Chương 412 : Trở Về Nơi Ở
Vừa nghĩ như vậy Harry lập tức nhìn Ông Korane mở miệng đem mục đích mà mình đến đây nói ra cho ông ấy biết : " Ông Korane ta sở dĩ đến đây để tìm ông là bởi vì ta muốn lấy lại chìa khóa chỗ ở của ta từ trên tay ông đó! "
" Ngươi muốn lấy lại chìa khóa nơi ở của mình sao? " Ông Korane nghe thấy yêu cầu của Harry hơi kinh ngạc kêu lên một tiếng.
" Đúng vậy! " Harry gật đầu nói : " Theo như quy định của Học viện trước khi rời đi ra ngoài lịch luyện, ta đã giao lại chìa khóa nơi ở của mình cho ông bảo quản, để tránh trường hợp thất lạc bên ngoài, hiện nay ta đã trở về rồi thì đương nhiên phải lấy lại nó đầu tiên, không có chìa khóa thì ta làm sao có thể vào trong nơi ở của mình được chứ? Ông thấy có đúng không? "
" À ừ… Ngươi nói rất đúng! Hiện nay ngươi đã trở về Học viện, đúng là lúc mà ta phải đưa trả lại chìa khóa chỗ ở của ngươi cho ngươi rồi! " Ông Korane gật đầu một cái tiếp theo đó mở một ngăn tủ bàn mình ra lục tìm gì đó.
Harry lén lút đưa mắt vào quan sát thì thấp thoáng thấy được ở bên trong ngăn tủ đó chứa đầy những chiếc chìa khóa và lệnh bài màu đen nhánh được buộc lại thành chùm, số lượng lên đến hơn mấy chục chiếc, đây chính là chìa khóa nơi ở và lệnh bài khởi động Ma Pháp Trận dùng để phòng thủ bên ngoài mà những Học sinh trước khi đi ra ngoài lịch luyện đã gửi lại chỗ của Ông Korane.
Dưới ánh mắt của Harry chỉ thấy Ông Korane đưa tay của bản thân vào trong đống đồ vật đó một lúc lâu rồi rút ra một chùm để lên bàn, đưa tới trước mặt Harry.
Ông ấy nói : " Harry đây chính là chìa khóa và lệnh bài của ngươi do ta cất giữ, bây giờ trả lại cho ngươi, ngươi hãy kiểm tra qua một lần xem xem có vấn đề gì hay không đi! "
" Vâng ạ! " Harry nghe vậy lập tức gật đầu rồi đưa tay của mình chạm vào chìa khóa và lệnh bài trên bàn, cẩn thận kiểm tra bọn chúng một lượt.
Một lát sau khi đã xác định hai vật này không có vấn đề gì thì Harry nhìn lên Ông Korane cất tiếng nói : " Ông Korane chìa khóa cùng với lệnh bài hai thứ này không có vấn đề gì hết! "
" Như thế thì rất tốt! " Ông Korane nghe vậy gật đầu một cái.
Tiếp sau đó hai người bọn họ lại trò chuyện với nhau thêm một số vấn đề nữa liên quan đến nơi ở của Harry rồi Harry mới đứng dậy xin phép được rời đi.
Ông Korane cũng biết là hắn vừa mới từ bên ngoài trở về còn rất nhiều việc cần phải giải quyết cho nên cũng không có giữ hắn lại, rất nhanh đã đồng ý cho Harry rời đi!
Sau khi ra khỏi nơi Ông Korane ở Harry liền phát tay một cái thả Tàu Liệt Phong từ ở bên trong Nhẫn Không Gian dùng để chưa đồ của mình ra, bước lên trên đó.
" Ầm! "
Harry bước tới vị trí điều khiển trên tàu truyền Ma lực của mình vào bên trong, chỉ trong một giây ngắn ngủi Tàu Liệt Phong đã từ dưới mặt đất bay lên trên trời.
Dưới sự điều khiển của Harry nó dùng tốc độ cực nhanh hướng về phía nơi ở của hắn bay tới, chỉ trong vòng mười phút ngắn ngủi thì đã xuất hiện tại bên ngoài sơn cốc mà hắn chọn làm chỗ ở.
Tốc độ này còn nhanh hơn năm xưa Harry đã cưỡi Phá Phong Xa của Sư phụ hắn lên đường nữa!
Nhưng mà đương nhiên đây không phải đang nói tính năng của Tàu Liệt Phong ưu tú hơn là Phá Phong Xa hay thực lực của Harry đã có thể sánh ngang với Sư phụ của hắn là Giáo sư Steve rồi!
Nói đùa gì vậy? Cho dù tính năng của Tàu Liệt Phong có thể ưu tú hơn Phá Phong Xa thật đi chăng nữa thì thực lực của Harry cũng tuyệt đối không có khả năng có thể sánh ngang Sư phụ của hắn được!
Phải biết rằng thực lực của Giáo sư Steve ở bên ngoài là đã đạt đến cấp bậc Truyền Kỳ rất nhiều năm rồi một thân thực lực đã đạt đến Truyền Kỳ đỉnh phong bậc cao nhất trong cấp bậc Truyền Kỳ, mà Harry từ khi đột phá cấp bậc Nửa bước Truyền Kỳ đến nay tính thời gian còn chưa được một năm nữa, hai bên có khác biệt cực lớn làm sao Harry lại có thể sánh ngang Sư phụ của hắn được cơ chứ?
