Hắn nhìn Lý Hồng, cứ yên lặng như vậy nhìn cô, Lý Hồng thấy có chút kỳ lạ nói
- Em bị gì sao?
Cô nghĩ là trên người mình hoặc là trên mặt mình có chỗ nào đó không được tốt, lúc Trương Nhất Phàm nhìn cô, trong lòng liền muốn đổi ý, bởi vậy cười ha hả nói:
- Em có thể nói lại câu vừa nãy lần nữa hay không?
Lý Hồng nghiêm mặt nói:
- Em nói anh không được đổi ý đó, sao nào?
Trương Nhất Phàm một bên rót rượu, một bên nhìn Lý Hồng, hơi không để ý, rượu tràn ra. Lý Hồng đoạt lấy cái chai trong tay hắn nói:
- Anh nhìn đi đâu vậy, rượu đổ ra cả rồi.
Có lúc, cô thực sự không có cách nào cự tuyệt cái cảm giác này của Trương Nhất Phàm, người này không thể nói trước được.
Trương Nhất Phàm nói:
- Lý Hồng, em có bao giờ nghĩ tới, em thực sự là một người con gái rất hút hồn không?
Lúc nói lời này, hắn bưng ly rượu lên, ra hiệu Lý Hồng.
Lý Hồng cũng bưng rượu lên, nhìn Trương Nhất Phàm nói:
- Em nghĩ hôm nay anh lại đây, không phải chỉ vì những lời nói vô nghĩa này đâu đúng không?
Trương Nhất Phàm nói:
- Chúng ta uống rượu đi.
Hai người uống một ngụm, Lý Hồng nhìn chằm chằm Trương Nhất Phàm nói:
- Đừng cho là em không biết dụng tâm của anh, bữa cơm này của anh, chỉ sợ là không thể ăn không.
- Này mà tính là bữa cơm gì, có cơ hội, anh dẫn em đi nơi tốt nhất trên toàn bộ thế giới để ăn.
Trương Nhất Phàm uống rượu, thấy rượu không tồi, dù sao cũng là phương pháp sản xuất bí truyền quý giá của Hồ Thị.
Lý Hồng nói:
- Phải trả giá lớn như vậy, em chỉ sợ còn không thể trả hết ân tình này.
Cô buông ly rượu, làm cho tư thế của mình, càng trở nên thêm tao nhã.
Trương Nhất Phàm có chút hơi hơi kinh ngạc, Lý Hồng mau vậy đã hiểu được dụng ý của mình, xem ra tâm tư của cô bé này, khôn khéo hơn so với tưởng tượng của chính mình nhiều lắm.
Vì thế hắn cầm lấy hộp thuốc kia, nhàn nhã nhóm một điếu, hút mấy ngụm nói:
- Chúng ta vẫn không nên biến không khí thành như vậy, uống rượu đi!
Lý Hồng nhướn mày nói:
- Được, anh không nói, vậy em coi như không biết gì hết.
- Đừng nghĩ phức tạp như vậy, kỳ thật anh sớm muốn mời em ăn cơm, chỉ có điều vẫn không có cơ hội.
Trương Nhất Phàm chỉ chỉ lên bàn.
Trên bàn có hai chai rượu, Lý Hồng nói, chỉ cần tìm được rượu trong nhà mình, cô sẽ uống với Trương Nhất Phàm cho đến đủ rồi mới thôi. Trương Nhất Phàm thật đúng là tìm được rồi, Lý Hồng một người nói là làm, cô ước chừng một chai nói:
- Vậy chai này là của em, chúng ta mỗi người một chai.
Trương Nhất Phàm biết rõ tửu lượng của cô không hề kém so với mình, vẫn là quan tâm hỏi câu:
- Em có thể uống nhiều như vậy không? Hay là để anh giúp em uống một chút.
Lý Hồng mỉm cười có chút khinh thường nói:
- Xem thường em ư! Hình như hai chúng ta không phải lần đầu tiên ăn cơm mà không làm theo luật mỗi người uống một chai mà?
