Chương 1: Xuyên qua
Đêm mưa rả rích, những cơn gió lạnh thổi thoáng qua, mọi người đã về nhà chim chóc đã về tổ chỉ để đó một bóng đêm tĩnh lặng đến đáng sợ.
Lúc này ngoại ô rừng rậm Viridian, trong đêm mưa buốt lạnh đến thấu xương ấy một bóng người nhỏ nhắn đang nằm ngất lịm ở dưới gốc cây.
“Ta...ta đ·ã c·hết rồi sao ?”
Đây là ý nghĩ cuối cùng của Noah trước khi hắn ngất đi vì đau đớn. Cứ như vậy hắn nằm ở đó một đêm dài.
Sáng sớm hôm sau, cơn mưa qua đi để lại khu rừng tỏa ra sự sống rạng rỡ. Những tia nắng xuyên qua tán lá chiếu xuống những giọt nước còn sót lại trên tán lá như những viên kim cương rạng rỡ. Tiếng chim chóc vang lên báo hiệu cho khu rừng rằng ngày mới đã đến.
Lúc này ngất đi ở dưới đất thiếu niên cũng từ từ mở ra đôi mắt nặng trĩu, hắn chỉ cảm thấy cả người đau nhức không chịu nổi.
Cố gắng đứng dậy, quơ quơ lấy cái đầu đau đớn để cho bản thân mình tỉnh táo lại. Noah cố gắng nhớ lại ký ức của mình, những mảnh vỡ như những tấm gương từ từ sắp xếp lại thành một ký ức đầy đủ.
Noah vốn là một sinh viên đại học, cuộc sống của hắn cũng rất bình thường không có gì đặc sắc. Vốn cứ nghĩ là cuộc đời của hắn sẽ tiếp tục như vậy cho đến cuối đời không ngờ rằng biến cố xảy ra.
Trong một lần mải mê chơi game điện tử hắn không may làm đổ nước vào đường dây dẫn điện, cứ như vậy kết thúc đi cuộc sống bình thường của hắn.
Cứ tưởng là đ·ã c·hết đi nhưng không ngờ rằng bản thân lại đi đến nơi xa lạ này. Nhìn chung quanh rừng cây rậm rạp hắn chỉ có muốn chửi thề một câu, chẳng lẽ bản thân không bị đ·iện g·iật c·hết mà chỉ bị người khác chơi khăm.
Nhưng rất nhanh hắn chú ý đến một điều, là một sinh viên đại học hắn tuy không nổi bật trong lứa tuổi nhưng ít nhất hắn cũng có một mét tám chiều cao a. Làm sao bây giờ cảm giác còn không đủ một mét sáu.
Cúi đầu xuống vũng nước còn đọng lại qua cơn mưa đêm qua, đồng tử của hắn dần dần phóng đại. Chỉ thấy trong mặt nước là một thiếu niên gương mặt non nớt, trên mặt còn chưa vơi đi nét đáng yêu, mái tóc đen nhánh đang trợn mắt há mồm .
Noah dám khẳng định thân thể này vẫn là của hắn, nhưng hình ảnh phản chiếu rõ ràng không phải hắn của hiện tại, mà là hắn của bốn năm năm trước.
Không thể nào a, đ·iện g·iật có thể làm cho trẻ lại sao ? Hắn chỉ cảm thấy thế giới quan hoàn toàn bị phá vỡ, không thể trách hắn dù sao là một thanh niên sống mười tám năm từ nhỏ đã được học về khoa học mà giờ đây tất cả những thứ này hoàn toàn không thể dùng khoa học để giải thích .
Noah cố gắng để bản thân bình tĩnh lại, cố gắng tìm ra được lời giải thích hợp lý nhất nhưng tất cả suy nghĩ đều dẫn hắn đưa ra một kết luận hoang đường hắn chuyển sinh rồi, hơn nữa trong quá trình chuyển sinh còn làm thân thể của hắn thu nhỏ lại lúc hắn mười ba tuổi.
Nếu đã xác định bản thân mình xuyên qua việc đầu tiên cần xác định mình xuyên qua thế giới như thế nào. Lúc này hắn mới bĩnh tĩnh quan sát tỉ mỉ hoàn cảnh xung quanh, chỉ thấy đây là một rừng cây rậm rạp một màu, vừa nhìn hắn ngạc nhiên phát hiện một sinh vật thân màu xanh lá hình dáng giống như một con sâu trên đầu mọc ra chiếc sừng màu đỏ đang gặm gốc cây.
“ Rayquaza !!!”
Noah kh·iếp sợ mà hô to, phía trên chỉ là trò đùa mà thôi thật ra đó chỉ là một con Caterpie, do hình thể na ná vị thần nào đó nên nó thường được mọi người nói đùa là con riêng của thần .
