Oanh!
Một tiếng nổ vang rền truyền lại, dưới mặt trời màu đen của Ma Giới đột nhiên phá khai một động khẩu hình lốc xoáy, ở trong động khẩu là Tây Môn Y Bắc và Độc Cô Vô Thương bước ra, ngay trong sát na hai người bước chân ra thì một cổ áp lực cự đại từ khắp bốn phương tám hướng ập tới, thân thể hai người đều chấn động một cái, đôi mày không khỏi cau lại.
"Không cần phải lo lắng." Phong Vân Vô Kị từ phía sau chầm chậm bước tới, từ trong nội thể của y có một màn âm ảnh mơ hồ khoách triển ra bên ngoài, sau đó thì bao bọc lấy thân thể của Tây Môn Y Bắc và Độc Cô Vô Thương vào bên trong, áp lực trên thân thể của hai người cũng theo đó mà mau chóng biến mất.
"Các ngươi là ai?" Đột nhiên một tiếng quát từ phía dưới truyền lên, hai người cúi xuống nhìn thì thấy một gã tướng quân Ma tộc đang lĩnh mấy ngàn chiến sĩ Ma tộc đang ngẩng đầu nhìn lên trên trời.
"Tốc chiến tốc quyết, không được để bất kì một ai sống, để ta tìm nơi chuyển sinh của phân thần!" Phong Vân Vô Kị lạnh lùng nói, sau đó thì ngồi xếp bằng trong không trung, thần thần bàng đại mau chóng phân ra thành nhiều phần quét qua khắp mọi phía trong Ma Giới mà tra thám.
"Tiêu diệt đám nhân loại ngày!" Gã Ma tộc tướng quân đó rốt cuộc cũng nhận ra thân phận nhân tộc của ba người, sau đó thì hét lên một tiếng và nắm chặt trường kích lao lên trên.
Trong mắt của Tây Môn Y Bắc hiện xuất một phiến băng lãnh, hừ lạnh một tiếng rồi phát ra một kiếm, gã Ma tộc tương quân đó còn chưa kịp phản ứng thì thân hình đang lao lên trên đột nhiên khựng lại, tiếp đó là cặp mặt trợn tròn ra nhìn về phía Tây Môn Y Bắc với thần sắc kinh khủng, một vết máu xuất hiện ở chính giữa trán của hắn ta và mau chóng khoách triển thẳng xuống phía dưới.
Xuy!
Một thanh âm vang lên, ở khe nứt phân thân thể gã Ma tộc tướng quân đó ra làm hai bùng phát cả vạn đạo kiếm khí xán lạn, những đạ kiếm khí bá đạo đó mau chóng nghiền nát thân thể của gã ta.
Đám chiến sĩ Ma tộc ở phía dưới chìm đắm trng nỗi chấn kinh ngắn ngủi, sau đó thì kẻ nào kẻ nấy đều hò hét, rồi đồng loạt phóng trường kích trên tay về phía ba người.
Chiếc y bào màu xanh của Độc Cô Vô Thương lay động một cái, tay phải giơ lên trên rồi nhẹ nhàng lướt thanh kiếm gỗ trên tay trong không trung, một đạo thái cực đồ liền xuất hiện trong không trung. Mấy ngàn thành trường kích đâm xuyên đồ án thái cực, sau đó thì xoay ngược lại và xạ thẳng xuống phía dưới với tốc độ càng nhanh hơn.
A!
Hàng loạt nhưng tiếng gào thảm thiết vang lên, mấy ngàn thanh trường kích đâm xuyên thân thể của chúng chiến sĩ Ma tộc và găm chúng vào mặt đất.
Cơ hồ như đồng thời, Tây Môn Y Bắc đột nhiên xuất thủ, cánh tay trái đưa ra phía trước mà bắt trảo, đám chiến sĩ Ma tộc còn lại liền bị một cổ hấp lực cường đại kéo lên trên không trung. Tây Môn Y Bắc nắm chặt lấy lòng bàn tay lại, gần cả ngàn chiến sĩ Ma tộc liền bị dồn lại và bị nghiền chung với nhau, cùng với đó là từng luồng từng luồng khói đen từ trong thân thể của bọn chúng búng phát và xạ thẳng vào trong lòng bàn tay của Tây Môn Y Bắc, khiến cho hồn thân của Tây Môn Y Bắc dập dờn ma khí, hai mắt cũng mau chóng chuyển sang màu đen hoàn toàn.