Việc này thì là thật, lần trước lúc Trương Nhất Phàm và Lý Hồng ở trong cửa hàng ăn cơm, bọn họ thực sự là đã một người uống một chai. Lần đó, Lý Hồng có tâm sự, nhưng rượu lần đó và rượu lần này không giống nhau, tuy rằng là cùng một nhãn hiệu, hiệu quả thì rõ ràng không giống nhau.
Nhớ mang máng lần trước Lý Hồng uống vào, hơi say, về phần cô ta có nhớ tới việc khác hay không, Trương Nhất Phàm đoán không ra. Dù sao ngày đó, hai người ở bờ sông hình như là đã hôn rồi. À, còn bị mình tập kích bộ ngực, việc sau đó, Trương Nhất Phàm cũng không nhớ rõ.
Nhìn bộ dáng nghiêm túc của Lý Hồng, Trương Nhất Phàm vốn định nhắc nhở một câu, nói rượu này so với rượu kia tác dụng mạnh hơn nữa, nhưng hắn thấy bộ dáng này của Lý Hồng, sau cùng vẫn là nhịn không nói.
- Chuyện ở Hoài Châu, em có tính toán gì không?
Trương Nhất Phàm hỏi:
- Để xem thử đã, nghe ý kiến của Bí thư Lý, dù sao ông ta mới là Bí thư nhân vật số một của tỉnh Tương.
Lý Hồng ăn ngay nói thật:
- Tuy nhiên, ông ta nói, ứng cử viên Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, do em đích thân đi quyết định.
Lúc cô nói lời này, khóe mắt nhìn quá Trương Nhất Phàm, dường như cố ý quan sát vẻ mặt của hắn. Trương Nhất Phàm sớm đã nghe nói, lại ngại không đề xuất. Hắn đành phải bưng chai rượu lên nói:
- Chúc mừng em, vừa lên đài đã làm một vụ lớn như vậy.
Lý Hồng nhìn thấy Trương Nhất Phàm đang cười, cô liền nói câu:
- Anh thật là đồ đạo đức giả!
Trương Nhất Phàm đành phải cố ý giả ngu nói:
- Anh có sao?
- Đều viết trên mặt hết rồi, còn không có?
Lý Hồng phình miệng.
Đích thực, Trương Nhất Phàm là có ý này, muốn đề xuất Lã Cường lên, Lã Cường hiện tại là cán bộ cấp Cục, nếu đề một bậc bán cấp, lên tới Phó giám đốc sở cũng không phải không có khả năng. Thực sự muốn để Lã Cường trực tiếp vào Ủy ban Kỷ luật đảm nhiệm bí thư thì là có chút khó khăn. Nhưng hắn đảm nhiệm chức một Phó bí thư, Trương Nhất Phàm cảm thấy với năng lực của Lý Hồng, việc này hẳn là có thể thành.
Bởi vì Lý Thiên Trụ quyết tâm để Lý Hồng bắt bộ máy chính quyền của Ủy ban Kỷ luật, người tuyển của Ủy ban Kỷ luật cũng do Lý Hồng định đoạt. Nhưng ý tưởng này, Trương Nhất Phàm cũng không nói ra, hắn sợ Lý Hồng không đồng ý.
Trương Nhất Phàm sở dĩ lo lắng, chủ yếu là do nguyên tắc quá mạnh mẽ của Lý Hồng. Xem tác phong tại Hoài Châu của cô ta là biết, một hơi bắt mấy chục cán bộ, tuyệt tình không hề nương tay. Trong trung gian này, đã có bao nhiêu người chào đón cô ấy rồi, để cô ta thủ hạ lưu tình.
Không cần đem tình thế làm lớn ra, Lý Hồng tuyệt đối không thỏa hiệp, nên làm gì bây giờ thì làm kiểu đó. Bởi vậy, một hơi bắt ra nhiều tham quan như vậy, coi như là một việc rất chấn động một thời của tỉnh Tương.
