Chương 20: Đào quáng
Hôm sau, Noah vẫn không thể nào tập trung lại tinh thần được. Trong đầu hắn bây giờ chỉ tràn đầy mong muốn kiếm tiền. Có thể nói tiền đã chiếm hết tâm trí của hắn.
Đứng ở bên cạnh hắn Genta, nhìn xem cả người đều không có tinh thần Noah không khỏi nghi hoặc hỏi.
“ Ngươi làm sao vậy Noah ? Cả ngày hôm nay ta thấy ngươi đều đang thất thần ?”
Đang ở trong suy tư Noah bị hắn tiếng nói làm cho giật mình tỉnh lại. Hắn vội làm ra vẻ mặt tươi cười .
“ Không có gì, chỉ là dạo này ta ngủ hơi muộn nên giờ này vẫn cảm thấy buồn ngủ .”
Genta nghe vậy nhìn hắn thật sâu, ánh mắt làm cho Noah không khỏi nổi hết cả da gà. Chỉ nghe lời hắn nói thâm thúy.
“ Ta có thể thông cảm được dù sao người trẻ tuổi ai cũng đã từng thử qua, nhưng nhớ không nên làm quá nhiều phải chú ý giữ gìn sức khỏe nha.”
Noah thấy hắn hiểu sai ý mình không khỏi vội vàng thanh minh: “Không phải như ngươi nghĩ như vậy ta chỉ là ...”
Còn chưa kịp đợi hắn nói xong Genta đã vỗ vai hắn đồm độp c·ướp lời.
“ Không sao ta hiểu, ta hiểu mà ha ha ha...”
Noah thấy hắn như vậy cũng lười đi giải thích, tiếp tục làm lấy công việc trong tay.
“ Này Genta, ngươi có biết chỗ nào làm thêm có thể kiếm được nhiều tiền không ?”
Đang làm việc Noah đột nhiên nói. Nghe thấy hắn hỏi như vậy Genta cũng kinh ngạc nhìn xem hắn.
“ Ngươi thiếu tiền sao ?”
“ Đúng vậy, hiện giờ ta đang rất cần tiền .”
Noah gật đầu cho hắn một câu trả lời chắc chắn. Tiền pokeblock của Gastly, tiền mua Spell Tag, còn đủ thứ nữa mà hắn cần phải mua nên hiện nay Noah rất cần tiền.
“ Nếu ngươi cần gấp ta có thể cho ngươi vay ?”
Noah cũng không ngạc nhiên lắm khi hắn nói như vậy, dù chỉ làm việc chung được hai tuần nhưng hắn đã biết được bốn người làm ở đây ngoại trừ hắn ra thì ai cũng rất có tiền.
Cũng đúng, có thể xin vào làm việc bên cạnh một tứ thiên vương đã về hưu sao có thể là loại bình thường được. Có lẽ cũng chỉ có hắn loại này mèo mù vớ được cá rán mới có thể vào được đây.
“ Cảm ơn ngươi nhưng hiện tại ta cũng chưa cần gấp tiền đến thế .”
Noah lắc lắc đầu từ chối, dù sao nếu chưa vào bước đường cùng hắn cũng không muốn nợ người khác ân tình.
Genta thấy hắn từ chối cũng không nói gì thêm, hơi suy tư một lúc lúc này mới nói.
“ Nếu không ngươi có thể thử đi đào quáng xem sao .”
“ Đào quáng ?” . Noah ngạc nhiên hỏi lại.
“ Đúng vậy, ngươi chưa từng nghe nói qua sao ?”
Noah lắc đầu tỏ vẻ mơ hồ, dù sao đây cũng là lần đầu tiên có người nói với hắn nghề nghiệp này.
“ Pewter City vốn nằm ở bên cạnh Mt.Moon, mà trên núi đó rất nhiều người đã từng đào được Moon Stone nên dần dần cũng tạo thành một loại nghề nghiệp. Nếu như ngươi may mắn có thể đào được sơ cấp Moon Stone cũng đủ để bán giá trăm ngàn liên minh tệ a .”
Noah nghe vậy ánh mắt hơi sáng, dù hắn chưa nghe nói qua nghề đào quáng này nhưng hắn cũng biết được giá cả của đá tiến hóa. Một viên sơ cấp Moon Stone bán được giá trăm ngàn là chuyện bình thường chớ nói chi đến phía trên nữa trung cấp, cao cấp.
“ Nếu như ngươi muốn thì chiều có thể đi làm quen thử, nhưng ta khuyên ngươi đừng ôm hy vọng quá lớn .”
Noah gật đầu, hắn đã quyết định chiều nay đi thử một buổi xem sao.
Chiều đến, hắn cũng không vội vã mà đi đến Mt.Moon. Muốn đi đào quáng thì dụng cụ chuyên nghiệp là không thể thiếu được nên ban trưa hắn đã tra tìm một lần trên mạng.
Đi đến cửa hàng pokemon, một cây cuốc chuyên dụng mất năm trăm liên minh tệ, một chiếc đèn pin mất sáu trăm, ... Mua hết một lượt tổng cộng mất của hắn ba ngàn liên minh tệ. Đá tiến hóa đâu chưa thấy mà tiền đã ra đi một số lớn, trong lòng Noah thầm than.
