Phản Diện Cũng Có Quyền Yêu!

Chương 66




Thiên hạ gần đây lại có chuyện để bát quái. Paparazzi dạo này cũng phải làm việc công xuất cao hơn. Bởi lẽ, nam thanh nữ tú của Thành phố Y nếu không hẹn hò với nhau, thì cũng là đang chuẩn bị tổ chức đám cưới đến nơi rồi kìa.


Điển hình như việc Nhị tiểu thư Lý thị Lý Thiên Tuế đính hôn với vệ sĩ thân cận của anh trai, Túy công tử! Trước đó mấy tháng, Lý Hạo và Mặc Uyển sau mấy năm đính hôn cuối cùn cũng đã có cho nhau một đám cưới thế kỉ, trở thành ước mơ của biết bao nhiêu thiếu nữ mơ mộng.


Chưa kể tới vụ scandal chấn động khi Tề Đại thiếu gia của Nhất môn tuyên bố Tề Như Hoa, tức là Tề Môn Nhị tiểu thư chính là bạn gái của mình. Không rõ thái độ của Tề Môn Sanh ra sao, nhưng theo một nguồn tin đáng tin cậy nào đó thì ông ấy đã ngấm ngầm chấp thuận mối quan hệ có phần...loạn luân này!


Rồi thì Hắc đạo bây giờ ai mà không biết vụ nhượng quyền đáng giá bạc tỷ của gia tộc lừng lẫy Y Châu, Lưu thị. Nghe đâu Lưu Đại lão gia sức khỏe già yếu, không thể chống đỡ nổi với thời gian nên đã buông bỏ tất cả để sang Đức hưởng cuộc sống thanh nhàn.


Vậy thì câu hỏi lớn nhất được đặt ra là gì? Đó chính là nếu Lưu Minh Vương đã đi rồi, vậy thì Lưu thị, Hội đồng kín, và cả Kim Ưng thì tính sao đây???? Cứ tưởng rằng sẽ được một màn mưa tanh gió máu tranh đoạt quyền vị, nào ngờ các thế gia lớn lại cùng đồng lòng đưa một vị Thiếu gia họ Lưu chẳng biết chui từ đâu ra lên ngồi ở vị trí đó.


Cứ tưởng với vái ngoại hình thư sinh đó thì vị thiếu gia này sẽ chỉ giống như một con bù nhìn, chỉ biết ăn chơi trác táng mà bỏ bê công việc. Nào ngờ Lưu Phất Nhiên kia còn kinh người hơn cả ông nội của mình, tàn nhẫn cương quyết, ra tay sát phạt, một tháng liền tiêu diệt hết sâu bỏ trong Hội đồng. Không những thế hắn ta còn bác bỏ ngay Lễ Thành Trừng hàng năm, thay vào đó là những cuộc đọ sức thường niên giữa các tổ chức, nhờ đó mà giữ vững được sự hòa bình giữa các thế gia lớn.


Trong khi mấy cô nàng thiếu nữ nào đó cứ tưởng rằng sẽ có thêm một vị tổng tài bá đạo cực phẩm nữa để mà mơ tưởng thì Lưu Phất Nhiên không lâu sau khi tiếp quản Lưu thị đã tuyên bố ngày đính hôn với một vị tiểu thư tuy thanh tú dễ nhìn nhưng lại cực kỳ lạ lẫm. Tựa hồ cũng không phải là một danh viện tiểu thư nổi tiếng nào đó.


Nhưng người ta lại truyền tai nhau rằng nữ nhân có thể trèo lên vị trí Lưu gia Đại Phu nhân thì nhất định bản lĩnh và thân phẩn không thể nào tầm thường được! Nhưng cho dù có bới móc, huy động lực lượng hay mạng lưới thông tin nhanh nhạy đến cỡ nào đi chăng nữa thì người ta cũng chỉ tìm thấy được hai thứ. Đó là tên, Anh Kiều. Và giới tính, nữ!


Thế coi như là hết hy vọng, nhá? Không! Không hề! Vẫn còn một cực phẩm nam nhân nữa cơ! Có Lý gia, có Lưu thị, có Tề Môn, vậy thì tất nhiên không thể thiếu Hoắc thị! Thiên hạ nhiều người đồn rằng Nhị thiếu gia Hoắc Minh Thần có đến tám phần giống Đại Mỹ nhân Hoắc Du Uyển ngày xưa, khí chất cũng thanh lãnh lạnh lùng hệt như bà vậy!