Khi hắn phát hiện rất khó mở miệng nói với Lý Hồng chuyện này, Trương Nhất Phàm quyết không nói nữa. Chỉ cứ thế mà uống rượu.
Lý Hồng nói:
- Anh làm gì vậy, tính để mình uống say, để có thể ở lại đây sao?
Trương Nhất Phàm nói:
- Không được sao? Anh hôm nay thật đúng là không tính bỏ đi đâu.
Rượu đã uống được hơn phân nửa, ước chừng có vẻ còn ít thôi, Lý Hồng cũng không có lạc hậu, ít nhất uống được một nửa. Nghe Trương Nhất Phàm nói không đi, cô liền nhíu mày nói:
- Chúng ta trước đó có nói rõ rồi, không được đổi ý, nếu anh không thể uống, thì dừng ngay bây giờ đi.
Trương Nhất Phàm lại rót hai ly nói:
- Không được, nhất định phải uống sạch rượu, nếu không sẽ không có hiệu quả. Đến lúc đó cùng lắm thì, anh ngủ trong phòng khách, không được sao?
Lý Hồng hơi sửng sốt nói:
- Cái gì mà không có hiệu quả?
Trương Nhất Phàm phát hiện mình nói lọt miệng, liền cười ha hả nói:
- Anh thì thích uống say thành trạng thái chuếnh choáng này, ngủ sẽ thoải mái, có sấm chớp đánh cũng không tỉnh.
- Phải không?
Lý Hồng đâu có hoài nghi hắn? Sau khi cô uống mấy chén vào, liền cảm thấy có chút không đúng nói:
- Sao rượu này so với rượu trước, cảm giác có vẻ khác vậy?
Trương Nhất Phàm nói:
- Sao có thể thế được? Đều cùng một nhà máy xuất ra mà.
Khi uống rượu đến chỉ còn lại một ly cuối cùng, Lý Hồng liền phát hiện thật sự có chút gì đó không đúng, trước kia uống rượu này không có phản ứng gì, vì đó là cô vẫn con nguyên, không biết sự thật của việc lần đó, nhưng những thứ này rõ ràng không giống nữa.
Rượu mà Hồ Lôi cho Trương Nhất Phàm, đã thêm một loại dược vật làm người ta thấy hưng phấn, loại này vô hại với sức khỏe, lại có thể làm cho con người phấn khởi. Lúc này Trương Nhất Phàm càng uống càng thấy hăng say.
Cuối cùng, Lý Hồng nói:
- Em không được rồi, rượu này của anh có vấn đề.
Trương Nhất Phàm nhìn trên mặt Lý Hồng bay lên rặng mây đỏ, trong làn da trắng lộ chút hồng hồng, thật ra có vài phần bộ dáng của người say. Vì thế hắn dường như nhớ về vị thơm trên cặp môi của Lý Hồng.
- Sao có thể được? Chẳng lẽ anh còn có thể bỏ thuốc vào trong rượu sao?
Trương Nhất Phàm đứng lên, nhấc nhấc quần, Lý Hồng liền luống cuống nói:
- Anh muốn làm gì?
- Đi nhà vệ sinh.
Hu —— nhìn thấy Trương Nhất Phàm vào nhà vệ sinh, Lý Hồng mới thở dài một hơi. Người này, cứ làm cho trong lòng người ta kinh ngạc.
Ngay trong lúc Trương Nhất Phàm đi vào nhà vệ sinh, trong lòng Lý Hồng liền bốc lên một luồng dục vọng chưa từng có, hai chân không kìm nổi kẹp chặt lại . Nghe được tiếng nước chảy vọng từ trong phòng vệ sinh, Lý Hồng không kìm lòng nổi mà nhớ tới lần đầu tiên cô ở cùng Trương Nhất Phàm.
Bàn tay nhỏ bé trắng trẻo đó, bản năng dừng ngay giữa đùi của chính mình.
