Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Quán Ăn Ở Dị Giới

Chương 12: Đấu giá bắt đầu




Chương 12: Đấu giá bắt đầu

Chương 12: Đấu giá bắt đầu

khác với những gì Duy Thiên tưởng tượng.

Trước mắt hiện lên không phải phòng đấu giá mà là một dãy hành lang.

Ở trên hành lang bày ra những sạp quán nhỏ, lúc này cũng có rất nhiều người đang chăm chú quan sát.

Cũng không ít người cũng chỉ vừa mới bắt đầu ra khỏi căn phòng như Duy Thiên.

Một điều khiến Duy Thiên cảm thấy thắc mắc là trong số vô số người đang ở trong hành lang này, chỉ có số ít người hắn có thể quan sát rõ khuôn mặt và hình dáng, còn đa số chỉ là một bóng người khiến hắn dù có chăm chú quan sát cũng không thể phân biệt dù là nam hay nữ, già hay trẻ.

Hỏi thắc mắc này với nữ phục vụ dẫn đường, Duy Thiên rất nhanh đã biết được đáp án.

"Khi tham gia buổi đấu giá, tất cả danh tính của khách hàng đều được cam đoan bảo mật, ngay cả những hướng dẫn viên cũng không biết người mình đón tiếp là ai, dĩ nhiên là nếu không muốn thì có thể hủy bỏ. Những người làm vậy thường không sợ người ta biết thân phận của mình, địa vị những người đó đa số rất cao quý."

Đơn giản mà nói, đây là một cơ chế bảo hộ khách hàng tránh tình trạng g·iết người đoạt bảo khi buổi đấu giá kết thúc.

Duy Thiên suy nghĩ, được hệ thống bảo hộ thì việc lộ danh tính hay không đều không sợ.

Nhưng nếu vì vậy mà mang đến một đám suốt ngày kiếm chuyện thì việc làm ăn sẽ thế nào, ít một chuyện đỡ một việc.

Duy Thiên thấy ẩn danh cũng rất tốt .

Vừa đi, nữ phục vụ vừa giới thiệu.

“ Đây là khu tự bán, quý khách cảm thấy hứng thú vơi những thứ gì có thể tự tiện mua sắm mà không cần phải đấu giá.” Vừa nói, nữ phục vụ vừa chỉ sang bên cạnh.

Duy Thiên nhìn theo, hắn thấy là chỗ có vô số quầy hàng bày bán đủ thứ mà ngươi có thể nghĩ đến, từ trang sức đan dược, linh dược, trận pháp, công pháp,….

Ghé vào một sạp hàng, đây là một quán bán trang sức.

Nhìn những trang sức quý giá lấp lánh được bày bán trong những hộp gỗ tinh sảo, đây có lẽ là những trang sức được tạo ra với những viên đá quý, kim loại hiếm và được bàn tay của các nghệ nhân hàng đầu đại lục tạo nên.

Tuy nó không phải pháp bảo nhưng nếu xuất hiện ở bên ngoài cũng coi là một trấn quán chi bảo, mà ở đây những thứ như vậy có rất nhiều.

Tiện tay cầm lên một mặt dây chuyền hắn thấy hợp ý nhất. trong lòng Duy Thiên nghĩ.

"Dù gì cũng đã đến đây lại không mua một thứ gì cho bản thân thì thật đáng tiếc, hắn định mua sợi dây chuyền này để mai ngày tặng cho người hắn thích."

“ Quý khách, sợi dây chuyền của ngài đang cầm được chế tác bởi Ngô đại sư, một trong 10 nhà chế tác đứng đầu Kim quốc, là một sản phẩm giới hạn chỉ có duy nhất một chiếc.”



“ sợi dây chuyền làm từ vàng và bạch kim tốt nhất, mặt dây chuyền được làm từ một viên saphia đỏ nguyên khối khắc hình trái tim đại diện cho tình yêu”

“ Nếu mua dành cho người mình yêu thì đây là một món quà rất ý nghĩa.” Nữ chủ quán giải thích.

Nghe những lời giới thiệu của chủ sạp hàng, Duy Thiên chăm chú quan sát sợi dây chuyền.

Tuy chỉ là làm thủ công nhưng độ hoàn thiện không có gì để soi mói, không hề thua bất cứ trang sức nào mà kiếp trước hắn từng thấy. Mặt đá saphia cũng thật lớn đúng như lời giới thiệu. càng xem, Duy Thiên càng thấy ưng ý.

“ Sợi dây chuyền này giá bao nhiêu?"

“ không đắt chỉ là 10 linh thạch “ Nữ chủ quán tươi cười.

