Chương 427 : Không Đề
Mặc dù ở trong lòng Harry lúc này tràn đầy chấn kinh, không thể tin được Karani lại có thể lâm trận đột phá, thăng cấp ở trong lúc chiến đấu, nhưng mà hắn vẫn có thể hiểu được là Sư phụ không có lý do gì để nói dối bản thân cả, những gì ông ấy nói ra chắc chắn là sự thật, hắn chỉ có thể chấp nhận điều đó thôi.
Nghĩ tới chuyện bản thân vô tình tiến vào được bên trong Động Phủ bí mật của Will Conner, lấy được truyền thừa Thiên Không Đấu Khí Quyết ở trong đó, lại mượn thêm hoàn cảnh có Trung cấp Linh Mạch trợ giúp nữa cũng phải mất thời gian tới hơn mấy tháng mới có thể đột phá thành công vượt qua bình cảnh Hoàng Kim cấp bước vào cấp bậc Nửa bước Truyền Kỳ, so với Karani đúng là rất không bằng. Harry không khỏi cảm thán một câu nói : " Karani thật đúng là thiên tài mà! Ta so sánh với hắn đúng là không thể sánh bằng hắn được! "
" Harry con không cần phải than thở nghe chán nản như vậy! " Nhìn thấy vẻ buồn bã thoáng hiện lên trên vẻ mặt của Đệ tử Giáo sư Steve liền lên tiếng an ủi Harry một câu : " Mặc dù Karani đúng là có thiên phú cao vô cùng, có thể làm được lâm trậm đột phá cảnh giới nhưng mà con cũng không thua kém hắn một chút nào, cái con thiếu chỉ là một chút thời gian tích lũy thôi, ta tin rằng nếu con chịu cố gắng tu luyện thì tương lai nhất định cũng sẽ giống như hắn làm được chuyện đột phá giữa trận chiến! "
Nghe được lời nói do Sư phụ mình phát ra Harry liên cười một tiếng nói : " Sư phụ người đừng lo, con sẽ không vì Karani mạnh hơn con mà cảm thấy thất vọng hay là buồn chán đâu! Nếu như dễ lung lay như vậy thì không phải Đệ tử người rồi tương lai trong khoảng thời gian sắp tới con sẽ lấy Karani làm mục tiêu, cố gắng mà siêu việt hắn mới được! "
Vừa nói trong hai mắt Harry vừa lộ ra ngọn lửa đấu chí mãnh liệt!
Trong khoảng thời gian vừa qua, sau khi đột phá đến đẳng cấp Nửa bước Truyền Kỳ, tuy không nói ra nhưng mà trong lòng Harry đã cho là bản thân là thiên tài lợi hại nhất trong đồng lứa tuổi, trong những người cùng trang lứa với hắn không có ai có thể sánh ngang với hắn được, vì vậy cho nên có một chút tự tin quá mức không xem những người bạn cùng trang lứa ra gì, chỉ đem ánh mắt đặt vào những cường giả có thực lực mạnh hơn mình, muốn nhanh chóng siêu việt họ!
Tuổi trẻ như hắn tự tin một chút đáng ra không có vấn đề gì cả, có điều nếu để lâu dần sự tự tin đó sẽ dần dần chuyển hóa ra thành ngạo mạn, một phẩm chất không tốt không chỉ đối với một cường giả mà còn là đối với một con người!
Tự tin và kiêu ngạo là hai từ dùng chỉ cùng một loại trạng thái tâm lý gần giống như nhau là lòng tự hào về bản thân nhưng lại có ý nghĩa hoàn toàn khác nhau.
Tự tin là từ dùng để chỉ trạng thái của một người có lòng tự hào đơn thuần vào một khả năng nào đó của bản thân mình, chứ tuyệt đối không có ý khinh thường bất cứ một ai khác, còn về phần kiêu ngạo lại là một từ dùng để chỉ một trạng thái của một người không những tự hào về khả năng của bản thân còn có lòng xem thường tất cả những người khác, cho rằng không ai có khả năng có thể là sánh ngang với mình!
Nói một cách đơn giản dễ hiểu, người kiêu ngạo đa phần là những người để mắt ở trên đầu không thể thấy được những gì ở xung quanh mình, loại người như thế rất dễ dàng bị những người xung quanh ghét bỏ và siêu việt mà không hề nhận ra hoặc khi nhận ra thì đã quá trễ, không thể làm gì để mà bù đắp được nữa, chỉ có thể im lặng đứng ở một chỗ chịu tổn thương!
Vậy mới thấy được trạng thái mà Harry sắp sửa rơi vào nguy hiểm đến chừng nào. Cũng may là sự tồn tại của Karani giống như là một cái móc câu mạnh mẽ kéo hắn từ chỗ bờ vực trở về, khiến cho hắn biết được trong những người bạn cùng một cái trang lứa với hắn vẫn có người có khả năng đuổi kịp hắn, thậm chí là bỏ hắn ở phía sau!
Việc này tuy rằng có hơi đả kích Harry một chút nhưng tóm lại đối với hắn vẫn có thể tính là một cái chuyện tốt!