A!
Tây Môn Y Bắc há miệng khà ra một hơi khí đen, màu đên trong mắt tấn tốc rút đi, sau đó thì thì ty phải vung một cái, một đạo kiếm quang xán lạn lướt qua, đám ma thú to lớn mới bay đến liền bị một kiếm này của Tây Môn Y Bắc giải quyết, thân thể hóa thành một màn mưa máu mà rơi xuống phía dưới.
"Giải quyết!" Tây Mô đạm nhiên nói, đôi mắt khép hờ lại nhìn lướt qua dãy núi xung quanh và vầng thái dương màu đen trên đầu, cùng lúc đó thì thanh thiết kiếm cũng chui vào vỏ.
Ở dưới chân của hai người là một phiến con sông màu đen, nhưng con sông này tịnh không hề bốc ra chút mùi vị khó chịu nào, mà ngược lại còn có một cổ khí tức mới mẻ, tất cả mọi thứ ở đây -- đều gần như là trái ngược với Thái Cổ.
Tây Môn Y Bắc và Độc Cô Vô Thương nhắm mắt lại mà tính lập trong không trung, thần thức quét qua hư không, cẩn thận dò xét tinhd huống xung quanh, một khi gặp phải tình huống thì liền ra tay.
Ở sau lung hai người, Phong Vân Vô Kị dùng thần thức cường đại quét qua cả Ma Giới, cường độ thần thức tu vi của Phong Vân Vô Kị hiện nay đã rất là kinh nhân, những nơi nó lướt qua đều mang theo tiếng gió, ẩn ước có tiếng rì rầm của sấm chớp, khiến cho cả thiên địa cũng có hơi biến sắc. Chỉ cần công lực đạt đến một trình độ nào đó, thì đều có thể cảm giác thấy cổ thần thức cường đại vô thất của cổ thần thức này.
Cả Ma Giới đều bị dị biến mày kinh động, từng đạo từng đạo thần thức cường hãn từ khắp các nơi ở Ma Giới trùng thẳng lên trên trời, nghênh đón ý thức của Phong Vân Vô Kị …..
Mức độ cường hãn của Ma Giới khiến cho Phong Vân Vô Kị không khỏi kinh tâm, dựa vào cường độ thần thức của y hiện nay mà không ngờ là gần như cả Ma Giới đều có phản ứng với thần thức của bản thân, hơn nữa những Ma tộc có tu vi thần thức không thua kém mình không ngờ là lại đạt đến cả ngàn người.
Có một vài bộ phận thần thức còn cường đại hơn xa Phong Vân Vô Kị, khi gặp phải những đạo thần thức đó thì Phong Vân Vô Kị không khỏi tấn tốc triệt thối, sau đó thì ghi nhớ lấy những vị trí mà những đạo thần thức đó phát ra. Ở tại Ma Giới cũng có một vài nơi mà thần thức của Phong Vân Vô Kị căn bổn vô pháp xuyên thấu, chứ đừng nói là tra thám hư thật.
Những nơi như thế thì có hơn mười chỗ, Phong Vân Vô Kị ghi nhớ kĩ càng vị trí của những đạo thần thức đó, sau đó thì mau chóng rút lui, nhưng dù có như thế thì cũng có một vài đạo thần thức thẳng đường truy theo tới đây!
Sưu sưu!!
Một bóng người nhoáng lên, ở phía chân trời có một ác ma với hai cánh cự đại sau lưng đang tấn tốc bay tới.
"Nhân loại! Cáp cáp … tốt lắm, không ngờ được là các ngươi lại tìm đường chết, dám chạy đến Ma Giới!" Gã thượng vị Ma tộc đó cười lớn lên một tiếng, thân hình còn chưa tiếp cận thì đã đánh mạnh ra một quyền, mọt đám ma khí với hình dạng một con ma thú lao thẳng ra ngoài đầu quyền, hư không rên rỉ chẳng khác gì như bị dày xé. Độc Cô Vô Thương nhìn vào hắn ta với khuôn mặt không có chút biểu tình nào, một kiếm đâm thẳng vào trung tâm của đoàn khí đen đó, thanh kiếm gỗ đâm xuyên qua đoàn ma khí đó một cách kì dị, sau đó thì liên tục khuấy động, một chốc sau thì quyền kình đã bị hóa giải.