Chỉ có điều đấy vị thiếu gia này lại thích lái máy bay! Không ít lần người ta bắt gặp cảnh tượng vị thiếu gia này đi bên cạnh Lý phu nhân, ân cần chăm sóc. Thậm chí ngay cả ánh nhìn dành cho cô ấy cũng như chứa cả nhu tình vạn chủng trong đó nữa. Chưa kể còn có tin đồn chỉ vì muốn ở gần người thương mà Hoắc Minh Thần đã chấp nhận dâng Phantom, mạng lưới thông tin đứng đầu Đại Lục cho Lý Hạo để giành lấy một vị trí vệ sĩ thân cận cạnh Lý Phu nhân.


Đáng tiếc đáng tiếc, một cực phẩm tướng quân tuấn tú cao ngạo như vậy lại phải lòng đóa mẫu đơn của Đế Vương....


------------------------------


- Minh Thần! Cậu lại chọc tiểu Phong à??? - Tiếng la giận dữ quen thuộc lại vang lên trong phòng khách rộng lớn của Lý gia. Hoắc Minh Thần ngồi vắt vẻo trên cầu thang, thản nhiên ngồi nghịch điện thoại như thể người vừa bị chửi không phải là mình.


Và dĩ nhiên điều này lại một lần nữa chọc tức vị nào đó dưới kia. - Tên tiểu tử nhà cậu, bước xuống đây mau lên! - Tiếng dậm chân đùng đùng dưới nhà đã thông báo cho cả thế giới biết vị nào đó dưới kia đang cực kỳ, cực kỳ phẫn nộ.


Hoắc Minh Thần ngáp dài một cái, nhìn sang cậu bé chừng 5, 6 tuổi đang thong thả ung dung bước xuống cầu thang, thuận miệng hỏi. - Nhóc, mẹ cháu đang giận kìa! Xuống dỗ dùm chú đi! - Thằng nhóc nọ với mái tóc đen và khí chất trầm mặc, nghiêm nghị giống Lý Hạo đến chín phần lạnh lùng quay sang nhìn y.


- Chú chọc giận mẹ, mắc cái quái gì cháu phải đi dỗ? Đây đâu có ngu mà đâm đầu vào đó? - Nói rồi liền chậm rãi đi thẳng vào phòng bếp. Khẽ nghiến răng chửi đổng một tiếng trong lòng, Minh Thần thầm than thằng bé Triệu Quân này ngày càng cứng đầu khó bảo rồi.


Chưa kịp nghĩ xong có nên đến nhận tội không thì chiếc điện thoại trong tay y đã bị giựt mất. Hốt hoảng tưởng bản thân làm rơi điện thoại, suýt chút nữa Hoắc Minh Thần đã từ trên thành cầu thang nãy lăn xuống đất.


Thảo dài nhìn nữ nhân xinh đẹp đang phồng mang trợn má chống nạnh đứng trước mặt mình, Hoắc Minh Thần có chút đau đầu giải thích. - Tiểu Phong đòi ăn kẹo thì tôi chỉ đưa kẹo cho nó thôi mà? - Nghe thấy nhắc đến tên mình, một cục thịt nhỏ trắng nõn ngay lập tức ló đầu ra, nước mắt ngân ngấn, dáng vẻ cực kỳ uất ức.


- Cậu biết thằng bé sợ cay, vậy còn đưa cho nó kẹo bạc hà. Cậu tính chọc điên tôi à???? - Mặc Uyển dĩ nhiên khổng hể nghe lọt được lời giải thích nhảm nhí của Minh Thần, trực tiếp nạt nộ. Từ sau khi sinh đứa nhỏ thứ hai, tính cách của cô càng ngày càng đáng sợ. Nhưng kì lạ là ngoại trừ Hoắc Minh Thần và Lưu Phất Nhiên thì cô nàng chẳng thèm nổi đóa với ai cả.