Sở dĩ nói là tốc độ của Harry nhanh hơn Sư phụ của hắn là bởi vì hành vi khi đi đường của hai người khác nhau rất xa. Lúc trước khi mà Harry được Sư phụ của hắn đưa đến chỗ này đó là lần đầu tiên hắn bước vào bên trong Đại Linh Mạch, còn rất xa lạ với chỗ này, vì vậy cho nên khi mà Giáo sư Steve đưa hắn lên đường đi rất chậm rãi mục đích chính là để cho hắn có thể có được cơ hội làm quen với nơi này, ngắm nhìn cảnh vật trên đường đi.
Còn lần này do đã trải qua một thời gian sinh sống ở đây Harry đối với mọi thứ bên trong Đại Linh Mạch có thể nói là đã quen thuộc vô cùng rồi, đương nhiên không cần phải cố tình đi lại một cách chậm rãi để ngắm nhìn làm gì, có thể toàn lực lên đường tốc độ đương nhiên sẽ nhanh hơn khi đi với Sư phụ hắn rồi!
Chẳng bao lâu sau với tốc độ của Tàu Liệt Phong sơn cốc mà Harry chọn làm nơi ở đã hiện ra trước mắt hắn.
"Mở ra! "
Harry quát khẽ một tiếng cho Tàu Liệt Phong dừng lại ở giữa không trung, tiếp theo đó lấy tấm lệnh bài điều khiển Ma Pháp Trận phòng ngự ở đây ra truyền vào Ma lực vào bên trong nói một tiếng.
" Ầm! "
Tiếng nói của hắn vừa vang lên ở bên dưới sơn cốc đã vang lên một âm thanh tiếng động cực lớn, Ma Pháp Trận bao bọc nơi này hơn hai năm từ từ được giải khai, những cảnh tượng bên dưới sơn cốc bị Ma Pháp Trận che giấu cũng từ từ lộ ra.
Harry đứng ở trên không trung im lặng quan sát tất cả, dưới ánh mắt của hắn thì cảnh tượng bên trong sơn cốc so với khi bản thân hắn rời khỏi đây gần như không có bất cứ sự thay đổi nào.
Tòa tháp màu trắng là nơi ở chính của hắn vẫn đứng sừng sững ở chỗ cũ kiêu ngạo đón ánh nắng chiếu vào bản thân, phía trước nó hai thửa đất đã được Harry cẩn thận cày cấy qua dùng để trồng trọt tài liệu luyện chế Ma Dược vẫn tươi sốp như cũ, những cái loại tài liệu dùng để mà luyện chế Ma Dược trồng trên đó phát triển vô cùng tốt, cây nào cây nấy không có ngoại lệ đều là toàn thân xanh mướt tỏa ra sức sống mảnh liệt!
Dù đứng ở trên cao không có bước xuống trên mặt đất Harry vẫn có thể cảm nhận được những luồng không khí tươi mát đó quát qua thân mình của bản thân, tạo nên một cảm giác mát lạnh trên da mặt của hắn.
Mọi thứ có vẻ tốt vô cùng!
Nhưng Harry lại biết đây chỉ là biểu hiện bề ngoài mà thôi, có thể là những tài liệu luyện chế Ma Dược do hắn trồng cho dù trải qua hai năm không có người chăm sóc vẫn có thể dựa vào lượng thiên địa nguyên tố nồng đậm ẩn chứa trong không khí bên trong sơn cốc phát triển được mạnh mẽ vô cùng, nhưng bên trong tòa tháp trắng mà hắn sinh sống chắc chắn không được như vậy, ở bên trong đó sau hai năm không được ai dọn dẹp rất có thể là đã tro bụi đóng thành tầng lớp tầng lớp, dơ bẩn vô cùng rồi!
Nghĩ như vậy Harry thở dài một tiếng, tiếp theo đó điều kiển Tàu Liệt Phong hạ xuống dưới sơn cốc. Khi đã đến đủ gần mặt đất rồi thì hắn rời khỏi tàu nhảy xuống dưới mặt đất.
Tiện tay phất tay lên một cái thu Tàu Liệt Phong lại vào bên trong Nhẫn Không Gian của mình rồi Harry bước chân đến trước mặt cửa lớn nơi ở của mình.
Hắn đưa tay lấy ra chiếc chìa khóa mà Ông Korane đã giao cho mình, ghim vào bên trong ổ khóa đang khóa lại trên cánh cửa, khẽ vặn một cái.
" Rắc rắc… "
Theo một tiếng rắc rắc vang lên ổ khóa đã được mở ra Harry đưa tay đẩy nhẹ một cái mở cánh cửa ra bước vào bên trong tòa tháp thì chỉ thấy mọi thứ bên trong quả thật là giống như những suy nghĩ trong đầu của mình, trải qua hai năm không được bất cứ ai lui tới dọn dẹp ở bên trong nơi ở của hắn sớm đã bám đầy bụi bẩn, những lớp bụi dầy bám trên tường, ghế, bàn, cùng những đồ vật khác dầy đến hơn mấy cen- ti-mét.
" Khụ khụ khụ… "
Harry vừa bước vào đã bị mùi vị tro bụi khó chịu bên trong chỗ này làm cho bị sặc không nhịn được ho lên mấy tiếng.