Ngay đúng lúc này thì Tây Môn Y Bắc ra tay ….
Oanh!
Cả thiên không đột nhiên tối sầm lại, sau đó thì một quang mang như sao xẹt lướt qua, phần hư không ở chỗ đứng của gã Ma tộc đó liền bị xẻ dọc ra một vết nứt cự đại, gã thượng vị Ma tộc đó loáng một cái đã bị một kiếm của Tây Môn Y bắc nghiền thành cám, nhưng phần không ở xung quanh hắn ta thì xuất hiện một vết nứt trong suốt rồi lan rộng ra cả mấy ngàn dặm và thành một thông đạo. Ở trong khe nứt đó xuất hiện vô số những tòa nhà thắp sáng ánh đèn, dưới ánh đèn sáng sủa trên con đường lớn thì hiện ra cả đám người đang sững sờ nhìn sang bên này ….
"Đó là chuyện gì?" Tây Môn Y Bắc nghi hoặc nói, nhưng loại thần tình này tấn tốc biến mất, trên mặt rất nhanh sau đó liền trở lại thần sắc lãnh đạm trước giờ.
Phong Vân Vô Kị mở mắt ra nhìn sang Tây Môn Y Bắc một cái, sau dó thì triệt để im lặng, sau khi tiến nhập vào trong cảnh giới đế cấp thì kiếm đạo của Tây Môn Y Bắc trở nên cực kì cường hãn, chỉ một kiếm mà đã phá khai được bình chướng không gian giữa Ma Giới và vị diện vật chất, hơn nữa còn là một thông đạo cự đại, quả thật là ….
Tùy theo sự thu lại kiếm của tây Môn Y Bắc thì thông đạo cự đại đó cũng mau chóng khép lại.
Phong Vân Vô Kị dùng thần thức quét qua cả đại địa, một bộ phận thần thức tiếp tục lan rộng ra, bộ phận còn lại thì thu hồi trở về. Trở trong một sơn cốc ngập tràn hỏa diễm, Phong Vân Vô Kị tìm thấy thứ mà bản thân muốn tìm, thần thức lướt qua một vòng rồi mau chóng tiêu diệt những sinh vật cường đại có khả năng sản sinh uy hiếp, sau đó thì Phong Vân Vô Kị mở miệng nói: "Có thể rồi, chuẩn bị phân thần!"
Tay Môn Y Bắc và Độc Cô Vô Thương nghe thấy thế thì càng thêm cảnh giác.
Ở sau lưng hai người, một đoàn năng lượng tinh thần cường đại màu đen từ trên thân thể đang ngồi xếp bằng của Phong Vân Vô Kị bùng phát ra ngoài, sau đó thì hóa thành một đạo lưu quang, mau chóng bay về phía chân trời, chỉ trong thời gian chớp mắt thì đã hóa thành một điểm đen và biến mát vô tung.
Ngay khi đoàn năng lượng này phân ra thì toàn thân của Phong Vân Vô Kị không ngừng chấn động, máu từ trong thất khiếu chảy ra ngoài, tẫn quản phân thần là một loại công pháp, bổn thân của nó làm thương tổn linh hồn là chuyện không thể tránh khỏi, chỉ là loại tổn thương này thì Phong Vân Vô Kị còn có khả năng khống chế nó trong phạm vi chịu đưng được.
Thuận theo một tia thần thức, đoàn năng lượng đen xì đó tấn tốc chiếm não bộ của một sinh vật bé nhỏ ở Ma Giới mà mắt thường khó có thể phát hiện - - - Ma trùng.
Kết cấu của loại ma trùng này giản đơn phi thường, nhưng lại có khả năng tiến hóa vô hạn, có rất nhiều loại ma thú siêu cường nguyên bổn đều chuyển hóa từ loại ma thú này mà ra, còn một vài đỉnh cấp yêu ma của Ma Giới thì là do những ma thứ đó chuyển biến mà thành.
Làm xong hết tất cả những chuyện này thì Phong Vân Vô Kị hoàn toàn thu lại ý thức.
Phong Vân Vô Kị bất thình lình khà ra một hơi, sau đó thì đứng dậy, ba người nhìn nhau một cái rồi gật đầu, Tây Môn Y Bắc mau chóng xuất kiếm, sau khi một đạo sao xẹt lướt qua thì ở trước mắt ba người lại xuất hiện một đám mây đen dưới dạng lốc xoáy.