Mà y, chính là kẻ chịu trận nhiều nhất! Lưu Phất Nhiên không phải ngày nào cũng ở đây như trước, dạo này thỉnh thoảng mấy tuần mới ghé qua một lần. Ngay cả Túy Kiêu và Lý Thiên Tuế cũng đã chuyển ra ngoài. Vậy nênHoắc Minh Thần thân là vệ sĩ thân cận của Lý Phu nhân, đương nhiên việc ở lại Lý gia là bắt buộc.


Nhưng nếu ngày nào cũng phải nhìn bộ dạng nạnh nùng của thằng nhóc Triệu Quân cộng thêm bài ca ăn chửi của Mặc Uyển thì thôi thà y chết sớm còn hơn....


- Mặc Uyển, chị hiểu tính tình cậu ta quá rồi mà, chấp nhặt chi nữa! - May mắn thay Lý Thiên Tuế xuất hiện kịp thời, tạm thời gác kế hoạch tự vẫn của Hoắc Minh Thần sang một bên.


Thiên Tuế tay bế một cậu nhóc xinh xắn mũm mĩm, mỉm cười dịu dàng bước vào. Ngay phía sau cô, Túy Kiêu đang ôm một thùng bia lớn vừa đi vừa nói chuyện với Lý Hạo. Thời gian trôi, nhưng cả hai vẫn như thế, cẩn trọng nhưng thân thiết, ung dung đàm luận những vấn đề mà Hoắc Minh Thần y chẳng nghe lọt tai.


Cục thịt tiểu Phong vừa thấy có bạn tới liền quên hết mọi uất ức, lạch bạch chạy tới ôm chân cậu bạn to lớn. Xét cho cùng thì Túy Bân cũng chỉ hơn tiểu Phong có 2 tuổi, vậy tại sao ngoại hình cơ thể lại chênh lệnh như vậy nhỉ? Hừm....


Hoắc Minh Thần còn đang định suy ngẫm xem có phải tiểu Phong nhà mình bị suy dinh dưỡng hay không thì Mặc Uyển đã đánh mạnh vào chân y một cái, hất cằm về phía cửa. - Còn ngồi đó làm gì? Mau chạy ra đỡ cho Túy Kiêu đi? -


Xừ, Túy Tiêu lăn lộn giang hồ bao lâu, cái gì cũng đã trải qua rồi, lẽ nào có cái thùng bia cũng khó khăn? Nhưng rồi đành thở dài than vãn bản thân mình quá tốt bụng, Hoắc Minh Thần liền nhảy xuống, bước tới đỡ lấy thùng bia.


Đang định đặt thùng bia xuống bàn thì lại nghe thấy tiếng chào hỏi cười đùa vang lên sau lưng. Ngay lập tức bả vai liền bị vỗ bôm bốp mấy cái, giọng điệu cà chớn vẫn không hề thay đổi. - Ê ku, dạo này công việc thế nào? Bị bóc lột đến mức phải đi làm bốc vác giúp việc nhà rồi à? -


Lưu Phất Nhiên sau chừng đó năm vẫn giữu nguyên tính tình cổ quái của mình, trước mặt Hoắc Minh Thần lại bày ra khuôn mặt cực kỳ gợi đòn. Được rồi, hắn ta là Lưu Đại lão gia, đánh hắn ta là mình đi đời. Hắn là Lưu Đại lão gia, đánh nó là đi đời. Nó là Lưu Đại lão gia, đánh nó là mình đi đời....


Vì sự nghiệp toàn dân, Minh Thần chỉ mím môi dứ dứ nắm đấm thôi chứ chẳng hề đánh xuống. Lại liếc nhìn sang Anh Kiều đang khệ nệ bụng bầu được Mặc Uyển và Thiên Tuế dìu để ngồi xuống, y lại hỏi. - Đặt tên chưa? - Nếu chưa thì để y đặt cho!


Dù gì thì ba đứa con nhà họ Lý đều có phần tên do Hoắc Minh Thần đặt chứ bộ. Giống như Lý Triệu Quân, chữ "Quân" trong "Quân vương" chính là của y. Lý Minh Phong, chữ "Minh" trong "Anh Minh" cũng là do y đặt. Ngay cả Túy Bân, chữ "Bân" cũng y góp ý.


