Phế Vật Triệu Hồi Sư

Chương 95






Ngôi nhà hai tầng nằm ở giữa những ngôi nhà hai tầng khác, mỗi ngôi nhà đề được nối liền bởi một dãy hành lang ngắn.

Nhóm người Mạnh Kỳ đi theo phía sau Ma Rin nhìn vườn hoa trồng bên ngoài cùng với những hồ nước trong lành.

Đi từ căn nhà này qua căn nhà khác, trang trí cùng với không gian trong những ngôi nhà cũng dần dần thay đổi, ngôi nhà gần nhất với nhà của chủ thành thì hoàn toàn khác biết.

“Đây là dãy nhà chính, căn nhà đó là nơi ở của chủ nhân, ngoại trừ chủ nhân thì những người khác phải có mệnh lệnh mới được đặt chân vào.” Ma Rin dừng tở nơi nói liền hai căn nhà, ông ta chỉ về căn nhà trước mặt rồi nói.

“Vậy chúng ta…” Yuta nhìn ngôi nhà khó hiểu.

Ma Rin đi về phía trước một bước sau đó nói vào cây cột dựng trước lối vào “Báo cáo, thuộc hạ đã dẫn bọn họ đến.”

“Vào đi, ta đang ở phòng họp.” Bên trong cây cột vang lên tiếng nói.

Sau khi được sự cho phép Ma Rin liền dẫn bọn họ vào nhà, không gian bên trong ngôi nhà hoàn toàn không thể liên tưởng với bên ngoài, một sự kết hợp đầy xa hoa cùng rực rỡ, những viên ngọc chiếu sáng được gắn ở hai bên tường, những bức tranh kỳ lạ nhưng cũng đẹp đẽ, những chậu hoa thơm ngát lan tỏa khắp nơi.

“Đây không phải dụng cụ không gian được bán ở các cửa tiệm đúng không ạ.” Yuta quan sát xung quanh.

“Đúng vậy, không gian thế này chỉ có những pháp sư tài giỏi mới có thể làm ra, chỉ có quốc vương cùng những người có tước vị mới sử dụng mà thôi.” Ma Rin gật đầu đáp lại.

Nhóm người đi lên tầng hai sau đó nhìn thấy Ma Rin vịn vào vách tường ở cuối hành lang một cánh của xuất hiện ở trên vách tường, bọn họ đi vào trong sau đó vào một đường hầm khá tối, ánh sáng do những viên ngọc chiếu sáng rất dập dờn, nhiễu loạn.

"Vào đi." Ma Ri dừng trước một cánh cửa khá to lớn, sau khi dùng tay đẩy ra liền xoay đầu nói với nhóm Mạnh Kỳ.

"Cảm ơn." Mạnh Kỳ gật đầu rồi đi vào trong, những người khác cũng theo phía sau.

Bên trong căn phòng có một chiếc bàn dài, bên trong phòng tất cả rèm cửa đều được kéo lại, ở giữa bàn có một viên ngọc được để trên giá, ánh sáng nhợt nhạt chiếu xung quanh.

"Ngồi đi." Giọng nói phát ra từ người ngồi ở ghế chủ vị.

"Xin phép." Mạnh Kỳ nhìn bóng người ngồi ở cái ghế đầu rồi đi lại.

Tổng cộng chỉ có tám cái ghế trống, bọn họ gồm mười ba người, trừ Mạnh Kỳ cùng Yuta thì nhóm thú nhân chỉ có Rie cùng Roma ngồi xuống.

Bốn người cũng không ngồi gần vị chủ nhân không thấy rõ mặt này, bọn họ ngồi bốn cái ghế ở gần cửa nhất.

"Đợi bạn các người đến chúng ta sẽ bắt đầu câu hỏi sau." Người đó tiếp tục lên tiếng.

Trong phòng họp không gian trở nên yên tĩnh, thời gian từng chút từng chút trôi qua cuối cùng cửa của căn phòng cũng được đẩy ra.

Anna sau khi tỉnh dậy liền được một cô gái đưa đến, trên đường dù cô có hỏi gì đều không được đáp lại, cuối cùng cô gái ấy đẩy cửa phòng ra rồi bảo cô đi vào, bên trong phòng thực sự quá tối, một viên ngọc chiếu sáng thì không thể làm sáng cả căn phòng bự thế này chỉ có thế lờ mờ thấy bên trong có vài bóng người.