"Nhân loại, cáp cáp … ba tên nhân loại cường đại, có lẽ là đủ để ta bổ dưỡng một phen rồi!" Một thanh âm khàn khàn cực độ từ phía xa truyền lại, ba gã Ma tộc mặt xanh răng nanh dài với ba cặp canhs vẫy vậy bay tới.
"Ma, khong phải là nơi đến lí tưởng, nhưng nếu đã đến rồi thì muốn đi cũng không dễ đâu!" Một tên ác ma khác cười hung ác nói.
"Hai người đi trước đi." Phong Vân Vô Kị nhàn nhã nói, sau đó thì xoay người lại, lạnh lùng nói: "Nếu như các ngươi đã muốn chết thì ta sẽ thành toàn cho các ngươi!"
"Thành toàn cho bọn ta? Cáp cáp … Ma Giới không phải là Thái Cổ, dù có là thần cấp, khi đến Ma Giới thì thực lực cũng giảm xuống, đến lúc đó thì cũng chỉ trở thành bao đấm cho người khác mà thôi! Cáp cáp …."
"Thế sao? Ta cũng chính là dang ở cấp thần đây!" Phong Vân Vô Kị lạnh lùng nói, tay phải đưa lên trên, Đệ Ngũ Kiếm Đảm liền xuất hiện và xoay chuyển một vòng trong lòng bàn tay của y, sau đó thì bị Phong Vân Vô Kị nắm chặt ở trong lòng bàn tay.
Ba gã ác ma cảm thấy sát khí cường liệt phát ra từ người của Phong Vân Vô Kị thì không khỏi biến sắc.
"Thực lực của ngươi không bị giảm xuống? Ngươi nắm giữ lĩnh vực?" Gã ác ma vừa nói lúc này cung biết là bản thân đã đụng phải cây gai rồi, nên sắc mặt không khỏi đại biến.
"Để ta tiễn các ngươi một đoạn đường!" Phong Vân Vô Kị lạnh lùng nói.
Ba gã yêu ma lại biến sắc, đồng thời hét lên một tiếng, toàn thân ma khí hung dũng, cuồng phong theo đó cũng nổi dậy, mây đen ở phía sau ba gã ta liền cuồn cuộn ập đến, kèm tho đó là sấm vang chớp giật.
Phong Vân Vô Kị cười lạnh một cái, tĩnh lặng nhìn vào độngt ác của ba gã Ma tộc, Tây Môn Y Bắc và Độc Cô Vô Thương ở phía sau thì lại xem như không hề thấy gì, chầm chậm bước vào trong không gian thông đạo.
Ba gã Ma tộc gầm lên một tiếng!
Oanh!
Ba đạo hắc sắc thiểm điện to lớn từ trên không trung đánh thẳng xuống, Phong Vân Vô Kị ngẩng đầu lên trên mà lạnh lùng nhìn vào những đạo thiểm điện đang càng lúc càng gần đó và những khe nứt không gian ở chu vi không ngừng sinh diệt.
Cuồng phong từ trên không trụng đỏ ngược xuống đại địa, ngay khi mấy đạo thiểm điện cách bản thân chưa đầy mấy trượng cự li thì Phong Vân Vô Kị y nhiên vẫn bất động, chỉ là trên mặt lại lộ ra một nụ cười hung ác.
Hừ!
Phong Vân Vô Kị hừ lạnh một cái, tay trái bất thình lình đưa tới, hô lên: "Hấp Tinh Đại Pháp!"
Mấy đạo thiểm điện uẩn hàm nguồn năng lượng hủy diệt vô tận liền bị một cổ hấp lực cực kì cường đại hút lấy, ồ ạt tiến vào trong tay trái của Phong Vân Vô Kị.
Ánh thiểm điện đầy trời cũng theo đó mà hóa thành một cổ hồng lưu tiền nhập vào trong thân thể của Phong Vân Vô Kị, bộ khải giáp trên thân thể của y cũng theo đó mà chấn động kịch liệt, tấm áo chòng ở sau lưng thì không ngừng tung bay phần phật.
A!
