Chương 4: Bồi thường
Đều là người lớn nên có những thứ chỉ cần hiểu ngầm là được rồi. Hắn cũng không cần phải đạo đức giả mà ra vẻ từ chối.
Bánh từ trên trời rơi xuống không ngại gì mà không ăn cả. Dù sao hiện tại thứ hắn thiếu nhất chính là tiền a, vừa chuyển sinh đến thế giới này hắn một nghèo hai trắng bây giờ đang lo nghĩ làm sao kiếm tiền thì có người đưa tới tất nhiên phải nhận rồi.
Cũng không vội mở ra phong bì, ở đây đông người nếu bị phát hiện cũng không phải thứ gì tốt. Mà hơn nữa người ta vừa đi mình đã mở ra phong bì sau lưng họ cũng không khỏi quá bất lịch sự.
Đi đến góc đường bên cạnh sở cảnh sát, xác định không có ai chú ý đến bên này sau khi hắn từ từ mở ra phong bì, Gastly lúc này cũng từ bóng của hắn xuất hiện đưa mắt hiếu kỳ mà nhìn phong bì trên tay hắn.
Vừa rồi khi bị Jenny tiểu thư bắt đi do không cảm nhận được ác ý trên người nàng cộng thêm Noah kịp thời ngăn cản nên nó mới không xuất hiện. Đến tận bây giờ sau khi rời khỏi sở cảnh sát nó mới có thể ra ngoài.
Noah bây giờ cũng không rảnh quan tâm đến nó, nhìn trong tay mình sấp tiền hắn không khỏi thật sâu lâm vào hoài nghi nhân sinh.
Bởi vì hắn còn không biết mệnh giá tiền a uy. Lần đầu đến thế giới hắn mới nhìn đến tiền nhưng lại tuyệt vọng phát hiện rằng hai thế giới tiền hoàn toàn khác nhau.
Dù có nắm trong tay một sấp tiền thật dày hắn cũng không hiểu được giá trị của bọn chúng, hắn chỉ có thể từ trên tờ ghi số mới có thể mờ mờ đoán được chút ít.
Không có kiến thức thật đáng sợ a.
Nhưng rất nhanh hắn nghĩ ra một cách, một lúc sau tại ánh mắt cảnh giác như sắp báo cảnh sát đến nơi cửa hàng lão bản Noah hài lòng mà rời đi.
Cách mà hắn nghĩ ra rất đơn giản chỉ cần đứng trước cửa hàng nhìn xem lão bản cùng người mua hàng trao đổi qua lại là có thể suy ra mệnh giá của chúng.
Hắn cũng không thể cầm một cọc tiền đến trước mặt người khác hỏi xem tờ này giá trị bao nhiêu a. Nếu không bị người khác nghĩ là kẻ điên thì cũng bị cho là kẻ tâm thần.
Hắn còn chưa muốn vừa chia tay đã gặp lại mặt Jenny tiểu thư nếu như vậy sẽ rất xấu hổ a.
Nhưng cách đó cũng có một tệ hại rằng bị người khác coi là có ý đồ xấu, không nhìn thấy mặt lão bản đen lên tay cầm điện thoại lúc này cũng có thể báo cảnh sát.
Sau một lúc nghiên cứu cuối cùng hắn cũng đã biết được mệnh giá tiền trong tay. Nó tầm khoảng hai mươi ngàn, cũng có thể coi như một số tiền lớn .
Nhờ hỏi người đi đường mà Noah rất nhanh tìm được cửa hàng pokemon, theo như những gì hắn nghe ngóng được thì ở đây có bán tất cả những gì mà pokemon cần.
Đi đến trung tâm thành phố, nhìn trước mặt kiến trúc to lớn người ra vào nườm nượp Noah cũng không khỏi kinh ngạc một chút. Không hổ là ngành nghề chủ đạo của thế giới này a, bất cứ thứ gì ăn theo pokemon đều rất kiếm được tiền.
Thu hồi kinh ngạc trong lòng, Noah bước vào bên trong đập vào mắt là đủ loại kiểu dáng cửa hàng muôn màu muôn vẻ.
