Chương 418 : Gặp Lại Sư Phụ
Khi Harry quay vào trong phòng mình chỉ nghe thấy tiếng hỏi của Roser vang lên : " Harry thật ra là ai ở ngoài đó mà ngươi nói chuyện lâu như vậy thế? "
" Ở ngoài đó không phải người mà là một con cú đưa thư ! " Harry trầm giọng nói một tiếng.
" Cú đưa thư? " Roser kinh ngạc kêu lên một tiếng : " Có người cử một con cú đưa thư đến tìm ngươi hay sao? "
Cũng khó trách được nàng lại phản ứng như vậy, vào thời đại mà những thứ phương tiện dùng để truyền tin qua lại với nhau như là Ma Thạch truyền tin phát triển như thế này, có rất ít người vẫn còn sử dụng cách truyền tin bằng động vật.
Mà ở bên cạnh Harry người duy nhất còn giữ lại thói quen này chỉ có Sư phụ của hắn là Giáo sư Steve mà thôi!
Nghĩ đến đây nàng liền ngay lập tức kêu lên một tiếng hỏi : " Harry người dùng cú gửi thư cho ngươi là Sư phụ ngươi sao? "
" Đúng vậy! Người gửi thư cho ta đúng là Sư phụ của ta! " Harry gật nhẹ đầu một cái.
Không ngờ nhanh như vậy mà ông ấy đã biết được tin tức Harry trở về Học viện rồi! Quả thật là tai mắt nhanh nhẹn mà!
Roser thầm nói trong lòng một tiếng.
Tiếp theo đó nàng lại hỏi tiếp một tiếng : " Ông ấy nói gì trong thư vậy? "
" Sư phụ ta gửi thư sang đây là muốn gọi ta sang chỗ của ông ấy ăn tối, ông ấy đã chuẩn bị sẵn thức ăn rồi! " Harry cũng không có dấu diếm đem nội dung của bức thư nói với Roser một tiếng.
" Giáo sư Steve muốn gọi ngươi đến ăn tối cùng với ông ấy? " Roser nghe vậy càng thêm kinh ngạc.
Cũng giống như Harry nàng là một người hiểu rõ Giáo sư Steve là một người bận rộn như thế nào, không ngờ là hiện nay Harry vừa mới trở về ông ấy không những bỏ thời gian gọi hắn qua ăn tối mà còn xuống bếp đích thân chuẩn bị thức ăn nữa, chuyện này đúng thật là hiếm thấy, có thể thấy được ông ấy xem trọng Harry như thế nào!
" Không sai! Bây giờ ta đang chuẩn bị để đi qua bên đó đây, ngươi có muốn đi cùng với ta hay không? " Trong lúc Roser đang suy nghĩ thì Harry lại lên tiếng hỏi.
Nghe được câu hỏi của hắn Roser không cần suy nghĩ một chút đã nói : " Đương nhiên là ta phải đi rồi! Rất hiếm khi mới có cơ hội được ăn thức ăn do Sư phụ của ngươi nấu ta nhất định không bỏ qua cái cơ hội này! "
" Như vậy rất tốt! Thế thì ngươi chuẩn bị một chút đi, đợi ta tắm xong chúng ta sẽ đi! " Nghe được như vậy Harry gật đầu một cái, tiếp sau đó quay đầu bước vào trong phòng tắm của mình.
Nếu có thể Harry rất muốn đi qua chỗ của Sư phụ mình ngay lập tức, chỉ có điều nhớ lại vào lúc này ở phía trên quần áo của mình vẫn còn dính rất nhiều bùn đất còn lưu lại từ quá trình đào đất lao động lúc nãy thì bản thân của hắn không thể không vào bên trong quyết định tắm rửa một lần trước rồi mới lên đường.
Không thể để cho Sư phụ nhìn thấy bộ dáng dơ bẩn của bản thân được, như vậy là không tôn trọng ông ta.
Harry vừa đi vừa nghĩ.
Một lát sau khi đã tắm rửa xong xuôi Harry thay một bộ quần áo mới rồi lại dùng chai nước hoa do Elizabeth tặng cho xịt lên trên người, khiến cho cơ thể phát ra một cái hương thơm dễ chịu rồi mới cùng với Roser rời khỏi nơi ở của mình, bước lên trên Tàu Liệt Phong hướng thẳng về phía chỗ ở của Sư phụ hắn mà đi!
Chỗ mà Sư phụ Harry cư trú cũng không có cách quá xa nơi ở của hắn, với tốc độ của Tàu Liệt Phong chỉ trong mấy phút ngắn ngủi là Harry và Roser đã tới nơi.
Đứng ở trên cao nhìn ngắm tầng phòng hộ do cái tòa Ma Pháp Trận phòng thủ ở bên dưới tạo ra hai người cùng không có vội vàng tiến vào.
Đầu tiên Harry thi triển ra một đạo Ma pháp truyền tin gửi đi câu nói : " Sư phụ con đã tới rồi! "
Sau đó im lặng mà đứng đợi!
Harry tin tưởng nếu như Sư phụ đã gọi bản thân đến đây thì sẽ không để cho bản thân phải đợi lâu.
" Harry ta đã vô hiệu hóa Ma Pháp Trận rồi, nếu đã đến rồi thì vào trong đi, Sư phụ ở bên trong phòng bếp đợi con! "
Quả nhiên không bao lâu sau bên tai của Harry đột nhiên lại vang lên một tiếng nói trầm ấm quen thuộc của Sư phụ hắn.