Ba gã ác ma không khỏi thấy lạnh gáy, trong mắt của kẻ dẫn đầu lóe lên một thần sắc hung độc, tay phải đua ra sau nắm lấy thanh trường kích dở sau lưng, đang định ra tay thì Phong Vân Vô Kị đã xuất thủ.
Ầm ầm!!
Thiên không đột nhiên tối sầm lại, tối sầm trong một thời gian dài, không hề có một chút tia sáng nào. Ở trong màn đêm tối đó thì Phong Vân Vô Kị lẳng lặng đứng ở trong không trung, trong con ngươi đen tuyền lóe lên thần sắc tàn ác, nhìn về phương hướng của sơn cốc hỏa diễm mà lạnh lùng nói: "Lần này -- ta sẽ không nhân từ nữa, tàn nhẫn, ngoan độc sẽ thành đại danh từ của ta."
Xoay người lại, Phong Vân Vô Kị chầm chậm biến mất trong không trung, vô thanh vô tức, chẳng có chút ba động năng lượng nào ….
Sau khi Phong Vân Vô Kị biến mất không lâu thì có một đoàn âm ảnh mơ hồ xuất hiện ở nơi đứng vừa nãy của Phong Vân Vô Kị, sau đó hắn ta vung tay một cái thì màn đêm tối đó liền biến mất, hắn ta ngửi ngửi một cái, sau đó thì cổ quái nói: "Thật kỳ quái, chẳng khác gì như hóa thành không khí vậy … ừm, nhan loại này thạt cường hãn, trừ phi Thái Cổ đã xuất hiện biến hóa gì lớn rồi hay sao, chuyện này thực sự là cần phải lưu tâm …."
Đứng ở nơi đó một chốc rồi đạo nhân ảnh đó lóe lên một cái, sau đó thì biến mất vô tung ….
*** ***
Đó là một nơi ngập tràn hỏa diễm và khói độc, ngay cả nham thạch cũng trình hiện trạng thái đỏ hồng, cũng chỉ có ở Ma Giới mới có loại hoàn cảnh hỗn tạp như thế này.
Ở trong hư không, một sinh vật hạ cấp của Ma Giới – ma trùng đang tĩnh lặng bay lơ lửng trong không trung, nó di động thân thể theo bổn năng và hấp thu lấy những năng lượng do hoàn cảnh cung cấp.
"Cáp cáp … Ma Giới, ta đến đây, nơi này -- sẽ trở thành thiên địa của ta, thành thiên hạ của ta …." Ở trong cái đầu nhỏ bé của con ma trùng nhỏ bé đó có một phần ý thức âm ám đang cười lên một cách điên cuồng, con ma trùng này sớm đã bị Phong Vân Vô Kị cải tạo, thân thể đã cường đại hơn cả trăm lần, dựa vào cường độ tinh thần của Phong Vân Vô Kị thì loại chuyện như thế thì giản đơn vô cùng. Chỉ luận về mức độ cường hãn trên thân thể thôi, thì con ma trùng này còn cường hãn hơn nhiều so với một vài ma thú khác.
Trong nội thể của một con ma trùng nhỏ bé không ngờ lại uẩn hàm một tinh thần hồn thể cường hãn, nếu bất kỳ một ai biết được, chắc chắn sẽ chấn kinh khôn xiết.
Ngay sau khi Phong Vân Vô Kị rời đi không lâu, hoàng loạt các đạo ý thức cường hãn quét qua khắp đại địa của cả Ma Giới, những nơi mà thần thức của Phong Vân Vô Kị lướt qua thì đều lưu lại một chút khí tức, các cường giả Ma tộc từ đó mà lần ra.
Những cường giả Ma tộc này rất là hiếu kì, một cường giả Thái Cổ ở cấp thần lại chạy đến Ma Giới làm gì? Chẳng lẽ là chỉ vì mấy kẻ thượng vị yêu ma?
Nếu như những cường giả của Ma tộc đều nghĩ như thế thì đầu não của bọn họ chắc chắn là bị heo ăn mất rồi.
Tuy nhiên dù cho những ma thức cường hãn đó có dò xét như thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể phát hiện được Phong Vân Vô Kị đã làm ra chuyện gì ở Ma Giới?
Có một vài cường giả kiên trì dò xét, thuận theo khí tức mà Phong Vân Vô Kị lưu lại mà tìm tới hỏa diễm cốc, tuy nhiên ở đó ngoại trừ nhưng thi thể không hề có vết thương gì của những ma thú cường đại ra, thì không hề có phát hiện gì.
