Ngũ Sở nhìn dáng vẻ suy luận của Ngụy Đồ Thanh mà cười nhẹ " Là vậy sao? "
Ngụy Đồ Thanh thấy Ngũ Sở nhìn mình thì có chút khó xử mà không dám nhìn về phía hắn " Sao hắn lại nhìn mình mà còn cười nữa chứ…? Mỗi lần hắn nhìn mình là mình rất bối rối, nên né hắn thì hơn ". Ngoài cửa truyền đến giọng nói có chút lo lắng
" Ngài Cảnh sao lại thành ra như vậy? " La Thần Nghi là người của nước Cảnh cũng là người sẽ kế nhiệm chức hoàng tử khi Cảnh Tống Khang không còn nữa
( ch*)
Đông Ly Á khi nhìn thấy La Thần Nghi thì lập tức có bức xúc" Ngươi là ai? Sao lại tự ý xông vào phủ của Ngụy ca ta? "
" Đây là phủ của cô à? Ta đến đây đã thông báo cho Ngụy Đồ Thanh rồi "
" Hả…! Có chuyện đó hả?.. Mình phải cố nhớ lại những gì mà mình có bỏ qua không…Xem nào…hình như Tiêu Tần có thông báo một tin gì đó sau khi nói xong vụ Cảnh Tống Khang ch* ở phòng Diệp phu nhân nhưng mình đã quay mông đi mất rồi…mà tên này là ai? Mình cũng không biết nữa…" Ngụy Đồ Thanh thầm trách móc bản thân vì chưa nghe hết đầu đuôi câu chuyện thì đã phủi mông đi mất
" Đây là hoàng tử kế nhiệm của nước Cảnh…La Thần Nghi" Cảnh Hoài lên tiếng
" Ta tới đây là được lệnh điều tra cái ch* của Cảnh Tống Khang do ngài thủ lĩnh ban lệnh " La Thần Nghi quay người nhìn Cảnh Hoài" Quận chúa về thôi, người hầu của người đang chờ ở trước phủ "
" Nhưng…" Cảnh Hoài do dự nhìn Cảnh Tống Khang
" Mọi chuyện để ta giải quyết nhé…ta có chức cao hơn ngươi rồi mau về đi…"
" Ừm…vậy nhờ ngươi…" nói rồi Cảnh Hoài đi thẳng về phía trước
" Ngươi định giải thích chuyện này như thế nào? "
Ngụy Đồ Thanh hết hơi phân tích từ lúc nãy giờ lại có người chưa nghe hỏi lại làm chàng có chút bất mãn " Muội giải thích lại cho hắn giúp ta đi…ta đau họng không nói nhiều được" chàng nhờ Đông Ly Á nói lại những lời giải thích của chàng trước đó còn chàng đi về phía Diệp phu nhân mà kêu bà nằm xuống giường nghỉ ngơi, Ngũ Sở nhìn theo từng hành động ấm áp của chàng mà luôn thay đổi ánh nhìn khác khi nhìn về chàng. Sau khi Đông Ly Á giải thích một hồi xong thì Ngụy Đồ Thanh cũng đã tiến lại gần mà phân tích tiếp
" Ta nghĩ chúng ta nên ngồi lại bàn bạc với nhau một chút "
" Làm sao mà ta tin các người không có ý giết Cảnh Tống Khang chả phải trước kia hai nước luôn xảy ra xung đột sao? " La Thần Nghi còn nghi ngờ về mọi người
* Rầm *
" Sao ngươi lại không tin bọn ta chứ? " Đông Ly Á đập tay lên bàn mà quát vào mặt La Thần Nghi khiến cả bọn không dám lên tiếng
" Tại…ta vẫn chưa tin những chuyện mà các ngươi đã bày ra…" La Thần Nghi ngập ngừng không dám nhìn về phía Đông Ly Á
" Không tin cũng được nhưng bọn ta vẫn phải đi tìm gốc rễ của vụ này " Ngụy Đồ Thanh trầm giọng nói
"Nếu ngươi vẫn còn nghi ngờ thì mau mang xác Cảnh Tống Khang về mà đem quân đánh nước Ngũ ta đi " Ngũ Sở lạnh lùng nói
" Ta thấy ngươi là người rất khôi ngô tuấn tú chắc chắn trí thông minh của ngươi cũng phải cao để xứng đáng với nhan sắc trời ban này chứ "Đông Ly Á tỏ vẻ khen ngợi
" Cô khỏi phải nói ta cũng tự biết nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành của ta " La Thần Nghi nói với vẻ mặt đắc ý
" Xùy…" Đông Ly Á bĩu môi nhưng không nói lời phán xét gì nữa, La Thần Nghi khi thấy dáng vẻ này của Đông Ly Á có chút đứng hình " Cô ta đang bày ra dáng vẻ gì vậy?Như vậy cũng đâu thể xem là đáng yêu được…" hắn thầm nghĩ mà có chút ngại ngùng
" Vậy ta sẽ cùng với ngươi điều tra cái ch* của Cảnh Tống Khang nhưng nếu không có bằng chứng thuyết phục thì ta sẽ…"
" Nhất trí luôn, nếu không làm thì sẽ không sợ gia phả tên nào hết " Đông Ly Á chống eo với vẻ mặt chắc chắn khiến La Thần Nghi có chút tin tưởng hơn