Chương 4 : Ấp ra con mèo!
Thấy lão bản không muốn nói, Lâm Phàm hắn cũng không định thâm nhập tìm hiểu. hắn biết nếu những người đó đã không muốn lộ ra thì điều tra chỉ có thể mang lại hoạ sát thân cho bản thân hay thậm chí là cả gia tộc họ Lâm.
Nhưng để coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra thì chắc chắn Lâm Phàm không làm được, vì hắn đã biệt sự tồn tại của quán ăn bí ẩn này. đây rất có thể là nhân tố khiến cục diện hiện tại ở đế đô xảy ra thay đổi.
Lâm Phàm quyết định, sau khi trở về sẽ bàn bạc chuyện này với cha hắn, đại tướng quân của Hoả Vân quốc.
Còn về món ăn này có đáng giá 10 viên linh thạch hay không? Bây giờ hắn chỉ có thể nói là lão bản rất lương tâm.
Lâm Phàm cảm thấy, cho dù lão bản có định giá 20 viên linh thạch đi nữa thì với những nguyên liệu đó, với mùi vị đặc biệt của món mỳ đó thì chắc chắn sẽ vẫn bị tranh mua.
Còn nếu nó xuất hiện trên thực đơn của Thiên Phương Lâu thì giá cả thấp nhất cũng phải đến 50 viên linh thạch.
Lâm Phàm cảm thấy chuyện về quán ăn này không thể để lâu được, hắn quyết định ngay bây giờ hồi phủ.
Đang định chào lão bản rồi rời đi, nhưng khi nhìn sang hắn thấy gì? Hắn thấy lão bản đang ngồi ngơ ngác cười.
Thật đáng sợ! Nếu chưa từng tiếp xúc, Lâm Phàm tin chỉ cần nhìn thấy nụ cười bây giờ của lão bản thôi cũng khiến cho bao người cảm thấy kh·iếp sợ. đó là nụ cười của một kẻ si tình ( kẻ điên).
Cười khổ, hắn đặt linh thạch rồi nhẹ nhàng rời đi.
Về phía Duy Thiên, bây giờ hắn đã không còn tâm trạng gì quan tâm đến Lâm Phàm nữa vì vừa mới rồi hệ thống báo rằng nhiệm vụ tân thủ đã hoàn thành.
“ Đinh! nhiệm vụ tân thủ hoàn thành ban thưởng gói quà tân thủ x1 đã tự động chuyển vào túi đồ của kí chủ.”
“ Đinh! Nhiệm vụ chính tuyến mở ra
Nhiệm vụ chính tuyến : trở thành đầu bếp đứng đầu của Thiên Lam đại lục
Nhiệm vụ trước mắt: làm cho danh tiếng của quán ăn Đại Phúc vang danh khắp đế đô.; Phần thưởng: cửa hàng lên một cấp.”
Cuối cùng ngày này đã đến, cái ngày mà Duy Thiên mải miết mong đợi.
Người khác sẽ không thể biết được để có được thành quả như bây giờ thì hắn đã trải qua những gì trong những ngày này. Không phải sao, bây mọi người người đều coi hắn là kẻ tâm thần.
Ngươi thử ai đi qua cũng dùng ánh mắt mong đợi nhìn người đó thì có lẽ sẽ hiểu được cảm giác của Duy Thiên bây giờ.
Tuy nói khách hàng tự tìm đến cửa trong khi hắn ngủ gật nhưng ai quan tâm chứ? Dù gì đồ ăn cũng do hắn làm, tuy chỉ là một tô mỳ gói đơn giản nhưng thành công không thể thoát được công lao của hắn.
“ Đúng vậy” Duy Thiên thầm nghĩ trong lòng. Vừa tranh công cho bản thân, hắn vừa không quên nhiệm vụ chính đó là mở ra túi đồ.
Lúc này túi đồ cá nhân xuất hiện, nó không còn chỉ là trống không như mọi khi mà có một hộp quà ở trong đó.
“ quà tân thủ số lượng: 1; xác nhận để mở.”
“Xác nhận.”
“ Đinh! Quà tân thủ mở ra, chúc mừng kí chủ nhận được:
+ Trứng sủng vật ( hy hữu) x1.
+ Phòng thời gian x1.
+ thực đơn x1.
+ kinh nghiệm trù sư sơ cấp.”
Lúc này, Duy Thiên cảm thấy có gì đó đang chui vào não hải của hắn.
Đó là những kinh nghiệm quý giá đế có thể giúp hắn trở thành trù sư sơ cấp, còn có những kiến thức về linh dược phổ thông, những loài hung thú cấp phổ thông.