Đi dạo một vòng xung quanh cửa hàng, vừa đi hắn vừa cảm thán không chỉ là bởi vì độ nguy nga của nó mà còn vì đủ loại pokemon. Vì đường đi khá rộng nên huấn luyện gia được phép mang theo pokemon của mình bên người điều kiện duy nhất là hình thể của nó không được quá lớn.
Noah nhìn mà không ngại chán, bởi vì kiếp trước hắn chỉ được nhìn thấy chúng qua game mà giờ đây có thể nhìn thấy chúng bằng xương bằng thịt.
Đáng yêu Pikachu, dính người Eevee, cao lạnh Pidgey,.. đủ loại pokemon với từng tính cách khác nhau, từng suy nghĩ của riêng chúng.
Noah cũng rất muốn có thể để Gastly được đứng ở bên cạnh mình mà không phải núp trong bóng. Nhưng lý trí lại cho hắn biết bây giờ còn chưa được, nếu bây giờ ở đây để Gastly lộ ra sẽ chỉ kéo theo vô tận phiền phức mà thôi.
Cố nhẫn nhịn lấy suy nghĩ trong lòng mình. Đi thẳng đến cửa hàng bán pokeball Noah mua lấy sáu quả pokeball. Lại đi đến trước cửa hàng bán pokeblock đây là thứ mà được giới thiệu là đồ ăn tốt nhất dành cho pokemon.
Mua lấy đồ ăn đủ dùng cho hai tuần của pokemon hệ ghost mất sáu nghìn, cộng thêm sáu quả pokeball mỗi quả năm trăm tổng cộng mất chín nghìn pokedolar.
Tiền vừa tới tay chưa kịp giữ cho ấm đã bay đi hơn phân nửa. Noah không khỏi một trận đau lòng, nhưng tất cả cũng là vì tốt cho Gastly a.
Sau đó hắn lại đi đến cửa hàng dành cho huấn luyện gia, mua lấy cho bản thân một bộ quần áo được dệt từ tơ của butterfly, rất khó bị rách khi đi lữ hành mất thêm ba trăm pokedolar nữa.
Càng nghĩ hắn càng phải tìm cách kiếm tiền a, nếu không với số tiền này không đủ để hắn sống hết hai tuần.
Làm xong tất cả hắn rời khỏi cửa hàng từ trong thành phố tìm lấy một nhà trọ rẻ tiền mà ở lại.
Vừa vào đến trong phòng, hắn không khỏi mệt mỏi mà nằm dài ra giường. Cả ngày hôm nay đối với hắn thực sực quá mệt mỏi rồi.
Từ sau khi rời khỏi viridian rừng rậm, lại bị Jenny cảnh sát đưa đi đến sau cùng là đi dạo một vòng mua lấy đồ cần thiết.
Nhưng cứ nghĩ đến bản thân mình sắp có thể thu phục được pokemon đầu tiên hắn chỉ cảm thấy một trận vui mừng, cơn mệt mỏi cũng hoàn toàn bị quét sạch.
Từ trong bóng của mình gọi ra đang ẩn thân Gastly, trái với vẻ vui cười hớn hở của nó Noah nghiêm túc mà nhìn chằm chằm vào đôi mắt Gastly.
“Ngươi xác định chưa, nếu đi theo ta bắt buộc phải trải qua huấn luyện rất gian khổ, bây giờ tranh thủ lúc chưa vào pokeball đổi ý còn kịp.’’
Noah không khỏi đánh cho nó một cái chuẩn bị bởi vì hắn biết sau này nếu muốn tiếp tục có một cuộc sống tốt, để có thể xây dựng được một gia đình của riêng bọn hắn mạnh lên là điều bắt buộc.
Mà muốn mạnh lên con đường nhanh nhất chính là huấn luyện, là đối chiến là dinh dưỡng cung cấp đầy đủ cho pokemon. Cái cuối cùng Noah có thể cố gắng hết sức để cho nó có được điều kiện tốt nhất nhưng hai cái đầu không chỉ là của riêng hắn.
Nếu Gastly không có đủ ý chí quyết tâm thì dù hắn có cố gắng thế nào thì cũng chỉ là dã tràng xe cát biển đông mà thôi.
Gastly lúc này cũng rút đi nụ cười thường ngày của nó, nghiêm túc mà nhìn thẳng vào mắt của Noah kêu lên đầy quyết tâm
“ Gastly .”