" Được lắm! Thấy con như vậy thì ta yên tâm rồi! " Trông thấy dáng vẻ tràn ngập ý chí chiến đấu của Đệ tử trên mặt Giáo sư Steve hiện ra một nụ cười vui mừng nho nhỏ, tiếp theo đó nói: " Bây giờ chúng ta quay trở lại chuyện chính thôi! "
" Chuyện chính? " Harry nghe vậy nhíu mày một cái rồi nói : " Sư phụ ý của người muốn nói là cái chuyện mà người muốn con tốt nghiệp ra trường đó à? "
" Không sai đúng là chuyện đó đấy! " Giáo sư Steve gật đầu một cái, tiếp theo đó lại nói : " Hiện tại con đã biết được trước con có một người lấy thực lực Nửa bước Truyền Kỳ xin tốt nghiệp là Karani chắc trong lòng con cũng đã bớt đi sự lo lắng một chút rồi chứ hả? "
" Vâng ạ thưa Sư phụ! " Harry chậm rãi gật đầu một cái.
Trước đây khi mà mới biết được Sư phụ của mình muốn mình tốt nghiệp sở dĩ Harry không chịu chấp nhận là bởi vì trong lòng hắn lo lắng khi đi thi sẽ bại lộ thực lực của bản thân, khiến cho những người ở đó kh·iếp sợ, gây ra phiền toái không đáng có cho bản thân mình.
Có điều là hiện tại khi biết được chuyện Karani đã tốt nghiệp ra trường với thực lực đó thì nỗi lo trong lòng hắn đã vơi hơn một nửa!
Bởi vì đã có một tiền lệ là Karani rồi thì có thêm một Harry nữa cũng chưa hẳn là không thể.
Dù sao mặc dù tuổi tác của Karani chênh lệch nhau một tí một người mười bảy sắp mười tám tuổi, một người mười chín, hai mươi tuổi nhưng cũng có thể xem như là đồng trang đồng lứa ở trong Học viện, nếu như đem thiên phú tu luyện so với đối phương xét ra kỹ càng cũng là không kém nhau nhiều lắm, một kẻ chín, một người mười.Còn về phương diện người dạy dỗ ngoài trừ việc đều là Học sinh đã học tới năm thứ năm của Học viện ra Karani và Harry phân biệt nhận hai đại cường giả nổi tiếng trong Học viện là Giáo sư Ocean cùng với Giáo sư Steve làm Sư phụ, đã tiếp nhận được các biện pháp huấn luyện đặc biệt từ bọn họ, đồng dạng không thua cho đối phương!
Thậm chí xét riêng về phương diện Sư phụ thì Harry còn có lợi thế hơn Karani một bậc nữa, bởi vì Giáo sư Steve là Sư phụ của Harry ngoại trừ việc là một Truyền Kỳ Pháp sư ra còn là một người Đại Sư trong lĩnh vực Ma Dược Học nữa!
Có một Sư phụ là Đại Sư trong lĩnh vực Ma Dược Học có ý nghĩa như thế nào?
Điều đó nghĩa là chỉ cần Giáo sư Steve muốn ông ta tùy thời có thể tùy lúc pha chế những loại Ma Dược có khả năng, cường hóa thân thể, gia tăng tốc độ tu luyện Ma lực cho Harry dùng, nếu không thì có thể dạy bảo cho hắn tự làm cũng được!
Tổng hợp lại những điều trên có thể thấy được Harry và Karani bất luận là phương diện nào cũng không thua kém đối phương, lứa tuổi xem xem, thiên phú lại tương đương, đều có một Sư phụ tốt thậm chí xét về phương diện Sư phụ Harry còn hơn Karani một bậc nữa!
Vậy thì trong suy nghĩ của tất cả mọi người tất nhiên chuyện mà Karani làm được thử hỏi sao Harry có thể không làm được chứ?
Trong giây phút này Harry giống như đã nhìn ra rất nhiều, rất nhiều chuyện!
Thậm chí không cần Sư phụ hắn phải giải thích Harry cũng đã hiểu được tại sao Hiệu trưởng Albus lại đặc biệt cho phép Sư phụ hắn đem mọi chuyện khi Karani tốt nghiệp nói cho hắn biết, ông ấy chắc chắn là muốn mượn lời của Sư phụ hắn nói cho hắn biết tình hình của Karani, qua đó kích thích làm cho hắn cố gắng tu luyện sớm ngày đột phá cấp bậc Nửa bước Truyền Kỳ!
Mà những người biết chuyện còn lại chắc chắn là trong lòng cũng một phần nào đó mang ý nghĩ như vậy cho nên mới không có ai đứng ra phản đối quyết định Hiệu trưởng Albus đưa ra!
" Thì ra là như vậy! Ta hiểu rồi! Ta hiểu rồi! " Nghĩ đến đây một nửa lo âu còn lại ở trong lòng Harry cũng biến mất hắn ngẩng đầu lên, vui vẻ mà cười to mấy tiếng.
Tiếng cười vang vọng khắp cả bên trong căn phòng. Đến mức mà Giáo sư Steve phải lên tiếng nói để chặn hắn lại :
" Được rồi! Harry đừng có cười nữa! "