Chương 409 : Không Đề
Suy nghĩ đến đây trên khóe miệng của Lokak tiên sinh không nhịn được mà xuất hiện một cái nụ cười nhỏ, hai mắt nhìn theo hướng Harry rời đi phát ra ánh sáng kỳ lạ giống như là đang chờ đợi một chuyện gì đó thật thú vị vậy!
Nhưng đối với những cái chuyện này Harry lại hoàn toàn không có hay biết một chút gì cả, sau khi rời khỏi văn phòng Lokak tiên sinh hắn liền trực tiếp mà đi đến địa điểm đặt Truyền Tống Trận ở trong Học viện, thông qua đó để mà truyền tống trở về Đại Linh Mạch.
Sau khi một trận không gian rung động truyền tới Harry đã xuất hiện bên trong gian nhà đá quen thuộc.
Lần truyền tống này có thể là do đã quen với cách Truyền Tống Trận vận hành, cộng thêm thực lực tăng cao hơn phía trước cho nên Harry cũng không có cảm thấy cơ thể mình gặp phải cái cảm giác quá khó chịu đến nỗi nhức đầu muốn n·ôn ó·i như trước nữa, hắn chỉ là hơi choáng váng một chút xíu, hơi lắc đầu mấy cái là đã khôi phục lại như bình thường rồi!
Sau khi ổn định trở lại Harry bước chân ra khỏi Truyền Tống Trận đảo mắt qua quan sát căn nhà đá một vòng thì phát hiện ra cảnh tượng ở đây hầu như không có bất cứ một thay đổi nào cả, cho dù là nhỏ nhất, ngoài cái Truyền Tống Trận vừa mới dừng hoạt động sau lưng hắn thì bên ngoài cũng chỉ có mấy vệ sĩ mặc chiến giáp đang trực ban.
Thứ khác biệt duy nhất là những người vệ sĩ trực ban lúc này đã không còn là nhóm người mà hắn quen thuộc nữa mà đã thay một nhóm người khác rồi. Đây cũng là một cái chuyện hết sức bình thường dù sao theo quy định của Học viện công việc của vệ sĩ cũng không phải là cố định tại một chỗ, mà sẽ luân chuyển tới nơi khác sau một khoảng thời gian, cụ thể là cứ nửa năm một sẽ là một đợt.
Trong lúc Harry đang quan sát hoàn cảnh xung quanh, một người vệ sĩ đã chú ý đến hắn, người đó từ bên ngoài bước vào cất tiếng hỏi : " Này! Nhà ngươi là ai? Tại sao lại đến đây vào lúc này? Chẳng lẽ là người mới tới sao? Vậy thì Giáo sư hướng dẫn của ngươi đâu, sao lại để ngươi đi có một mình như thế này? "
Nghe được câu hỏi của hắn thì Harry bình tĩnh đáp : " Vị đại ca này ngươi đã hiểu lầm rồi! Ta không phải là người mới đến, mà là một Học sinh vừa mới ra ngoài lịch luyện quay trở về cho nên không cần Giáo sư hướng dẫn! "
" Như vậy sao? Thế thì chào mừng ngươi trở về huynh đệ!" Người vệ sĩ nghe vậy nhíu mày lên một cái, nhưng cũng không có nghi ngờ cái gì, trầm giọng nói một tiếng, dù thì sao mỗi ngày số lượng Học sinh của Học viện Goslim từ bên ngoài lịch luyện quay trở về cũng rất nhiều, không có cách nào tính được hết.
Hơn nữa đã vào được đến đây người trước mắt này hiển nhiên đã trải qua hết các cửa ải kiểm tra căn bản không cần lo lắng đến chuyện là người khác giảo mạo!
" Ừm! Vị đại ca này cảm ơn ngươi! " Được người vệ sĩ hoan nghênh Harry gật nhẹ đầu một cái, tiếp theo lên tiếng hỏi: "Không biết là Ông Korane hiện giờ đang ở đâu vậy? Ta cần đến gặp mặt ông ấy để mà lấy lại chìa khóa nơi ở của mình! "
" Ngươi muốn tìm Korane tiên sinh hay sao? Vừa đúng lúc ông ấy đang ở trong chỗ ở của bản thân mình. Có cần ta dẫn ngươi lên trên đó hay không? " Người vệ sĩ hỏi.
" Không cần đâu! Ta có thể tự mình đi vào nơi đó! Vừa đúng lúc mối quan hệ của ta và Ông Korane cũng có chút thân thiết! " Harry trầm giọng nói.
" Được rồi! Như vậy ngươi đi đi, ta phải tiếp tục làm nhiệm vụ của mình đây! " Người vệ sĩ nghe vậy gật đầu một cái.
Đối với lời nói của Harry hắn cũng không có quá mức để tâm tới, bởi vì tính cách Ông Korane cũng khá là dễ chịu, lại thích kết giao với các Học sinh, cho nên là không chỉ ở bên trong tầng lớp Giáo sư và Khách khanh cường giả của Học viện ở lại tại đây mà ngay cả trong những Học sinh cũng có không ít người có quan hệ tốt, là bạn hữu của ông ta!