Quay trở lại vấn đề chính Noah cảm thấy hôm nay tam quan đã không biết bị phá vỡ bao nhiêu lần rồi nữa. Caterpie vốn chỉ là sinh vật trong bộ phim hoạt hình tuổi thơ hắn từng xem gọi chung là pokemon. Nhưng ngày hôm nay hắn có thể gặp được nó ngay trước mắt, bằng xương bằng thịt.
Nói như vậy đây là thế giới pokemon, càng nghĩ Noah không biết là nên cảm thấy vui hay nên cảm thấy buồn.
Vui vì pokemon là thứ mà hắn rât thích, lúc trước khi c·hết bởi đ·iện g·iật hắn đang chơi game chính là pokemon. Giờ đây có thể gặp chúng nó ở ngoài đời sao mà không cảm thấy vui cho được.
Nhưng hắn cũng biết thế giới này cũng không hề tốt đẹp như những gì trong anime mô tả. Khi còn bé xem phim chỉ cảm thấy cuộc sống ở đó rất tốt đẹp, lữ hành, thám hiểm gặp gỡ nhiều người bạn. Nhưng khi lớn lên, đứng ở góc độ người lớn đến xem thế giới này có thật sự tốt đẹp như vậy sao.
Khi xem phim có rất nhiều ẩn ý trong phim mà khi bé không nhân ra đến khi lớn mới hiểu rõ. Thế giới này cũng có những mặt đen tối của nó.
Chỉ mong là mình đã nghĩ quá nhiều a. Noah không khỏi thở dài một hơi, lấy lại ý nghĩ đang tán loạn bây giờ điều quan trọng là phải tìm được nơi có người sống đã, không biết do chuyển sinh vấn đề hay do trước đó bị đ·iện g·iật mà giờ đây hắn chỉ cảm thấy người như bị tháo ra thành từng mảnh.
Cố gắng lê lấy thân thể tàn tạ của mình tiến về phía trước, đi được một quãng đường Noah đã đi được đến trước một ngôi biệt thự.
Biệt thự khá lớn, nhưng hình như do lâu ngày không có người ở lại nên cỏ dại đã mọc khắp đường đi, đứng ở trước cổng mà hắn cũng có thể nhìn thấy mạng nhện giăng khắp nơi.
Gọi mấy lần không thấy có người trả lời hắn hơi do dự một chút rồi lách qua khe hở ở cổng mà bước vào trong. Tuy biết đột nhập nhà người khác là không tốt nhưng bản thân hắn đã sắp không chống đỡ nổi rồi bắt buộc phải tìm một chỗ nghỉ ngơi.
Noah không biết rằng khi hắn vừa bước vào nhà thì một đôi mắt từ trong bóng tối trên lầu đã chú ý mọi hành động của hắn.
Vào đến trong nhà, hắn dọn dẹp một chút cái ghế đã cũ nát phủ bụi vì năm tháng, cuối cùng Noah cũng không nhịn được mà lăn ra ngủ thật say.
Khi hắn vừa ngủ một thân thể như mộng ảo từ trong góc tường đi ra, đôi mắt tò mò đầy giảo hoạt mà nhìn hắn.
Nhặt lấy bên cạnh cái bút đen, hơi suy tư một chút nó nhanh chóng dùng miệng cầm bút như hoa rơi nước chảy trên mặt hắn vẽ gì đó. Một lúc lâu sau dường như hài lòng vì tác phẩm của mình nó thỏa mãn gật đầu một cái.
Sau đó nó lại bay đi vào trong góc phòng để tìm thứ gì đó, chỉ thấy nó ngậm lấy một cái gương cố gắng đỡ nó để trước mặt của Naoh.
Làm xong tất cả nó quay lại ẩn thân ở trong bóng tối muốn nhìn b·iểu t·ình hoảng sợ của hắn.
Đến tối, Noah cũng từ từ tỉnh lại. Một giấc ngủ này ngủ đến đủ thoải mái, hắn có thể cảm thấy cơn đau trên người cũng đã giảm bớt đi khá nhiều rồi.
Vừa mở mắt ra đập vào mắt là một gương mặt lấm lem trên đó tô điểm thêm những hình vẽ nguệch ngoạc không ra hình thù gì. Hắm kìm lòng không được mà phát ra tiếng kêu sợ hãi.
“ A a a a...!!! ’’
Lúc này trong góc phòng từ lâu đã chú ý đến hắn sinh vật cũng không nhịn được mà phát ra tiếng cười hì hì.
Một lúc sau, Noah cũng đã lấy lại bình tĩnh, nhìn mặt mình trong gương mà không nhịn được giật giật khóe miệng.
Nghe thấy tiếng cười phát ra từ trong góc phòng, chưa kịp lau đi trên mặt hình vẽ Noah đã bật dậy nhìn thẳng vào nơi phát ra tiếng cười nói
“ Ai đi ra đây cho ta !!! ”
Đợi múc sau vẫn không có tiếng đáp lại nhưng hắn vẫn nhìm chằm chằm nơi đó. Dường như đã chán trò mắt lớn trừng mắt nhỏ này sinh vật lạ từ trong bức tường bay ra.