Từ ngày Noah đưa nó cùng rời đi biệt thự cũ nát đó nó đã quyết nửa đời còn lại sẽ bảo vệ hắn, nó phải cố gắng mạnh lên để có thể đưa Noah đến đỉnh cao của thế giới này. Một chút khổ ấy đối với nó có đáng là gì.
Noah thấy nó quyết tâm như vậy cũng không nhịn được mà nhếch lên khóa miệng, từ trong túi lấy ra pokaball còn không đợi hắn nói gì Gastly đã lấy đầu chạm vào nó.
Một ánh sáng đỏ bắn ra hút lấy nó, pokeball không hề đung đưa mà kêu lên một tiếng tinh báo hiệu rằng đã thu phục thành công.
Một mối liên hệ giữa hắn và Gastly đã sinh ra không chỉ là giữa huấn luyện gia và pokemon mà còn là của người nhà đối với người nhà.
Dù cho là hắn lúc này cũng không nhịn được mà cười to hai tiếng, từ trong pokeball thả ra Gastly một người một pokemon cứ như vậy nhìn nhau cười.
Sau khi phóng thích sự vui mừng của bản thân xong, hai tên điên trong lòng của không biết bao nhiêu khách trọ phòng bên cạnh cũng vì mệt mỏi mà ngủ lịm đi.
Sáng sớm hôm sau đồng hồ sinh học của Noah đúng giờ kêu lên làm hắn tỉnh lại. Phải nói là tối qua là đêm duy nhất mà hắn được ngủ ngon đến như vậy mấy lần trước không phải vì b·ị đ·au đến ngất đi thì chính là nằm ngủ ở màn trời chiếu đất cứ được một lúc lại bị pokemon hoang dại t·ấn c·ông.
Vươn lấy đôi vai mệt mỏi, nhìn thấy bên cạnh còn đang nằm ngáy o o Gastly Noah cũng không có ý định đánh thức nó. Bởi vì ở trong rừng bắt buộc phải có người cảnh giác nên trách nhiệm này hầu như để hết lên người nó. Đừng nhìn Gastly là pokemon hệ Ghost mà không phải ngủ thực ra nó chỉ cần ngủ ít hơn pokemon khác mà thôi.
Tuy nhu cầu giấc ngủ không lớn nhưng do mấy đêm liền thức trắng nên nó cũng đã mệt rã rời không còn sức.
Đi xuống giường, bắt đầu tập thể dục buổi sáng, đây đã là thói quen của hắn từ kiếp trước rồi đến thế giới này hắn càng phải cố gắng hơn vì dù sao nếu không có pokemon bên người huấn luyện gia cũng chỉ có thể làm cá trên thớt mà thôi chính vì vậy Noah không muốn kéo xuống chân sau của bọn chúng.
Sau khi làm năm cái hít đất sau khi cả người hắn đã thấm đẫm mồ hôi. Vội vàng chạy đi vào phòng tắm tắm rửa sau khi đi ra thì thấy Gastly cũng đã tỉnh dậy chính đang trong phòng vui vẻ bay quanh.
Noah từ trong túi lấy ra sơ cấp pokeblock dành riêng cho hệ Ghost pokemon đổ ra bát cho Gastly. Vừa nghe thấy mùi thức ăn nó đã vội vàng lao tới ăn như hổ đói. Nó lần đầu tiên ăn được món ngon như thế này muốn kìm lòng mà không kìm được.
Noah thấy nó ăn vui vẻ như vậy cũng không khỏi vui mừng. Nghe nhân viên bán hàng giới thiệu rằng nếu để pokemon hệ ghost thường xuyên ăn thì sẽ tăng lên năng lượng của chúng nó, thậm chí còn để cho chúng nó phát dục tốt hơn pokemon bình thường.
Chính vì vậy dù có đói nhưng hắn cũng phải vì tương lai của Gastly suy nghĩ.
Đồ ăn của Noah cũng không có yêu cầu quá cao gì cũng chỉ là một cốc sữa ấm bụng là được. Ăn sáng sau, hai người bọn hắn chuẩn b·ị b·ắt đầu cho buổi huấn luyện đầu tiên của bọn hắn