Rẻ vậy sao, hắn không nghĩ là giá cả lại có thể rẻ như thế. Không cần suy nghĩ Duy Thiên liền lấy 10 khối linh thạch ra đặt lên bàn.

“ Ta lấy sợi dây chuyền đó”

Nữ chủ quán cũng không vội lấy linh thạch, nở một nụ cười nàng nói.

“ Quý khách là 10 viên linh thạch thượng phẩm.”

Trong lòng Duy Thiên lộp bộp, hắn đã quên linh thạch còn phân chia cấp bậc.

Duy Thiên trầm tư nghĩ lại, 1 viên thượng phẩm bằng 10 viên trung phẩm bằng 100 viên hạ phẩm, vậy 10 viên linh thạch thượng phẩm có nghĩa là 1000 linh thạch hạ phẩm.

Một đồ trang sức làm bằng châu báu với giá 1000 linh thạch hạ phẩm, đây là chuyện gì xảy ra? Hơn nữa những đồ như vậy ở đây gần như chất đống.

Cùng lắm thì không mua.

Hạ quyết tâm, Duy Thiên rời đi, nữ chủ quán tươi cười nhìn theo hắn, trong túi Duy Thiên là sợi dây chuyền, còn bảo khố của hắn giảm đi 1000 linh thạch. Vẫn là không cưỡng lại được mà mua sắm.

Ghé qua những gian hàng khác, hắn thất vọng, một số là hệ thống đều có thể cung cấp, một số khác như phi kiếm hay pháp bảo thì hắn cũng không đủ tiền để mua sắm.

Thấy Duy Thiên không có dự định mua sắm, nữ phục vụ dẫn Duy Thiên đến bao sương vị trí của hắn khi buổi đấu giá diễn ra.

Đưa lên một bình rượu quý ngỏ ý Duy Thiên có thể thoải mãi thưởng thức, nữ phục vụ nhẹ nhành đứng một bên chờ phân phó.

Phục vụ cũng rất chu đáo cũng rất tận tâm và chu đáo, Duy Thiên đưa ra nhận xét công tâm.

Để Tiểu Miêu xuống, cầm trên tay ly rượu Duy Thiên từng chút thưởng thức nhưng cũng không quên đánh giá xung quanh.

Gian phòng cũng rất rộng, không biết những gian phòng khác thế nào nhưng gian phòng Duy Thiên có thể thoải mái chứa đến 10 người.



Nhìn từ trên gian phòng xuống, một cách dễ dàng có thể thấy sân khấu của buổi đấu giá mà không gặp bất cứ trở ngại hãy khó chịu nào.

Buổi đấu giá chưa bắt đầu, bây giờ chỉ thấy ở đó có mỗi 2 mặt kính lớn.

Phòng đấu giá được làm theo vòng cung giúp cho khách hàng ở bất cứ gian phòng nào cũng có thể phóng tầm mắt quan sát sân khấu.

Với một tu sĩ thì cách 10m hay 100m thì cũng không đáng kể, nên không sợ ở xa nhìn không rõ.

Duy Thiên nhìn sang bên cạnh, gian phòng đó cũng đã có người đến. đó là một nam tử phong dật tiêu sái.

Tại sao hắn biết ư? Bởi vì vị khách đó không hề che dấu thân phận.

Thấy Duy Thiên nhìn sang, vị công tử đó nhìn Duy Thiên nhẹ nhàng gật đầu tỏ ý chào. Duy Thiên cũng lễ phép đáp lễ.

Nhân lúc buổi đấu giá chưa bắt đầu, Duy Thiên quay sang hỏi nữ phục vụ một điều mà từ lúc đến đây hắn luôn thắc mắc.

“ Hôm nay ta tham gia với số 250, đó là số thứ tự của lệnh bài hay là sắp xếp theo thứ tự gì?”

“ Không phải, số thứ tự cũng được ngẫu nhiên, không theo thân phận hay bất cứ thứ gì.”

Thấy thắc mắc được giải đáp, Duy Thiên thoả mãn ngồi đợi buổi đấu giá bắt đầu.

Không để hắn đợi lâu, buổi đấu giá cũng rất nhanh mở màn được mở màn.

Ánh đẹp được dập tắt, chỉ còn có mỗi một chút ánh sáng nhỏ nhoi trên sân khấu, ở đó đang đứng dưới ánh sáng là một người đàn ông trung niên, tướng mạo xuất chúng thần thái tự tin.

Cho dù đứng trên sân khấu, dưới cái nhìn của vô số người có thân phận bất phàm. Ngô Hạo, một người chủ trì đấu giá lâu năm không mảy may cảm thấy một chút hồi hộp hay lo lắng nào.