Chỉ thấy nó thân như quả cầu, bên ngoài được bao phủ bởi khí gas màu xanh nhạt, trên thân thể dường như là đầu của nó có đôi mắt to bên trong đầy nghịch ngợm.
Nhìn thấy nó thân thể Noah không khỏi căng cứng, không biết có phải cảm giác hay không từ khi sinh vật kia xuất hiện hắn cảm giác như nhiệt độ trong phòng giảm xuống, một luồng khí lạnh từ dưới chân xông lên đến đỉnh đầu.
Noah nhận biết nó, nó là một pokemon gọi là Gastly, u linh cộng thêm vào độc thuộc tính, một pokemon mà hắn đã dùng quá nhiều ở kiếp trước.
Nhưng cũng chính bởi vì biết nên hắn mới cảm thấy bất an bởi vì u linh pokemon kiếp trước hắn đã nghe thấy không ít những việc như là chúng sẽ hút sinh mệnh của con người. Trong game thì coi như chỉ cần đọc lướt qua cho biết là được nhưng nếu là hiện thực thì hoàn toàn là hai việc khác nhau.
Nhìn thấy Noah sợ mình như vậy, Gastly vội vàng lung lay thân thể mình cố gắng để bản thân thể hiện ra hiền lành nhất có thể. Gương mặt dữ tợn cố gắng nặn ra một nụ cười ‘thân thiện’ đôi răng nanh sắc nhọn ẩn hiện như có như không cộng thêm đôi mắt đầy giảo hoạt càng làm Noah căng cứng.
Nhìn thấy Noah sợ mình như vậy, đôi mắt của nó cụp xuống cả người tinh thần dường như cũng kém đi rất nhiều, quay đầu đang định hướng về góc tường đi tới.
Noah nhìn nó tràn đầy cô đơn mà bay trở về trong lòng không nỡ, mở miệng một tiếng gọi lại.
“ Này Gastly ”
Đang đi Gastly nghe thấy có người gọi mình vội vàng quay đầu lại, xác nhận rằng Noah đan gọi chính mình xong không kìm được vui vẻ mà tung tăng bay lại đến chỗ hắn, ngoan ngoãn mà bay xung quanh hắn vài vòng.
Thấy Gastly vui vẻ như vậy, lại cảm giác thân thể mình không có điều gì khác thường sau khi Noah cuối cùng cũng yên lòng mà bắt đầu giao lưu với nó.
“ Sao có mình ngươi sống ở đây vậy Gastly ? ”
Noah hỏi ra nghi hoặc trong lòng, dù kể cả trong anime hay trong game đều mô tả nó là một loài có tập tính sống bầy đàn nhưng đến bây giờ Noah có thể xác định nơi này chỉ có một mình nó.
“ Gastly gastly ...’’
Nghe thấy hắn hỏi như vậy, Gastly buồn bã kêu lên mấy tiếng đôi mắt quay quanh thân thể mình dường như đang cố gắng biểu đạt gì đó.
Noah tuy không nghe hiểu nó nói gì nhưng từ những hành động của nó Noah cũng có thể hiểu một chút.
Lúc này hắn mới chú ý đến thân thể của Gastly, thân thể của nó màu hơi nhạt, khí gas xung quanh nó màu xanh nhạt. Hắn nhớ rõ ràng đây không phải là màu sắc bình thường của Gastly a.
Nói như vậy nó là Shiny Gastly. Noah giật mình từ đó hắn cũng có thể suy ra vì sao nó lại ở đây một mình.
“ Ngươi nói là do màu sắc của ngươi khác bọn nó nên phải đi ra sống một mình ?”
“ Gastly gastly ... ”
Gastly giật giật giật thân thể của mình như đang đồng ý với lời nói của hắn. Noah thấy nó chấp nhận không khỏi thở dài một hơi, cuộc sống chính là như vậy nếu ngươi không giống mọi người xung quanh thì ngươi sẽ bị cô lập, dù trong thế giới của pokemon cũng là như vậy.
Nhìn thấy Gastly cảm xúc giảm xuống, Noah dơ lên tay sờ sờ thân thể khí gas của nó như đang an ủi. Khi chạm vào thân thể của nó Noah chỉ cảm thấy bàn tay của mình hơi rát.
“ Đừng buồn nữa, không có bạn bè thì không có bạn bè thôi. Từ giờ ta sẽ trở thành bạn của ngươi như thế nào ?”
Gastly nghe hắn nói vậy Gastly không dám tin ngẩng đầu nhìn về phía hắn, thấy hắn đang nghiêm túc nhìn mình nó không khỏi vui vẻ mà dụi dụi đầu vào bàn tay hắn như đang đồng ý.