Hoắc Minh Thần có thể tự nhận bản thân rất có năng khiếu đặt tên đó nha! - Còn lâu tôi mới cho cậu đặt! Tôi đã có sẵn tên từ lâu rồi! - Lạnh lùng dội một gáo nước vào sự hưng phấn của Minh Thần, Phất Nhiên lén lún nhón một miếng bánh mỳ từ chiếc dĩa Lý Thiên Tuế vừa bưng ra bàn, ngay lập tức bị cô nàng khẽ cho một cái.


- Nam thì tên là Lưu Trình, còn nữ thì đặt Lưu...Ngọc Vân! Sao, thấy thế nào? - Hoắc Minh Thần cười nhạt. Lưu Ngọc Vân, lấy từ Trịnh Ngọc Vân. Quả nhiên, vẫn là một đứa con hiếu thảo! - Được, nghe rất kêu!-


Hôm nay nghe bảo cặp đôi nhà họ Tề kia vừa trở về từ chuyến du lịch Dubai, Mặc Uyển liền y lập tức muốn tổ chức một bữa tiệc, muốn tất cả cùng ngồi lại một bữa với nhau. Lý Hạo nổi tiếng là chiều vợ, thấy cô nàng cao hứng liền đáp ứng ngay, lập tức gọi điện thông báo cho mọi người.


Vốn định đi ăn ngoài trời, nhưng Anh Kiều lại có thai, Phất Nhiên sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên đề nghị đến Lý gia dùng bữa là được rồi. Hẹn nhau 6 giờ tối, hiện tại đã gần 7 giờ nhưng vẫn chưa thấy bóng dáng hai con người Tề gia kia đâu.


Mãi cho tới khi đồ ăn đã nấu xong xuôi, mọi người cũng đã ngồi vào bàn đông đủ thì Thiên Sách và Như Hoa mới miễn cưỡng gõ cửa. - Sao đến trễ vậy? - Thiên Tuế vội vàng mở cửa, nhận ra bên ngoài đã ầm ầm sấm chớp. Sắp sửa mưa to rồi đây!


Vì ngại đến trễ nên Như Hoa rối rít xin lỗi. - Xin lỗi xin lỗi mọi người nha, tại vì đại bản doanh có vài chuyện đột xuất nên phải ở lại giải quyết, chứ đáng lẽ là 5g đã được tan làm rồi! Xin lỗi xin lỗi nhaa! - Vội vàng vuốt lại quần áo cho phẳng phiu, Tề Như Hoa và Thiên Sách nhanh chóng ngồi vào bàn ăn.


Đến lúc này rồi Hoắc Minh Thần mới nhận ra một điều. Tất cả mọi người đều có đôi có cặp. Lý Hạo có Mặc Uyển, Thiên Sách có Như Hoa, Phất Nhiên có Anh Kiều, Thiên Tuế có Túy Kiêu, thậm chí ngay cả tiểu Phong đáng yêu cũng được Túy Bân chăm sóc. Chỉ còn lại mình y...


- Tiểu Quân... - Phải rồi, vẫn còn một Triệu Quân nữa mà! Nhưng cuộc sống cứ trêu ngươi người khác, Triệu Quân vui vẻ nói chuyện với Hán Tử, hoàn toàn vứt Hoắc Minh Thần ra sau gáy. Cảnh tượng này cứ như một cú tát thẳng vào mặt y vậy.


- Hán Tử, cậu ở đâu chui ra vậy? - Y phẫn nộ gằn lên. Từ khi Triệu Quân ra đời Hán Tử đã nhận nhiệm vụ làm cố vấn kiêm vệ sĩ trung thành của thằng bé. Ngay cả Lý Hạo cũng không thân thiết với Triệu Quân bằng Hán Tử. - Ờ....nãy giờ tui ở trong bếp phụ nấu ăn! -


Hoắc Minh Thần đập bàn đứng dậy, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người. Lý Hạo nhíu mày, nhếch mi hỏi. - Có chuyện gì? -


Hoắc Minh Thần hít một hơi sâu, định sẵn trong đầu là sẽ nói rất nhiều thứ. Nhưng lời đến miệng lại chỉ còn có mấy chữ... - Không có gì, chỉ cảm thấy cẩu lương thật ngon mà thôi:))) -


--------Hoàn Chính Văn---------