Nhẹ nhàng cọ xát vài cái, tuy nhiên cô lập tức kinh ngạc tỉnh lại, tôi đây là bị sao vậy?
Đợi lúc Trương Nhất Phàm trở về, cô đứng lên nói:
- Em cũng đi nhà vệ sinh một cái.
Trương Nhất Phàm uống hết toàn bộ rượu trong ly bao gồm cả ly mà Lý Hồng chưa có uống xong đó, đợi Lý Hồng lại, phát hiện rượu không có rượu, cô nhìn Trương Nhất Phàm kỳ lạ nói:
- Rượu của em đâu?
- Sợ em không đủ khả năng nữa nên anh uống rồi. rượu này con gái uống nhiều không tốt đâu.
Lý Hồng trong lòng tức giận, biết rõ con gái uống nhiều không tốt, còn đem tới cho tôi uống? Tuy nhiên, cô khẽ cắn môi, không nói gì.
Trương Nhất Phàm ngã vào trên sô pha nói:
- Em đi ngủ đi, anh không quấy rầy em, em cũng không cần đuổi anh. Dù sao tối nay anh không tính đi rồi.
- Gì chứ? Tính ăn bám hả?
Lý Hồng ngồi qua nói:
- Có phải uống nhiều quá rồi không?
Trương Nhất Phàm lắc đầu nói:
- Còn em thì sao?
- Vẫn chưa sao, chi bằng chúng ta tán gẫu đi!
Nghe Lý Hồng nói như vậy, Trương Nhất Phàm biết, cô uống rượu này vào, cũng hưng phấn giống mình, khẳng định là ngủ không được .
Hắn liền kéo chân Lý Hồng qua, Lý Hồng hoảng sợ nói:
- Anh tính làm gì?
Trương Nhất Phàm nhìn cô nói:
- Em không cần phải khẩn trương đến như vậy chứ? Cho anh gối đầu một chút!
Sau đó hắn lại lẩm bẩm nói:
- Tốt xấu gì hai chúng ta cũng là quan hệ tình nhân mà.
Xem bộ dáng hợp tình hợp lý của hắn, Lý Hồng nhéo hắn một phen, hung hăng trừng mắt nhìn Trương Nhất Phàm nói:
- Anh thật sự là một tên ác ma, cứ lôi kéo em vào Địa ngục sa đọa.
Tuy nhiên, tuy rằng cô nói như vậy, nhưng không có để Trương Nhất Phàm rời khỏi. Trương Nhất Phàm cứ như vậy gối lên đùi mịn màng của cô, từ dưới ngẩng đầu nhìn mặt Lý Hồng.
Lý Hồng uống rượu vào, vẻ mặt đỏ bừng, toát ra vẻ kiều nữ quyến rũ. Hơn nữa trên thân thể của cô, cũng có một loại sức hấp dẫn mà cô gái khác không có, Trương Nhất Phàm hít một hơi không khí có chứa mùi thơm cơ thể của Lý Hồng, ánh mắt hắn lại cứ nhìn vào bộ ngực hở ra cao cao của Lý Hồng, chỗ này, cũng là nơi mà Lý Hồng chưa bao giờ dễ dàng đồng ý để hắn chạm vào. Trương Nhất Phàm nói:
- Để ngực của em đi chỗ khác một chút, cao quá, nhìn không thấy mặt của em đâu cả.
Lý Hồng nghiến răng nghiến lợi cạp cánh tay của Trương Nhất Phàm, với vẻ hận không thể ăn sống hắn, tức giận đẩy hắn ra nói:
- Đi chết đi! Đồ lưu manh!
Cái đẩy này của cô, tay Trương Nhất Phàm phản lên, giơ tay nắm cổ của cô, dùng sức vặn đầu của cô xuống dưới, cái vặn này, Lý Hồng không có kháng cự, thật sự úp sấp xuống, môi hai người ngoài ý muốn dính cùng một chỗ.
Trương Nhất Phàm liền thừa thế ôm hôn cô.