Cô bước vao trong sau khi nhìn thấy người đứng ở gần cửa nhất liền thở phào nhẹ nhõm, cô có thể nhận ra thú nhân trước mắt này.

"Ngồi đi." Thú nhân gần cửa thấy cô liền nhỏ giọng nói.

Anna gật đầu rồi đi lại cái ghế trống ngồi xuống.

"Mọi người đã đến đông đủ ta sẽ tự giới thiệu." Người ngồi ở ghế đầu lúc này lên tiếng nói "Ta là nam tước Bara Ly, đây là lãnh địa của ta Marata."

"Cảm ơn ngày đã cứu mạng chúng tôi." Mạnh Kỳ nghe xong liền đứng dậy khom người bày tỏ sự cảm tạ.

Những người khác cũng làm theo động tác của cậu ta.

Mạnh Kỳ bày tỏ xong liền đứng thẳng người nghiêm túc hỏi "Xin hỏi ngài nam tước, người còn lại của chúng tôi hiện đang ở đâu."

Bara Ly thở dài "Đừng lo lắng cậu ta đang được dược sư của ta điều trị, sức khỏe hiện tại rất yếu không thể lập tức tỉnh dậy."

"Vậy không biết bao lâu cậu ấy mới có thể khỏe lại."

"Nữa tháng hoặc một tháng, sức mạnh cậu ta tăng vọt một cách đáng kinh ngạc, cơ thể cần thời gian hấp thụ và trao đổi."

"Vậy sao, kinh mong ngài hãy cứu lấy cậu ấy, tôi không muốn mất thêm một người nào nữa." Mạnh Kỳ đầy chân thành nói, tuy trong câu nói của ngài ấy rất bình thường nhưng cậu ta biết sức mạnh tăng vọt quá mất sẽ dẫn đến sự rối loạn sự hấp thụ trong cơ thể dẫn đến trướng đau cũng như mất cân bằng, tồi tệ hơn là cơ thể có thể bị tàn phá nghiêm trọng dẫn đến tử vong.

"Ta sẽ, cậu ta rất quan trọng đối với thế giới này." Bara Ly gật đầu "Các ngươi có biết nhà tiên tri."

"Ngài là nói đến sức mạnh tiên tri." Rie kinh ngạc nói.

"Đúng vậy, chỉ khi thế giới lâm vào diệt vong thì nhà tiên tri mới xuất hiện hiện, ta đã từng gặp một người và người ấy đã cho ta một lời dẫn."

"Ý ngài là cậu ấy là người mà lời tiên tri đã đề cập đến." Rie khuôn mặt trở nên nghiêm túc.

"Lúc đầu ta không quá chắc chắn, nhưng hiện tại thì không thể khác hơn." Bara Ly thở dài.

"Nếu như vậy thì tội có thể hiểu tại sao bọn tôi lại bị truy sát." Rie bừng tỉnh.

Nhưng Bara Ly lại lắc đầu phủ định "Không phải, bọn họ truy sát các ngươi vì ta, trong một nhóm thuộc hạ thân tính của ta có kẻ phản bội, chỉ cần ta chú ý đến ai thì những kẻ bên trên đều sẽ truy sát người đó."

Bara Ly nói xong lại thở dài "Ta rất xin lỗi, ta đã đến trễ, chuyện này là do ta."

"Không chuyện này rồi cũng sẽ đến vào một lúc nào đó." Mạnh Kỳ lắc đầu "Như ngài nói nhà tiên tri sẽ xuất hiện, chắc chắn không chỉ một người, một ngày nào đó chuyện của cậu ấy sẽ không thể giấu được đến lúc ấy có khi cả tôi cũng chẳng thể sống sót được huống chi là cô ấy."

"Đúng vậy, hiện tại chúng tôi đã biết rõ thứ chúng tôi cần phải làm rồi, không thể để cậu ấy chịu đựng một mình." Anna gật đầu tiếp lời.

Đến tận lúc này Bara Ly mới bắt đầu híp mắt nhìn từng người đang ngồi trên ghế, quan sát cẩn thận khuôn mặt của từng người, ánh mắt của anh dù không có ánh sáng vẫn có thể nhìn rất rõ ràng trong bóng tối.