Trần Vũ Phong nhìn con thú từ từ bay lên cao rồi bay về phía trước, cậu thở dài rồi leo lên lưng Đại Bạch.
"Đuổi theo."
"Meo."
Đại Bạch kêu một tiếng sau đó phóng đi, Trần Vũ Phong nhìn những người đi trên bị vượt qua một cách nhanh chóng thì thích thú nheo mắt lại, từng cơn gió vù vù thổi qua mặt khiến cả khuôn mặt tê liệt đau rát.
Cậu khom người vùi đầu vào lớp lông trắng muốt, hai tay ôm cổ Đại Bạch.
Tốc độ của Đại Bạch rất nhanh, thi thoảng cậu ngước mặt lên trời vẫn có thể thấy thú bay đang ở trên đầu, dường như Đại Bạch giữ vững tốc độ giống như thú bay không chút trên lệch nào.
Đoàn người vừa đi vừa nghỉ ngơi, cứ cách hai ngày bọn họ sẽ dừng lại để ngủ một chút rồi tiếp tục lên đường.
Bởi vì gấp rút lên đường nên chỉ mất mười mấy ngày đoàn người đã sắp tới lãnh địa Riudum.
Bọn họ không vội vào chính thành, chỉ vừa đến ranh giới của lãnh địa Riudum liền dừng lại, sau khi đáp thú bay xuống liền dựng lều nghỉ ngơi.
Đại Bạch cũng dừng lại bên cạnh thú bay của nhóm Mạnh Kỳ, Trần Vũ Phong nhảy xuống người nói, lấy lều ra bắt đầu dựng lên.
Sau khi nhóm người Mạnh Kỳ nhảy xuống lưng thú bay thì cũng tiến đến trợ giúp.
"Sao chúng ta không vào chính thành luôn." Roma vừa cầm một góc lều vừa hỏi.
"Chắc bọn họ muốn quan sát tình hình trước rồi vào sau, dù sao ở lãnh thổ khác cũng không như lãnh thổ nơi mình sinh sống." Như Yến ở cạnh nghe cậu ta nói liền đáp.
"Khi vào lãnh địa này dọc đường tôi chẳng thấy ai cả." Trần Vũ Phong bỗng nhiên nói.
"Chuyện này khá kỳ lạ." Mạnh Kỳ gật đầu.
Ra sau khi dựng lều xong thì đi lại, nghe thấy bọn họ đang nói chuyện liền thêm vào "Giống như lãnh địa này đang cô lập, hoặc những người nhận nhiệm vụ đã đến đây hết rồi."
"Không có khả năng, bên ngoài ranh giới vẫn có rất nhiều người đi." Trần Vũ Phong lắc đầu nói.
Yuta nghe bọn họ nói liền cảm thấy khá kỳ lạ, cậu nhóc đi lại gần cậu khẽ nói "Anh Phong có thể để Đại Bạch chở em ra ngoài xem thử không."
"Được." Trần Vũ Phong gật đầu "Đại Bạch, mày đưa Yuta ra ngoài ranh giới lãnh địa xem thử."
"Meo."
"Tôi đi nữa." Như Yến cũng muốn đi theo.
Roma thấy vậy liền muốn nói đi chung nhưng nghĩ lại con thú trắng không thể chở hết liền thôi.
Ra nhìn em trai mình rồi thở dài không thôi.
"Vậy cậu trông chừng tụi nó nhé." Trần Vũ Phong gật đầu, có Như Yến đi cùng cậu cũng an tâm hơn.
Hai người một thú cùng rời đi, những người còn lại vẫn tiếp tục nói chuyện với nhau.
"Ra, không biết tộc người lùn đang ở nơi nào." Trần Vũ Phong hỏi.
Ra cũng không giấu diếm mà trả lời "Bên trong đường hầm ở thung lũng Xari."
"Thung lũng Xari ở nội thành Xadum." Mạnh Kỳ nhớ lại những nơi trong lãnh địa Riudum mà cậu ta từng đọc được.
"Đúng vậy, đây là một thung lũng mà con người rất khó để đi vào, tộc người lùn đào một đường hầm để xây dựng nhà cửa." Ra gật đầu sau đó nói tiếp "Thật ra đây cũng chỉ là một ngôi làng nhỏ, giống như tộc của chúng tôi, tộc người lùn cũng không chỉ có một nhánh này, nhưng tộc trưởng của làng chỉ quen biết với nhánh này mà thôi."