Sau đó thì những đạo thần thức này lại càng tra xét tử tế từng tấc đất ở nơi này.
Trong hư không, đạo ý thức âm ám trong đầu của ma trùng sớm đã cảnh giác khi có những ma thức đó tiếp cận, bản tính gian trá liền biểu hiện ra rõ ràng, cẩn thận cực độ áp chế khí tức xuống mức thấp nhất, dựa vào ý thức cường độ thần cấp mà dung hợp với hoàn cảnh xung quanh, đồng thời cũng là do nguyên nhân bản thân cũng chỉ là một ma trùng bé nhỏ, nên nhất thời cũng không có một ai phát hiện ra điều gì cổ quái.
Bất kì một ai cũng không thể ngờ được, Phong Vân Vô Kị lại có chủ ý đem phân thần của mình ẩn tàng trong nội thể của một ma trùng nhỏ bé này.
Một ma trùng thì có thể làm được gì?
Nói đến cái vấn đề này thì buộc phải nhắc đến sinh vật yếu ớt nhất Ma Giới, cái sinh vật này không phải là thứ nào khác, mà chính là ma trùng, một ma trùng yếu ớt đến không đủ để nói thành lời, không có một Ma tộc cường giả nào chuyển di mục quang của bản thân lên trên con ma trùng bé nhỏ này.
Cuối cùng thì từng đạo từng đạo ma thức thu hồi trở về, trọng tân tiến nhập vào khắp các nơi trong Ma Giới ….
Ngay sau khi những đạo ma thức đo rút đi không lâu thì con ma trung bé nhỏ dó bắt đầu hoạt động, những chiếc chân nhỏ bé sau khi trải qua sự cứng nhắc lúc đầu thì rất nhanh sau đó, phàn ý thức âm ám đó liền không chế được thân thể này. Con ma trùng nhỏ bé đó di chuyển đến một khối hở nham, sau đó thì núp ở sau mấy khối hỏa nham đó.
Ở chu vi của hỏa nham có khá nhiều những sinh vật tựa như vi khuẩn, những loại này chính là món ăn yêu thích nhất của ma trùng, mặc dù tâm lí vô pháp tiếp thụ, nhưng Phong Vân Vô Kị buộc phải thôn thực những vi khuẩn này, một con ma trùng nhỏ bé dần dần bắt đầu quá trình sinh trưởng sinh nhai dài dẳng của mình ….
… ….. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
Ngoài không gian Ma Giới, trên đại địa của Thái Cổ, Phong Vân Vô Kị bằng vào cẳ ứng của linh hồn lienf biết hết những tình trạng trong hỏa diễm cốc, sau khi những đạo ma thức của những cường giả Ma Giới lần lượt thu hồi, Phong Vân Vô Kị mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.
A!
Vừa mới thở phào một hơi thì Phong Vân Vô Kị phát hiện thấy từ sâu trong linh hồn phát ra sự thống khổ tê tâm liệt phế, tẫn quản là công hiệu nguyên bổn của phân thần công pháp là giảm nhược thống khổ, nhưng linh hồn dù sao thì cũng yếu ớt hơn nhiều so với nhục thân, nếu như là linh hồn của người bình thường thì đừng nói đến chuyện phân thần, mà đã trực tiếp hồn phi phách tán rồi.
Đệ thất trọng thiên, Phân Thần Chi Thuật, Phong Vân Vô Kị đã hoàn thành được một phần ba.
"Sao rồi?" Độc Cô ở một bên cất tiếng hỏi.
"E rằng cần phải có một đoạn thời gian nghỉ ngơi!" Phong Vân Vô Kị thở dài một tiếng, ngồi xếp bằng xuống dưới đất, lẳng lặng vận thở dài một tiếng, ngồi xếp bằng xuống dưới đất, lẳng lặng vận Ý Niệm Kiếm Thể Đại Pháp, như thế mới có thể giảm nhẹ được một chút thống khổ trên linh hồn ….
Độc Cô dùng ánh mắt nhìn sang Tây Môn một cái, Tây Môn Y Bắc liền hiểu ý, hai người từ trong Kiếm Các lui ra, chỉ còn lưu lại Phong Vân Vô Kị, chầm chậm trị liệu thương thương thế.