Phế Vật Triệu Hồi Sư

Chương 73






Sau khi bước ra khỏi cửa, đoàn người liền xuất hiện trước một ngôi nhà đổ nát, không những ngôi nhà này mà xung quanh đều là một đóng đổ nát hoang tàn.

"Đây thật sự là chính thành." Như Yến khó tin khi nhìn quang cảnh xung quanh.

"Chắc thế." Anna cũng không chắc chắn.

"Các người có thấy thái độ của ông ta kỳ lạ không." Xa hỏi, từ khi gặp đã thấy rất không bình thường.

"Tôi chỉ thấy ông ta giả tạo, trong miệng thì lo lắng cho người dân nhưng khi giao nhiệm vụ cũng chỉ chăm chăm bảo vệ chính thành, nhìn cảnh tượng của chính thành thế này thì chắc chắn nội thành cùng ngoại thành khẳng định không tốt hơn." Roma hừ lạnh nói.

"Quý tộc chưa chắc quan tầm người dân, họ quan tâm mạng sống của mình hơn hẳn." Yuta nói, cậu nhóc cùng cha đã từng trải qua nên hiểu rất rõ sự ích kỷ tham lam cùng độc đoán của quý tộc cùng hoàng gia.

"Nhưng thái độ của ông ta rất kỳ lạ, dường như còn thứ gì khác nữa." Xa lắc đầu, ý của anh ta là ông Ninh Long này đối với bọn họ rất kỳ lạ, mà phải nói ánh mắt ông nhìn nhóm Trần Vũ Phong rất kỳ lạ.

"Xa, tôi hiểu ý anh, chắc anh không biết, nhóm chúng tôi dường như đã trêu chọc ai để bị làm tầm ngắm vài tháng nay rồi." Trần Vũ Phong khẽ cười nói.

"Chúng tôi sẽ cố gắng không làm liên lụy đến các người." Mạnh Kỳ tiếp lời của cậu.

Xa liên tục khoác tay "Không phải ý tôi không phải như thế, nhưng đúng là ông ta sẽ làm thứ gì đó bất lợi cho các cậu, hãy chú ý an toàn mọi lúc."

"Các người cũng vậy." Trần Vũ Phong gật đầu.

"Đi thôi, bên này im ắng quá rồi." Ra động đậy lỗ tai sau đó nghi hoặc nói, dù sao trong thành đã loạn như thế này rồi vậy sao ở chỗ này lại im ắng như vậy.

"Đi thử phía trước xem sao."

Đoàn người đi qua những ngôi nhà đổ nát, những hàng quán ven đường đổ ngã, gãy đôi.

"Ở đây có nhà vẫn còn nguyên nè." Anna hô khẽ.

Yuta cũng không mấy kinh ngạc nói "Có lá chắn bảo vệ, chắc đây là hiệp hội, tiệm thuốc nào đó rồi."

"Có thể bên trong có người." Như Yến nói.

Những người khác gật đầu rồi tiếp tục bước đi.

Đúng là một sự tàn phá khủng khiếp, hầu như tất cả những căn nhà đều đã biến thành một đóng gạch đá rải rác dưới đất.

Đoàn người đi một lúc vẫn chẳng thấy ai hay bất kỳ con quái thú nào, trong lúc cả bọn hoang mang chẳng biết làm gì thì bỗng nhiên bị một nhóm người từ trong hẻm nhỏ lao ra chặn đường.

"Ôi ôi ôi, nhiệm vụ của chúng ta đây sao."

"Hơi bị đông rồi đấy."

"Khi xong chuyện phải đòi thêm tiền thưởng mới được."

"Đây đúng là lúc thích hợp để giết người mà, chẳng bị xử phạt."

"Hèn gì người đó bảo chúng ta đi lúc này."

Những người chặn đường chẳng để đoàn người vào mắt, bọn họ ngã ngớn vừa cười đùa vừa nói.

"Đúng vậy rất thích hợp để giấu xác."

Trần Vũ Phong nghe bọn họ nói không những không tức giận mà còn rất thoải mái hùa theo.