Chuẩn bị sẵn sàng sau, hắn mới đi đến Mt.Moon . Không thể không nói danh xưng ngọn núi lớn nhất vùng Kanto không phải là điêu, đứng ở chân núi Noah nhìn xem cao phải nghìn mét Mt.Moon không khỏi choáng ngợp.
Dù là hắn sống ở Pewter City nhưng cũng chưa từng đi qua Mt.Moon . Có nhìn thì cũng chỉ là đứng từ xa nên không thể cảm nhận hết được sự hùng vĩ của nó.
Trên đường đi hắn nhìn thấy rất nhiều người cũng như hắn, có già có trẻ đang hì hục đào đất. Cây cuốc trên tay bọn hắn nhanh chóng, tinh chuẩn mà đập xuống đất. Nhìn thấy như vậy không khỏi làm Noah muốn đến bên cạnh hỏi bọn hắn xem phải đào bao nhiêu năm mới có thể thuần thục như vậy.
Đi đến một hang đá vắng người, Noah cũng bắt đầu cuốc đất. Cứ như vậy hắn cuốc đất vài tiếng đồng hồ vẫn chưa tìm được nửa viên chứ đừng nói là một viên Moon Stone.
“ Thấy rồi, thấy rồi ta đào được Moon Stone ha ha ha ...”
Lúc này từ đằng xa truyền đến một tiếng cười to, mọi người bỏ xuống công việc trên tay kinh ngạc nhìn về phía hắn.
Chỉ thấy đó là một người đàn ông trung niên, trên người lấm lem bùn đất. Lúc này hắn đang ôm lấy trong tay một viên đá màu xám, ngửa mặt lên trời cười như điên.
Mọi người nhìn xem trong tay hắn viên kia Moon Stone hâm mộ có, ghen ghét cũng có. Dù sao ở đây có rất nhiều người đào vài ngày nửa tháng vẫn không được gì. Bản thân hắn lúc này trong lúc vô hình đã trở thành tâm điểm chú ý của tất cả mọi người.
Một lát sau từ xa đi đến một ông lão, trên mặt còn đeo một cặp mắt kính dày cộm. Trên đầu cũng đã điểm bạc, quần áo trên người của hắn sạch sẽ đối lập hoàn toàn với mọi người xung quanh.
“ Người trẻ tuổi có thể cho ta nhìn một chút viên này Moon Stone của ngươi không .”
Nghe thấy hắn nói như vậy, nam nhân trung niên cũng không nghĩ ngợi mà đưa ra trước mắt hắn. Có thể thấy hắn cũng rất tin tưởng lão nhân này.
Lão nhân từ trong túi rút ra một cái kính lúp, một trận xoay loạn. Trong miệng còn không ngừng lẩm bẩm.
“ Hừm, màu sắc hơi nhạt, độ phản chiếu cũng không cao, bên trong còn có một vài tạp chất có thể thấy được bằng mắt thường,..”
Theo lão nhân lời nói ra càng nhiều, sắc mặt người đàn ông trung niên cũng càng ngày càng kém. Cuối cùng ông lão nói.
“ Theo như những gì ta quan sát được thì đây là một viên sơ cấp Moon Stone. Nếu như ngươi muốn ta có thể mua lại nó với giá một trăm ngàn liên minh tệ .”
Mặc cho nam nhân sắc mặt rất khó coi nhưng hắn vẫn cố nặn ra một nụ cười so khóc còn khó coi hơn mà bán cho lão nhân.
Noah cũng kinh ngạc mà nhìn ông lão này, từ hắn biểu hiện không khó để thấy ra hắn là một nhân viên giám định đá tiến hóa. Hơn nữa hắn thành lập được uy tín ở nơi này không phải là bình thường cao.
Một trận mua bán cứ như vậy mà kết thúc, mua được thứ mình cần xong lão nhân cũng không có định ở lại mà đi đến nơi khác. Còn nam nhân khi nhận được tiền cũng bỏ xuống đồ nghề trong tay mà bỏ đi về. Có thể nghĩ tối nay hắn không thiếu được một đêm ăn chơi a.
Noah cũng không có thời gian mà hâm mộ, trong lúc hâm mộ, ghen tị với người khác không bằng bản thân cố gắng mà làm việc.
Cả buổi chiều hắn cứ như vậy đào quáng, nhưng đến cuối cùng ngay cả phân chim cũng không tìm thấy nói chi là đá tiến hóa.
Nhìn xem sắc trời đã tối xầm xuống, không muốn ngủ ở trên núi Noah đành phải vác theo đồ nghề trở lại phòng trọ.
Tuy không có kết quả gì nhưng hắn vẫn muốn thử thêm, cố gắng đến trước khi Gastly tiến hóa vài ngày. Nếu mà còn không có được kết quả gì Noah cũng chỉ còn cách đi vay tiền thôi.
Hắn tuy không muốn nợ nhân tình của người khác nhưng vì Gastly Noah đây là đã bỏ ra tất cả. Phải biết trên đời này thứ khó trả nhất là nhân tình, nói nó nặng không nặng nói nó nhẹ thì cũng không nhẹ.
Cứ như vậy Noah mang theo tâm sự nặng nề mà đi xuống núi.