Tất cả những thứ đó có thể giúp hắn trở thành một đầu bếp sơ cấp một cách nhanh chóng nhưng chúng đều chỉ là kiến thức còn thực hành thì vẫn phải tự thân Duy Thiên tập luyện.
Cũng may hệ thống cũng thưởng cho hắn phòng thời gian nên việc trở thành đầu bếp sơ cấp chỉ là vẫn đề sớm chiều.
Không chỉ còn có kiến thức về đầu bếp, hệ thống còn khuyến mãi cho hắn đôi chút kiến thức về đại lục này để hắn không còn mù tịt nữa.
Cho đến bây giờ, Duy Thiên mới có cái nhìn đầu tiên về đại lục mà hắn xuyên qua.
Hắn xuyên qua đại lục gọi là Thiên Lam đại lục. với Linh khí dồi dào nơi mà những linh dược và hung thú phát triển một cách đầy mạnh mẽ nhưng cũng đầy mới lạ.
Ngoài các tu sĩ thì các đầu bếp hay thu hoạch giả đều có địa vị đặc thù.
Hãy tưởng tượng ngươi bắt được một con hung thú cấp quân vương nhưng do chế biến sai cách nên toàn bộ con hung thú trở thành độc dược; hay ngươi không biết cách chế biến của một loại linh dược nào đó khiến dược lực bị tiêu tan hoàn toàn.
Lúc này, thứ ngươi cần không phải là một nụ cười toả nắng mà là cần một người có thể chế biến được nó, điều đó cho ta thấy tầm quan trọng của đầu bếp.
Ngươi nói luyện đan sư đang ở đâu? Chàng trai à, chơi thuốc mạnh lên là không tốt .
Nhưng cũng phải nói các luyện đan sư tuy cũng có xử lý các nguyên liệu như đầu bếp nhưng đan dược là thuốc, mà thuốc thì có 3 phần độc.
Nếu liên tục sử dụng đan dược trong thời gian dài thì rất có thể dẫn đến việc tổn thương thân thể hay thậm chí là phá huỷ căn cơ.
Ở Thiên Lam đại lục, bình thường tu luyện hay hấp thu thiên tài địa bảo đều nhờ các đầu bếp chế biến. còn đan dược chỉ sử dụng trong những trường hợp đặc thù nhưng đa số cũng đều có thể thay thế được bằng đồ ăn.
Ngươi thử nghĩ xem một người bình thường muốn trở lên khoẻ mạnh thì người đó chọn thay đổi chế độ ăn uống lành mạnh hay là uống thuốc. các tu sĩ cũng vậy, đồ ăn là cách tốt nhất để hấp thu.
Còn về phía các thu hoạch giả, những người này có kiến thức phong phú về linh dược hay hung thú.
Hãy tưởng tượng rằng một ngày nào đó, sau khi ngươi đã có một trận chiến căng thẳng trước các hung thú và cả các tu sĩ khác. Ngươi đứng trước được thành quả của mình là một loại linh dược hy hữu.
Lúc này, ngươi đang định đưa tay ra thu hoạch thì ngươi nhớ ra rằng mình chưa biết loại quả đó là gì và việc thu hoạch cảm tính vậy rất nguy hiểm.
Ngươi dùng ngọc giản của hiệp hội thu hoạch giả thì mới biết linh dược này là Hoả Vân quả, linh dược hy hữu cấp 7 chỉ có thể sinh trưởng ở các ngọn núi lửa lớn và cần đến hơn 100 năm để thành quả.
Lúc này, ngươi cảm thấy mình thật may mắn vì đã tra tư liệu giúp ngươi biết rằng sau khi ngắt lấy thì trong một phút phải ngâm Hoả Vân quả vào sinh mệnh nguyên dịch nếu không dược tính sẽ tiêu tán.
Trong lòng ngươi sẽ cảm thấy biết ơn tư liệu của hiệp hội thu hoạch giả và ngươi sẽ xuất hiện lòng kinh trọng dành cho những thu hoạch giả đó.
ở Thiên Lam đại lục, Linh dược được chia thành 5 cấp bậc tương ứng với:
Linh dược phổ thông: cấp 1 và cấp 2
Linh dược cao cấp : cấp 3 và cấp 4
Linh dược quý hiếm : cấp 5 và cấp 6
Linh dược hy hữu : cấp 7 và cấp 8
Thần dược : cấp 9
Hung thú cũng được chia theo 5 cấp bậc từ thấp đến cao
Phổ thông: cấp 1 và 2
Tinh anh : cấp 3 và 4
Sử thi: cấp 5 và 6
Quân vương: cấp 7 và 8
Thần thú : cấp 9
Về phần võ giả cũng được chia thành 9 cấp bậc nhưng nghe đồn rằng đã từng có người đánh vỡ cực hạn đạt được cảnh giới tiên nhân.