Tiếp theo đó chỉ thấy tầng phòng ngự bên ngoài nơi ở của Sư phụ hắn từ từ biến mất, rõ ràng đã được người điều khiển tạm thời tắt đi.
Harry thấy vậy thì lập tức điều khiển Tàu Liệt Phong hạ xuống bên dưới, sau khi đã vượt qua tầng mây dày đặc thì tòa Pháp Sư Tháp màu đen quen thuộc đã hiện ra ở trước mắt hắn.
Đợi cho Tàu Liệt Phong đáp xuống dưới mặt đất đủ gần rồi Harry lập tức mang theo Roser rời tàu bước xuống dưới đất, sau đó hắn phất tay thu hồi Tàu Liệt Phong vào trong không gian chứa đồ của bản thân rồi cất bước đi tới trước cửa chính.
" Két! "
Khi Harry tới gần cánh cửa này liền tự động mở ra mặc dù không thấy có một ai đứng phía sau mở cửa cả, tình huống này có phần rất là kỳ dị, có điều Harry không hoảng sợ một chút nào bình tĩnh bước vào bởi vì hắn biết rằng tòa tháp đen này bản thân là Pháp Sư Tháp của Sư phụ hắn tại bên trong nơi này nhất định có rất nhiều thứ được Ma pháp liên kết lại với nhau, chịu khống chế trực tiếp bởi bàn tay của Sư phụ hắn.
Có nghĩa là ở trong nơi này Sư phụ hắn dù không có bước ra nhưng vẫn có thể làm được rất là nhiều chuyện, như chuyện mở cửa cho hắn bước vào thế này chỉ là việc nhỏ mà thôi.
Cho nên Harry không có chút ngạc nhiên nào cả, bình tĩnh đi vào bên trong tòa tháp, dựa theo vị trí của phòng bếp trong trí nhớ mà đi đến.
Do trước đây Harry đã có tới qua nơi này một lần rồi cho nên đối với nơi này cũng không có xa lạ gì, rất nhanh đã đi đến trước cửa phòng bếp.
Mà khi hắn đi đến cửa phòng bếp đã được mở ra sẵn, ở bên trong còn có một người đang đợi sẵn hắn.
Người đó đương nhiên không phải ai khác mà chính là Sư phụ của Harry Giáo sư Steve rồi.
" Con đã tới rồi, không cần đứng ở ngoài đó mau vào đi! " Lúc này Giáo sư Steve có vẻ như đang làm cái gì đó, nhìn thấy Harry xuất hiện ông ấy tạm dừng công việc trong tay quay đầu mình lại nhẹ giọng nói một tiếng.
" Vâng thư Sư phụ! " Harry nghe vậy đương nhiên không có lý do gì để mà từ chối gật đầu một cái sau đó đi vào trong phòng.
Sau khi Harry bước vào trong phòng bếp đưa mắt quan sát một vòng mới phát hiện ra công việc mà Sư phụ mình đang làm thì ra là nấu ăn, lúc này ông ấy đang xào một chảo cua sốt nước cà chua, hương vị cua biển trộn với mùi của nước sốt cà chua hòa quyện lại với nhau, tạo nên một cái hương vị thơm lừng nức mũi.
" Hít hà… "
Khi mà Harry ngửi thấy mùi vị đó cũng không nhịn được hít sâu một ngụm.
" Thế nào? Thơm lắm phải không? Đây là món ăn mà ta cố tình làm để mà đãi con đó! " Giáo sư Steve nghe thấy âm thanh hít thở của Harry thì cười nói một tiếng.
" Vậy sao? " Harry đề nghị nói : " Như vậy thì Sư phụ để con giúp người một tay! "
" Không cần đâu! Ta không cần người giúp! Con vừa mới từ bên ngoài đi đường xa trở về chắc là rất mệt, chỉ cần qua bên đó ngồi xuống là được rồi! " Không ngờ Giáo sư Steve lại trực tiếp mà lắc đầu từ chối.
Harry nghe vậy nhíu mày một cái : " Sư phụ cảm ơn người đã quan tâm đến con! Nhưng người là Sư phụ của con xưa nay đâu có chuyện Sư phụ làm mà Đệ tử lại đứng nhìn kia chứ, hãy cho con giúp người một tay đi! "
Lời nói của Harry rất có lý nhưng Giáo sư Steve lại vẫn kiên quyết từ chối nói : " Ta nói con qua bên đó ngồi thì cứ việc qua đó ngồi đi. Đừng có nhiều chuyện để yên cho ta làm, có biết chưa? "
Thấy Sư phụ của mình kiên quyết như vậy Harry cũng không có nhiều chuyện mà cãi nhau với ông ấy nữa ngoan ngoãn bước qua ngồi xuống cái ghế bên cái bàn lớn trong phòng bếp.
Sau khi ngồi xuống hắn mới phát hiện ra trên bàn có rất nhiều món ăn được để lên, mỗi một món ăn đều phát ra mùi thơm không khác gì chảo cua sốt đang được làm trên bếp, hơn nữa vẫn còn nóng hổi chắc hẳn là mới được làm xong không lâu.
Bên cạnh đó con cú vừa đưa thư cho Harry đậu trên một một chỗ cao quan sát tất cả.