Là một người đã trải qua một nửa cuộc đời chủ trì những cuộc đấu giá lớn nhỏ, ngay cả đến thánh dược cũng đã được từng được đấu giá trong tay hắn.

Có thể nói lần đấu giá này đối với Ngô Hạo chỉ là một tràng diện nhỏ, không một chút áp lực.

Không để mọi người phải đợi lâu, món đồ đấu giá đầu tiên được mang ra cùng với đó là vang lên tiếng của người chủ trì buổi đấu giá Ngô Hạo.

“ Chào mừng tất cả mọi người đã có mặt hôm nay tại buổi đấu giá thường niên của Thương Hội diễn ra 6 năm một lần.”

“ Hôm nay, sẽ có rất nhiều bảo vật đảm bảo quý vị không thất vọng.”

“ Không để mọi người chờ lâu, chúng ta hãy đến ngay với vật phẩm đầu tiên.” Vưa nói, Ngô Hạo vừa kéo chiếc khăn che xuống.

Hiện ra trước mắt mọi người là một đống giấy lộn.



Không phải, là một xấp phù chú

.

“ Đây là xấp 100 tấm Hoả Bạo phù, mỗi tấm có thể phát ra uy lực như một đòn toàn lực của một tu sĩ hoả hệ cấp 6.” Nói xong Ngô Hạo để mọi người có thời gian quan sát.

Một tấm kính cũng hiện lên hình ảnh của xấp phù chú. Tấm kính còn lại vẫn không có động thái.

Hoả Bạo phù, tên như ý nghĩa. Đây là một loại phù khi sử dụng sẽ phát ra một đòn công kích hoả cầu cực mạnh.

Nguyên tắc chế tác cũng rất đơn giản, chỉ cần một tu sĩ hoả hệ cấp 7 tu luyện Hoả Bạo, đánh ra một chiêu sau đó phong ấn chiêu đó vào tấm phù. Một tâm Hoả bạo phù ra đời.

Mặc dù năng lượng sẽ tiêu hao trong quá trình đó, một đòn công kích tu sĩ cấp 7 sẽ chỉ còn uy lực của tu si cấp 6.

Nhưng đối với đa số tu sĩ mà nói đây không khác gì một con bài tẩy, một số trường hợp có thể cứu bản thân.

Nguyên tắc đơn giản là thế nhưng việc chế tác cũng không dễ dàng.

Đầu tiên người phải kiếm được một tu sĩ hoả hệ cấp 7 tu luyện Hoả Bạo sẵng sàng phối hợp. Cái này không quá khó.

Thứ hai là vật liệu để làm phù, đa số những nguyên liệu đó đều là các loại cao cấp.

Hơn thế nữa cũng cần có một đại sư chế phù mới có thể làm một cách an toàn. Bất cứ sai sót nào cũng khiến người chế tác phải hứng chịu một đòn công kích toàn lực trực diệt của một tu sĩ cấp 7. Điều đó khiến không phải bất cứ đại sư nào cũng dám chế tạo loại phù chú nguy hiểm này.

Những điều đó làm nên giá trị của Hoả Bạo phù, đa số những tấm phù này đều được các tiền bối ban tặng cho hậu bối làm bảo mệnh phù.

Giá trị của 100 tấm Hoạ Bạo phù là rất lớn, phù hợp để làm vật phẩm đấu giá đầu tiên của hôm nay.

Khi tất cả đã quan sát xong, buổi đấu giá chính thức được bắt đầu.

“ Thưa quý vị, 100 tấm Hoả Bạo phù giá khởi điểm 500 linh thạch thượng phẩm, bắt đầu đấu giá” Ngô Hạo tuyên bố.

Trong buổi đấu giá này đều dùng linh thạch thượng phẩm.

Ngay khi người chủ trì dứt lời, con số đấu giá không ngừng biến đổi, từ 1500,2000.2200 và cuối cùng được một người mua với giá 5000 linh thạch.

Mới là vật phẩm đầu, nên đa số mọi người cũng không quá tranh dành, mọi thứ mới chỉ bắt đầu.

Với vật phẩm đầu tiên là 100 tấm Hoả Bạo phù, ở bên ngoài để mua được 1 tấm cũng không dễ dàng.

Một buổi đấu giá có vật phẩm giá trị không, đều có thể xem xét xem vật phẩm đầu tiên như thế nào.

Lần đấu giá này, ngay từ đầu đã xuất hiện Hoả Bạo phù, nó ở một đẳng cấp cao hơn so với những lần khác, chú định đây là một buổi đấu giá với rất nhiều bảo vật.

Cũng không cần để mọi người phải chờ đợi lâu, món thứ 2 cũng được nhân viên mang lên sân khấu ngay sau đó