Ngũ Sở biết tin lãnh cung bị cháy thì lập tức vội vã chạy đến không quên sai người gọi thái y đến
Đến nơi trước mắt hắn là lãnh cung nơi mẫu hậu bị hắn ruồng bỏ đã cháy rụi khung cảnh hoang sơ khiến trái tim y có chút đau nhói. Sơ Lạc thấy hắn thì liền hành lễ -' Bái kiến hoàng thượng...'. Hắn hỏi Sơ Lạc ' Mẫu hậu ta thế nào...?'
Sơ Lạc ngập ngừng ấp úng nói" Vương Gia đang ở bên trong..." vừa dứt lời thì Ngụy Đồ Thanh bế Diệp phu nhân trên tay,thấy vương gia an toàn ra ngoài Sơ Lạc và Ly Đàm thở phào nhẹ nhõm như chút được gánh nặng. Ngụy Đồ Thanh lướt qua Ngũ Sở mà kêu người gọi thái y đến -" mau gọi thái y đến cho ta,nếu chậm một chút thôi là ta sẽ giết chết người đó "
Ngụy Đồ Thanh vội vã bế Diệp phu nhân đến phòng của mình...Sơ Lạc vội vã định đi tìm thái y thì Ngũ Sở lên tiếng-" Thái y ta phái đến đây,mau đưa hắn vào" nói rồi đi bên cạnh là một thái y dành riêng cho hắn y thuật rất giỏi Sơ Lạc nghe vậy liền vội vã tuân lệnh dẫn thái y vào phủ của Vương Gia. Ly Đàm đứng một góc quan sát và nhận xét-''hắn đâu phải là ghét bỏ mẹ mình đâu...vẫn còn chút tình cảm đấy chứ "
Tại phủ vừa Ngụy Đồ Thanh thái y xem tình trạng của Diệp phu nhân xong liền bẩm hoàng thượng -" tình trạng của Diệp phu nhân vẫn tốt, chỉ bị bỏng nhẹ thôi" nghe vậy Ngũ Sở cũng nhẹ nhõm nhưng khi nhìn sang Ngụy Đồ Thanh hắn thấy rất nhiều vết bỏng trên cơ thể của Nguy Đồ Thanh chắc đây là lí do mà mẹ hắn bị bỏng nhẹ còn người chịu bỏng nặng nhất vẫn là Ngụy Đồ Thanh...Sơ Lạc nhìn vết bỏng nặng trên cơ thể Ngụy Đồ Thanh liền lo lắng quỳ xuống xin hoàng thượng cho thái y kiểm tra vết thương. Nghe Sơ Lạc nói bản thân mình bị bỏng Ngụy Đồ Thanh liền nhìn lại bản thân thì chàng mới phát hiện cơ thể mình cũng bị bỏng tương đối nặng, thái y đứng bên không biết có nên kiểm tra cho Ngụy Đồ Thanh hay không thì Ngụy Đồ Thanh mở lời " Vết thương của ta không sao đâu chỉ là bỏng nhẹ thôi không cần kiểm tra gì hết..."
Nghe Ngụy Đồ Thanh nói vậy Ngũ Sở có chút khó chịu mà phủi áo bỏ đi trước khi rời đi hắn nói sẽ đến thăm mẹ mình khi bà đỡ hơn. Sau khi Ngũ Sở đi Ngụy Đồ Thanh sai Sơ Lạc mang khăn với nước ấm vào để lau mặt cho mẹ mình khỏi, Sơ Lạc nghe vậy lập tức đi chuẩn bị khi Sơ Lạc đi khuất chàng mới thở dài nhìn lại vết thương mà xót xa cho tấm da ngọc ngà của mình Ly Đàm thấy vậy liền đem ra một lọ thuốc trị bỏng cô vừa mới trộm được ở hiệu thuốc đưa cho Ngụy Đồ Thanh mà tức giận mắng
- " Cậu bị ngu à, sao lúc nãy có thái y ở đây mà cậu lại từ chối kiểm tra?" Ly Đàm nói với giọng trách móc. Ngụy Đồ Thanh liền nói -" Bản thân tôi,tôi tự lo được không muốn để lộ sơ hở trước mặt hắn "
" Vậy tôi không lo cho cậu nữa, cậu mau bôi thuốc đi lần sau cậu phải học cách cư xử sao cho giống Ngụy Đồ Thanh trước kia đi" nói rồi Ly Đàm biến trở lại thành người khiến Ngụy Đồ Thanh giật mình đỏ mặt mà quay sang chỗ khác Ly Đàm khó hiểu tại sao Ngụy Đồ Thanh phải xấu hổ trong khi hai người từng là người quen " Sao cậu lại phải ngại chứ,tôi có làm gì cậu đâu "- ' Cô nên mặc đồ vào rồi hẵng nói chuyện với tôi '
Đúng lúc Sơ Lạc gõ cửa mang nước đến cho Ngụy Đồ Thanh " Vương Gia nô tì chuẩn bị nước xong rồi,thần vào trong nhé". Ly Đàm giải thích nếu muốn trở lại thành chuồn cũng như biến lại thành người cô phải ăn thịt cá sống thì mới biến về hình dạng cô muốn được...