"Các người có rất nhiều nhánh." Anna kinh ngạc, cô cứ nghĩ các chủng tộc khác dân số sẽ rất ít nên họ mới sống lánh đời."
Ra lắc đầu cười nói "Nhân tộc trải rộng khắp cả thế giới thì những chủng tộc khác cũng sẽ như thế, mặc dù dân số không được phân nửa loài người."
"Thú nhân là tên chung của chúng tôi, nhưng khi gặp nhau chúng tôi sẽ phân chia tộc hệ." Roma bên cạnh tiếp lời của anh mình "Như các người đã biết, tộc chúng tôi được gọi là người báo, bởi vì nguyên hình của chúng tôi là báo."
"Thì ra là thế." Anna gật đầu.
Trần Vũ Phong đã từng đọc một cuốn sách về các chủng tộc khác nên đã biết việc này, khi nghe cũng không mấy ngạc nhiên, nhưng cậu vẫn thắc mắc một vấn đề tại sao chủng tộc rồng lại lộ diện để trao đổi với nhân tộc mà những chủng tộc khác lại sống ẩn cư không tranh với đời.
Nhưng dù có thắc mắc thế nào cậu cũng không hỏi ra, dù sao đây là việc riêng của họ, hơn hết cậu cũng nghĩ được lý do tại sao.
"Dù sao đi nữa chúng ta phải vào chính thành để biết được nhiệm vụ trước đã, sau đó mới có thể vào nội thành Xadum." Mạnh Kỳ nhìn Ra nhắc nhở, dù sao việc di chuyển ở thế giới này rất khó khăn, những người dân bình thường như họ không thể tự do đi khắp nơi được.
"Tôi biết, dù sao tộc chúng tôi đã lẫn vào sống cùng nhân tộc khá lâu rồi." Ra gật đầu cười nói.
Lúc này Đại Bạch chở Yuta cùng Như Yến về đến, sau khi nhảy xuống lưng Đại Bạch cậu nhóc liền vội vã nói.
"Anh Phong, nơi này xác thật có lá chắn."
Anna kinh ngạc hốt "Vậy sao chúng ta vào được."
Trần Vũ Phong lấy giấy nhiệm vụ từ trong túi không gian ra "Có lẽ là nhờ thứ này."
"Thứ này làm sao." Roma khó hiểu.
Ra cũng cầm lấy giấy nhiệm vụ ra nhìn, sau đó bật hốt "Ra là vậy, tờ giấy này là chìa khóa mở lá chắn."
"Chuyện này là sao." Roma vẫn không hiểu gì.
"Ngốc quá." Anna thở dài.
"Ý của bọn họ là tờ giấy nhiệm vụ này đã được pháp sư hoặc chế tạo sư tạo ra, họ dùng nó làm giấy nhiệm vụ để người nhận nhiệm vụ có thể đi vào lá chắn để vào lãnh địa Riudum này." Như Yến giải thích.
Trần Vũ Phong gật đầu sau đó nghiêm túc nói "Có vẻ hoàng gia cũng đã bị kinh động, sau khi vào thành tốt nhất đừng làm chuyện kinh động bọn họ."
"Đúng là hơi rắc rối rồi." Ra lắc đầu ngao ngán "Có vẻ khi bước vào cổng thành chủng ta sẽ phát hiện thật nhiều thứ kinh hỷ."
"Tôi cảm thấy kinh hãi thì đúng hơn." Như Yến trợn trắng mắt rồi nói.
"Thôi vào lều nghỉ ngơi sớm đi, ngày mai chúng ta liền vào thành." Ra nói xong liền kéo Roma đi.
"Đừng kéo, đừng kéo em muốn ở cùng bọn họ." Roma vùng vẩy khỏi tay anh trai mình nhưng sức lực của cậu ta làm sao bằng, cứ thế mà bị kéo thẳng vào lều.
"Không muốn mà." Roma nhìn nhóm Trần Vũ Phong mà hét lớn một tiếng đầy vẻ không cam lòng.
"Câm miệng." Gân xanh trên trán nổi lên, Ra tức giận quát một tiếng rồi ném em trai vào lều sau đó cũng chui vào theo.
"Đây là làm sao vậy." Như Yến hai môi run rẩy thì thào nói.
Những người xung quanh nghe cô nói liền xoay đầu nhìn cô sau đó lắc đầu thở dài một hơi.
'Đầu gỗ.'