Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Pháp Sư Harry Truyện

Chương 391 : Chuyện Ngày Xưa ( 1 )




Chương 391 : Chuyện Ngày Xưa ( 1 )

" Harry muốn hiểu rõ chuyện Khí Hải của con bị cô đặc, phải nói từ trước đây rất lâu khoảng mười tám năm trước, khi mà con còn đang là một bào thai nằm ở trong bung mẹ ! " Owen bắt đầu đem những chuyện trong quá khứ ra kể cho Harry nghe : " Lúc đó cha và mẹ con Masa đã rời khỏi cuộc sống Mạo Hiểm Giả, tới Thị trấn Bình Minh này định cư được một khoảng thời gian không ngắn, nhưng mà ở ngoài kia vẫn còn có kẻ địch tìm kiếm tung tích của bọn ta ! "

" Kẻ địch ? Cha tại sao lại có kẻ địch muốn truy tìm tung tích của cha và mẹ chứ ? " Harry nghe đến đây không nhịn được chen vào hỏi một câu .

Trong khoảng thời gian ở bên ngoài này ngoài việc dành thời gian tu luyện với Sư phụ của mình và lịch luyện bên cạnh Elizabeth ra, Harry còn tốn không ít công sức sưu tầm những câu chuyện có liên quan đến cha và mẹ hắn trong thời gian bọn họ còn làm Mạo Hiểm Giả, với mục đích có thể hiểu rõ bọn họ hơn .

Theo những gì hắn biết thì cặp đôi Lôi và Ám Nha cũng chính là cha mẹ hắn ở trong giới Mạo Hiểm Giả danh tiếng cũng không tệ lắm, hai người thường xuyên dùng sức mạnh cùng như tài sản trong tay mình để mà giúp đỡ cho những người yếu hơn, có thể nói là một đôi người tốt rất là hiếm thấy trong giới Mạo Hiểm Giả .

Người như vậy tại sao có thể gây thù chuốc oán đến mức bị kẻ địch truy tìm sau khi đã lui về ở ẩn chứ ?

Như đoán được suy nghĩ ẩn trong nội tâm của Harry cha của hắn mở miệng giải thích một tiếng nói : " Harry con phải hiểu là tuy rằng cha và mẹ của con là một cặp người tốt hiếm thấy trong thế giới Mạo Hiểm Giả, đã giúp qua không ít người, nhưng mà dù sao nghề nghiệp của bọn ta cũng là một cái nghề nghiệp nguy hiểm, nói là sống bằng cách liếm máu trên đầu lưỡi đao cũng không có sai một chút nào. Hiện tại con cũng có thể tính là một Mạo Hiểm Giả có kinh nghiệm chắc là cũng có thể hiểu biết được cuộc sống của Mạo Hiểm Giả là như thế nào, bọn họ không chỉ phải thường xuyên ra vào các hiểm địa như Rừng Ma Thú để săn tìm bảo vật đổi lấy kim tệ tài bảo, mà còn gặp qua không ít những người đồng hành xấu bụng, muốn g·iết c·hết chính mình để đoạt bảo nữa . Cha và mẹ con cũng không ngoại lệ trong cái vòng xoáy đó, khi thực hiện các chuyến đi tấm bảo bọn ta không ít lần cũng đã gặp được các trường hợp có người muốn tập kích bọn ta để g·iết người đoạt bảo ! "

Dừng lại một chút Owen lại tiếp tục nói : " Đương nhiên với thực lực của cha và mẹ của con thì đại đa số những cái bẫy phục kích đó không thể nào làm tổn hại đến chúng ta được, cho dù bên trong đó có một số ít cái thật sự có thể uy h·iếp được tới bọn ta thì dựa vào át chủ bài ở trong tay bọn ta cũng có thể trốn ra được, không có gặp nguy hiểm đến tính mạng, chỉ có điều những cái người muốn tập kích chúng ta lại không may mắn đến như vậy, trừ ra một số ít có thực lực đặc biệt cường đại ra, những người còn lại đều toàn bộ m·ất m·ạng trong tay của cha và mẹ của con trở thành một chất xúc tác, khiến cho danh tiếng của chúng ta ngày càng trở nên vang dội hơn nhưng mà cái gì cũng có hai mặt của nó, việc đánh bại những Mạo Hiểm Giả có ý đồ xấu với chúng ta tuy là làm cho trở nên nổi tiếng nhưng đồng thời cũng đem lại cho chúng ta không ít phiền phức ! "

" Phiền phức ? Là phiền phức gì vậy cha ? " Harry nghe vậy tò mò hỏi một câu .

Owen trả lời nói : " Những tên Mạo Hiểm Giả phục kích cha và mẹ con tuy rằng đều là những người có ý đồ xấu muốn thực hiện việc g·iết người đoạt bảo với chúng ta, trong mắt của chúng ta là c·hết không có gì đáng tiếc có thể nói là đúng người đúng tội, nhưng mà ở trong mắt người thân và bạn hữu của bọn họ thì chưa chắc là như vậy, người xưa có câu là một giọt máu đào hơn ao nước lã . Những người thân đó tuy là biết rằng hành động việc làm của bọn họ làm đều là sai trái nhưng mà nhìn thấy được cảnh bọn họ bị chúng ta g·iết c·hết, vẫn là không có thể nhịn được cảm giác tức giận muốn ra tay g·iết c·hết chúng ta để báo thù cho bọn họ, việc này làm cho vòng xoáy g·iết chóc ngày càng trở nên lớn hơn đó chính là cái vấn đề phiền phức thứ nhất mà chúng ta gặp phải ! "

Nói đến đây Owen lại dừng lại một chút cầm một ly rượu lên uống, nói nhiều như vậy ông cũng đã có một chút khát rồi, cần có nước để mà khiến cho cổ họng trơn tru trở lại .