Tiếp thu những kiến thức này, Duy Thiên cảm thấy mình đã hình dung được chặng đường phía trước của bản thân. Hắn thấy đó là một chặng đường dài nhưng hắn tin tưởng mình sẽ từng bước sẽ trở thành người đúng đầu của đại lục này.
Sau khi bình ổn tâm trạng, Duy Thiên kiểm tra lại phần thưởng mở ra từ quà tân thủ.
Phòng thời gian: không thể dùng cho tu luyện, thời gian chuyển đổi là 1:365 nghĩa là ở trong đó 1 năm thì ở ngoài mới qua một ngày.
Lưu ý: không phải người của quán ăn thì sinh mệnh không được hoàn trả.
Nghĩa là sao, nếu là Duy Thiên hay nhân viên quán ăn vào phòng thời gian thì mặc dù đối với hắn đã trải qua 365 ngày nhưng trên thực tế sinh mệnh của hắn mới mất đi 1 ngày.
Còn nếu ngươi vất một đứa trẻ vào đó, 17 ngày sau ngươi sẽ nhận lại được một đầu hảo hán.
Phòng thời gian tuy không thể dùng để tu luyện nhưng đó là công cụ rất tốt để Duy Thiên rèn luyện kỹ năng đầu bếp của mình, bên cạnh đó là có thể dùng để hoàn thành những món ăn cần rất nhiều thời gian như ủ rượu hay muối chua.
Tiếp theo là một phần thực đơn đó là cách chế biến của món cơm cà ri Lôi Điểu. một món ăn với nguyên liệu chính là Lôi Điểu, một hung thú với sức chiến đấu không cao nhưng rất khó bắt vì chúng thường sống trong môi trường có nhiều sấm sét.
Tuy chỉ được xếp hạng ở mức hung thú phổ thông cấp 2 nhưng giá trị của Lôi Điểu có thể so sánh với nhiều hung thú cấp tinh anh khác khi mang trong mình khả năng đặc biệt là khiến người ăn cảm nhận được lôi hệ dù tỉ lệ rất nhỏ.
Cơm cà ri Lôi Điểu là một món ăn khó, không những cần rất nhiều kiến thức về nấu ăn mà còn cần sự quen tay việc đó càng trở lên khó khăn đối với người không hay làm bếp như Duy Thiên. Để thành công món này, chắc chắn hắn phải bỏ ra nhiều nước mắt.
Cuối cùng, Duy Thiên hướng đến việc hắn muốn làm nhất đó chính là đập trứng
“ Trứng sủng vật (hy hữu) x1 mở có tỉ lệ ra 16% phổ thông; 20% tinh anh; 35% sử thi; 25% quân vương; 4% thần thú.”
Lấy trứng sủng vật từ túi đồ ra ngoài, Duy Thiên Thắc mắc với hệ thống.
“ Hệ thống trứng này thì như thế nào, tự nở hay ta phải ấp?”
“Đinh! Kí chủ có thể dùng búa đập.”
Lúc này, trên tay của Duy Thiên xuất hiện một cái búa gỗ.
Đây là đập trứng theo nghĩa đen? Duy Thiên thật không thể tin nổi, nhưng hệ thống cũng chẳng có lý do để lừa hắn.
Cầm búa gỗ trên tay, hắn cảm giác như mình đang cầm đại đao, đối diện với hắn là một quả trứng yếu đuối không chút phản kháng nào.
Hắn thực sự sợ một đập xuống tối nay trong thực đơn của hắn có thêm món trứng ốp la.
Không do dự nữa, Duy Thiên dùng sức đập xuống. Hình tượng cũng không như hắn nghĩ, quả trứng vẫn không có chút gì thay đổi.
Đang lúc Duy Thiên nghĩ có phải là mình dùng sức chưa đủ định đập thêm lần nữa thì quả trứng có biến hoá.
Vỏ trứng dần dần nứt, kèm theo đó như có một con vật gì đó muốn chui ra ngoài.
Vỏ trứng được đẩy ra, theo đó là một ánh sáng màu tím chói mắt khiến Duy Thiên hắn không thể nhìn thẳng được.
Sau một lúc, ánh sáng dần yếu, lộ trước mắt
Duy Thiên là một con vật đang liếm lát bộ lông của mình
“ Đây là? Một con mèo con.”