Tạm biệt người vệ sĩ rồi thì Harry liền cất bước đi đến nơi ở của Ông Korane, khoảng cách của chỗ đó và nơi đặt Truyền Tống Trận cũng không xa cho lắm, với tốc độ của hắn hiện nay dù cho không sử dụng toàn lực cũng chỉ mất khoảng nửa phút là đến nơi.
Sau khi đến đó Harry cũng không có lập tức cao giọng kêu lớn tên của Ông Korane như vậy rất là không được lịch sự, hơn nữa hắn cũng muốn tạo một bất ngờ cho Ông Korane, vì vậy hắn im lặng không phát ra tiếng động nào, tiến vào bên trong căn nhà, khi đến trước cánh cửa thủy tinh dẫn vào bên trong sảnh chính thì khẽ đưa mắt quan sát bên trong.
Thông qua tấm kiếng thủy tinh trong suốt Harry lập tức có thể nhìn thấy được hình ảnh mà Ông Korane đang ngồi trước cái bàn làm việc của mình, trên bàn là một bình rượu nho nhỏ và một số thức ăn khác, ông vừa ăn chúng vừa uống rượu nho, tận hưởng một buổi trưa bình yên của chính mình.
" Ha ha ... Không gặp hai năm thói quen của Ông Korane vẫn không có một chút thay đổi nào cả, vẫn cứ thích uống rượu như vậy! " Nhìn thấy cảnh đó Harry không nhịn được âm thầm mỉm cười một tiếng.
Việc Ông Korane thích uống rượu và thường hay lén lút đem rượu ra để mà uống trong giờ làm việc hầu như tất cả mọi người cư dân sinh sống ở trong Đại Linh Mạch đều biết cả, ngay cả Hiệu trưởng của Học viện là Giáo sư Albus cũng biết nữa, nhưng không ai nhắc nhở hay là la mắng gì ông ấy cả, bởi vì như vậy không cần thiết, tuy rằng là Ông Korane thích rượu nhưng chưa có bao giờ mà quên đi trách nhiệm công việc của bản thân cả.
Đối với ông ấy uống rượu thì uống rượu công việc là công việc hai cái chưa bao giờ lẫn lộn với nhau, ông ấy chỉ uống rượu khi đã hoàn thành tất cả các công việc trong ngày mà thôi. Hơn nữa cho dù có không may say rượu đi chăng nữa ông ấy vẫn có biện pháp tỉnh rượu lại một cách rất là nhanh chóng, chưa bao giờ vì rượu mà làm lỡ công việc của bản thân.
Giống như là hiện tại vậy, cho dù Ông Korane đã uống không ít rượu nho vào trong bụng, cả con người đã say hết ba phần rồi, nhưng mà giác quan của ông ấy vẫn vô cùng nhạy bén chỉ là trong một cái chớp mắt ngắn ngủi thôi, mặc dù Harry không phát ra bất cứ âm thanh nào dù có là nhỏ nhất, ông ấy vẫn có thể nhận ra được bên ngoài phòng của mình có người đang đứng, ông ấy lập tức vận dụng Ma lực xua tan hơi rượu trong người để cho bản thân tỉnh táo lại rồi cất tiếng kêu lên hỏi : " Ai đang ở ngoài đó vậy? "
Thấy mình bị phát hiện ra Harry cũng không có kinh ngạc cho lắm .
Nếu không có bản lĩnh bậc này thì Ông Korane cũng không thể được giao trọng trách là người cai quản Đại Linh Mạch này.
Trong lòng của hắn vừa nghĩ vừa cất tiếng lên nói. " Ông Korane là ta đây! "
" Ta? Ngươi là ai mà lại xưng ta với ta? " Ông Korane nghe được tiếng nói của Harry ở tại bên ngoài cửa truyền vào thì nhíu mày một cái hỏi, nói thật ra thì tiếng nói của Harry làm cho ông ta cảm thấy có một chút quen thuộc, giống như đã từng nghe qua rồi, nhưng mà nhất thời không thể nhớ ra là ai đang ở ngoài đó!
Chuyện này cũng khó có thể trách được Ông Korane, tính ra thì khoảng thời gian mà ông ấy và Harry không gặp cũng đã có hai năm rồi, hiện giờ còn có thể nhớ được âm thanh tiếng nói của hắn là như thế nào đã là rất tốt rồi, còn muốn ông ấy nghe âm thanh là có thể nhớ ra người thì căn bản là đang làm khó cho ông ấy!
Harry sau khi nói xong câu đầu tiên cũng biết là mình đã lỗ mãng cho nên lập tức nói ra câu thứ hai bộ lộ thân phận của mình ra : " Ông Korane ta chính là Harry, Harry Skycrus đệ tử của Giáo sư Steve đây! "
" Cái gì? Ngươi nói mình là Harry đệ tử của Giáo sư Steve hay sao? " Nghe được lời nói của hắn đột nhiên Ông Korane lại kinh ngạc kêu lên một tiếng.
" Đúng vậy! Chính là ta đây, nếu như ông không tin thì ta sẽ bước vào cho ông xem! " Harry kêu lên một tiếng rồi đẩy cửa phòng ra bước vào trong phòng.
Nhìn thấy bóng dáng của hắn bước vào trong phòng thì Ông Korane lập tức đứng lên khỏi ghế ngồi của mình tiến về phía trước, đến gần đưa mắt quan sát Harry thật kỹ.