"Đúng vậy, đúng vậy không những có thể giấu mà còn không cần quan tâm số lượng." Như Yến bên cạnh cũng không chịu thua kém mà nói.

"Không những vậy, giờ mà chơi nhiều người cũng không mất hết mặt mũi á, đúng là quá tốt." Roma âm dương quái khí mà nói theo.

Những người khác đày mặt xem cuộc vui mà đứng nhìn.

Bọn người chặn đường thấy vậy liền cảm thấy bị khinh thường liền tức giận, dù gì họ cũng làm cho giới quý tộc rất lâu rồi, có khi nào bị châm chọc như thế này chứ.

"Được lắm, nếu các người muốn chết trong đau đớn như thế thì bọn tao liền chiều." Một người trong bọn chặn đường giận quá hóa cười nói.

Những người bên cạnh gã cũng cười khinh miệt theo sau đó đồng loạt lao về phía đoàn người.

Bọn người chặn đường tổng cộng có tám tên, Trần Vũ Phong sau khi cảm nhận sức mạnh của bọn họ liền không quá lo lắng, trừ khi có kẻ bên ngoài đánh lén nếu không bọn họ chẳng làm gì được bọn cậu.

Sau khi những kẻ đó lao lên cậu đã nhanh chóng nói "Hai kẻ mặc đồ xanh là đấu sĩ, tên mặc đồ đỏ là pháp sư, kẻ quấn khăn quanh cổ là dược sư, kẻ mặc áo đen là hộ vệ, ba kẻ còn lạ là cuồng đao sư, sức mạnh của họ khá cao những ai quá yếu tốt nhất đừng giao tranh một mình."

"Cậu giỏi đấy." Ánh mắt Ra nhìn cậu có sự thay đổi dường như anh ta đã biết được tại sao ba người lớn trong nhóm chấp nhận cậu dẫn đầu.

Sau khi nói xong Ra liền tiến lên trước chọn lấy một tên để đối đầu, Mạnh Kỳ, Như Yến cùng Xa cùng liền theo sau, bốn tên còn lại cũng được bốn thú nhân khác đón lấy.

Roma bởi vì khá yếu kém nên đã bị bỏ sang một bên, cậu ta nghiến răng nhưng chỉ có thể chấp nhận mà chạy đến chỗ Như Yến mà phụ một tay.

Những thú nhân khác cũng chia nhau ra mà hỗ trợ, bọn họ còn có thứ phải làm không thể phí thời gian với đám người này được.

Trần Vũ Phong nhìn mọi người đã chia đủ liền thở dài 'Chẳng lẽ cậu lại phải đứng nhìn nữa sao'.

"Meo." Đại Bạch ở bên cạnh khó hiểu nhìn cậu.

'Thôi được rồi, thật sự là phải đứng nhìn rồi'.

Nhìn nhận rõ thực tại của mình Trần Vũ Phong chỉ đành bất đắc dĩ ra lệnh cho Đại Bạch.

"Đi giúp bọn họ đi, đánh nhanh thắng nhanh."

"Meo." Đại Bạch gật đầu rồi phóng vào nhóm người đang giao chiến.

Những kẻ chặn đường đúng là không phải hạng xoàng, sau khi bị đoàn người bao vây cũng không có chút nóng nảy hoảng hốt nào, khuôn mặt bọn họ vẫn toát ra sự khinh thường cùng cười nhạo.

"Đúng là những kẻ chẳng biết trời cao đất dày." Tên pháp sư chế nhạo một câu sau đó phóng một một cột nước ập vào người của một thú nhân, khiến nơi bị nước chạm vào có cảm giác ran rát.

Những người đối phó với tên pháp sư cũng không đứng yên, sau khi tên đó thành công phun được một lần cột nước liền bị vây đánh, hắn ta chỉ là một pháp sư tuy kinh nghiệm chiến đấu rất nhiều nhưng đối với sự vậy công đảnh hội đồng thì cũng bó tay, thậm chí né tránh đòn tấn công cũng trở nên chật vật.