Sau khi uống xong ly rượu cổ họng của Owen đã phần nào ấm trở lại ông mới nói tiếp : " Vấn đề thứ hai mà cha và mẹ của con gặp phải đó chính là trong quá trình tiêu diệt những kẻ đến tìm hai người chúng ta để gây phiền phức hoặc là báo thù cho những người gây phiền phức đó qua từng đợt, từng đợt g·iết chóc danh tiếng của chúng ta đã ngày một được lan truyền rộng rãi ra hơn, số người biết đến chúng ta ngày một nhiều hơn ban đầu cái tên Lôi và Ám Nha chỉ được biết đến ở trong hàng ngũ của những người ngang cấp với chúng ta . Có điều sau này khi danh tiếng chúng ta truyền ra ngoài rồi ngay cả những cường giả mạnh hơn hai người chúng ta cũng bắt đầu chú ý đến chúng ta, những cường giả này bắt đầu đem ánh mắt của bản thân đặt lên trên người chúng ta, theo dõi nhất cử nhất động của chúng ta, một số trong đó muốn chiêu dụ mời chào chúng ta về làm việc dưới tay của bọn họ, một số khác thì lại cảm thấy chúng ta là mối uy h·iếp đến bọn họ cần phải ra tay trừ khử để đề phòng tai họa về sau, còn có một số thấy chúng ta có thể tồn tại lâu như vậy trước sự nhắm vào của các cường giả cùng cấp chắc chắn có bí mật trong người cho nên cũng nảy sinh lòng tham, tham gia vào trong việc g·iết người đoạt bảo . Đối diện với những mối uy h·iếp từ nhiều phía như vậy cha cùng với mẹ của con tuy là lúc đó đã có thực lực đẳng cấp Truyền Kỳ, cũng không thể nào chống chọi trong thời gian dài được ! "

" Tê ! " Harry nghe đến đây không tự chủ hít sâu một cái hơi khí lạnh trong lòng thầm suy nghĩ không ngờ việc g·iết c·hết mấy tên Mạo Hiểm Giả có ý đồ xấu cũng có thể đem lại nhiều vấn đề tới như vậy, với thực lực cường đại của cha và mẹ mà còn không có cách nào giải quyết được như vậy, trong thời gian làm Mạo Hiểm Giả bản thân thật đúng là may mắn khi không có gặp phải những vấn đề này .

Hắn và Elizabeth tuy đúng là có một chút danh tiếng trong hàng ngũ Mạo Hiểm Giả trẻ tuổi ở Thành phố Sư Tâm nhưng thật ra cũng không thể tính là nổi danh gì, ít ra những cường giả có thực lực mạnh hơn bản thân bọn họ cũng không có quá chú ý tới hai người, lúc đầu Harry còn cảm thấy hơi bất mãn với chuyện này nhưng bây giờ xem ra đây lại là một chuyện tốt !

Nghĩ như vậy Harry thở nhẹ ra một hơi rồi lại nhìn cha mình hỏi : " Cha đối diện với những cái vấn đề như vậy cha và mẹ đã làm cách nào để hóa giải vậy ? "

" Chuyện này sao ? " Owen lẩm bẩm một chút rồi trả lời nói : " Nếu như chỉ có riêng hai người chúng ta thì chúng ta không có gì phải sợ cả có thể thoải mái muốn làm gì thì làm không bị trói buộc bởi bất kỳ luật lệ nào, nhưng mà khi đó chúng ta đã kết hôn, mẹ con cũng đã tính đến việc có con, cho nên cô ấy bắt đầu chán ghét việc g·iết chóc như vậy, đã nảy sinh ra ý định muốn rút lui, ta là chồng tự nhiên cũng đồng ý với yêu cầu của cô ấy, cho nên cuối cùng chúng ta đã nhờ một cường giả có thực lực cực kỳ cường đại mà lại quen thân chúng ta đứng ra làm người người hòa giải, giải quyết ân oán của chúng ta với những thế lực đối đầu, để cho chúng ta có thể bình yên lui về phía sau ! "

" Cường giả cực kỳ cường đại ? Người đó là ai vậy ? Có thể giải quyết được nhiều cường giả Truyền Kỳ như vậy người đó chắc hẳn phải rất là lợi hại nhỉ ? " Harry nghe vậy liên tục đưa ra mấy câu hỏi dồn dập .

Thông qua lời nói của Owen hắn có thể nhận ra được những người gây phiền phức cho cha mẹ mình không có ai là nhân vật đơn giản, người có thể đứng ra giải quyết, đàm phán với bọn họ khiến cho những người đó chịu rút lui không tìm cha và mẹ để gây phiền phức nữa nhất định là không phải nhân vật đơn giản gì .

" Harry con nói đúng ! Người mà bọn ta nhờ để mà đứng ra để tổ chức đàm phán với những cường giả đối đầu giúp bọn ta không phải nhân vật đơn giản gì mà là một người cực kỳ cường đại ! " Owen gật đầu một cái nói : " Hơn nữa người này con cũng có quen đó, hắn chính là Sư phụ của con Giáo sư Steve của Học viện Goslim ! "