Có lẽ nhận thấy có người tới, anh nghiêng đầu nhìn. Khi ánh mắt chạm đến Tang Tiếu thì đột nhiên khựng lại, ngay sau đó, ánh mắt anh nhìn Tang Tiếu đều nghiêm túc hơn, trên khuôn mặt ôn hòa cũng hiện lên chút kinh ngạc và tìm tòi nghiên cứu.
“Tiếu Tiếu!” Đạo diễn quay chụp vẫy tay với Tang Tiếu, nhiệt tình tươi cười nếu nhìn kĩ sẽ kèm theo nịnh nọt không quá rõ ràng. Ông ta vui tươi hớn hở giới thiệu người kia với Tang Tiếu: “Làm quen chút, Book, Thẩm Thư Triệt.”
“Chờ chút nữa hai người sẽ quay video quảng cáo. Trước kia, Thư Triệt cũng từng quay phim tuyên truyền trò chơi công ty chúng tôi vài lần, không phải không có kinh nghiệm, hai người là trai đẹp gái xinh, cùng nhau làm việc tuyệt đối thuận lợi.”
Đạo diễn nhiệt tình với Tang Tiếu, một nguyên nhân là trước mắt Tang Tiếu được xem như tiểu hoa đán chạm tay là bỏng trong giới giải trí. Mấy tai tiếng trên người cũng đều đã tẩy trắng gần hết. Còn một nguyên nhân khác tất nhiên là tập đoàn Trường Dực đặc biệt dặn dò ông ta chú ý đến Tang Tiếu.
Hợp tác mười mấy năm rồi, đây là lần đạo diễn được tập đoàn Trường Dực chào hỏi bảo ông ta để ý một nghệ sĩ đến quay video quảng cáo công ty. Mặc kệ, Tang Tiếu và quản lý cấp cao của tập đoàn Trường Dực có quan hệ gì, ông ta đều sẽ làm thỏa đáng, tuyệt đối không có thể đắc tội cơm cha áo mẹ.
Ngày thường, Thẩm Thư Triệt căn bản không chú ý đến giới giải trí. Như chương trình thực tập sinh tuyển chọn nhóm nhạc nữ hai năm trước, anh cũng chỉ nghe qua từ miệng của đồng đội mà thôi. Về cái tên Tang Tiếu thì cũng vì có một lần đồng đội điên cuồng cổ vũ hô con gái xông lên, anh mới hơi để ý chút.
Dù sao khi đó anh thực sự nghĩ rằng đồng đội của mình có con với ai đó mà không nói cho bọn họ biết, bí mật nuôi ở bên ngoài. Bởi vậy, nghiêm túc mà nói, đây là lần đầu tiên Thẩm Thư Triệt thấy Tang Tiếu, cũng là lần đầu tiên anh nghiêm túc đánh giá diện mạo của Tang Tiếu.
Lúc Thẩm Thư Triệt nằm viện, rảnh đến nhàm chán, thú vui duy nhất là tương tác với tiểu sư muội ở game mobile, thời khắc tranh thủ nâng độ thiện cảm từ hạng bốn lên hạng nhất.
Nhưng trước đó bởi vì huấn luyện thi đấu, thời gian chơi game mobile rất ít. Cho nên, tuy rằng anh dựa vào thời gian gặp được tiểu sư muội tương đối sớm mới lấy được cái danh tam sư huynh nhưng ở độ thiện cảm thì chỉ có thể tủi thân mà đứng hạng bốn.
Ánh mắt đầu tiên Tang Tiếu thấy Thẩm Thư Triệt thì đã nhận ra. Mắt hạnh của cô hơi cong, cười khanh khách chào hỏi: “Tôi đã thấy anh, ngày hôm qua ở trên máy bay.”
Mặt mày hơi giống tiểu sư muội, giọng nói cũng rất giống.
Có lẽ vì độ thiện cảm của Thẩm Thư Triệt với Tang Tiếu kém Quý Lâm Xuyên và Tịch Ngôn Vãn, thế cho nên anh nhìn diện mạo của Tang Tiếu chỉ cảm thấy quen mắt, nên không thể liên hệ cô với tiểu sư muội Tang Tiếu ở game mobile. “Đúng vậy, chúng ta đã gặp nhau.” Trời sinh Thẩm Thư Triệt có một đôi mắt cười, làm anh thoạt nhìn dịu dàng lại dễ thân, người ăn nói nóng nảy hôm qua dường như chỉ là ảo giác của Tang Tiếu: “Ngày hôm qua cô đội mũ lưỡi trai nên vừa rồi tôi cũng chưa nhận ra ngay được.”
Tang Tiếu gật gật đầu: “Đúng rồi, trợ lý của tôi là fan của anh. Chờ chúng ta quay xong phim tuyên truyền, anh có thể ký tên cho chị ấy không?”
Thẩm Thư Triệt không phải lần đầu tiên bị người xin ký tên, hơn nữa chỉ là một chữ ký, tất nhiên anh sẽ không từ chối: “Đương nhiên là được. Trợ lý của cô gọi là gì, tôi viết riêng cho cô ấy.”
“Tam Thủy!” Tang Tiếu vừa nói trợ lý, thần thái cả người đều trở nên rạng rỡ, có thể thấy quan hệ ngày thường rất tốt.
Đạo diễn thấy hai người trò chuyện vui vẻ, trong lòng nhẹ nhàng thở ra. Ông ta nghe nói Tang Tiếu rất ra vẻ, sợ hôm nay quay chụp Tang Tiếu bất mãn với thân phận ngôi sao thể thao điện tử của Thẩm Thư Triệt. Hiện tại xem ra là ông ta đã lo lắng nhiều.
Nội dung phim tuyên truyền trò chơi thật ra không phức tạp. Thẩm Thư Triệt vào vai một người chơi trong phim tuyên truyền, lúc anh chơi trò chơi giao lưu tương tác với Boss trong trò chơi.
“Tiếu Tiếu, chờ chút nữa cô duỗi tay ra ở đây, hai người chạm đầu ngón tay vào nhau.” Đạo diễn cầm kịch bản, kiên nhẫn nói kịch bản với hai người: “Ánh mắt hai người, một người ngây thơ, một người kinh ngạc.”
Về phần cốt truyện sau đó thì đơn giản. Người chơi xuyên vào trong trò chơi, giống như Alice lạc vào xứ thần tiên.
Lúc anh gặp nguy hiểm suýt nữa trọng thương, Boss tà ác xuất hiện, cứu anh.
Tang Tiếu không có ý kiến gì với nội dung đoạn đầu của kịch bản, quay chụp cũng rất thuận lợi. Nhưng khi lật đến cốt truyện phía sau, cô lập tức bắt đầu bắt bẻ: “Tôi là Boss tà ác thế mà lại anh hùng cứu mỹ nhân à?”
Thẩm Thư Triệt nghe thấy mấy chữ anh hùng cứu mỹ nhân, trên khuôn mặt luôn luôn mang ý cười của anh cũng có chút không được tự nhiên.
Tuy không được tự nhiên nhưng ánh mắt anh lại không rời khỏi người Tang Tiếu được. Giống, thật sự quá giống!