Ông Xã Thần Bí, Buổi Tối Gặp!

Chương 831







Thân thể cô hơi dừng một chút, theo bản năng lui về sau một bước, lấy khăn tắm bên cạnh qua bao lấy thân thể: “Làm sao vậy?”Lãnh Tư Thành cũng nhìn thấy bộ dáng cô lui về phía sau, hầu kết nhẹ nhàng lăn một chút, bàn tay vươn tới, cô còn tưởng rằng anh muốn làm cái gì, không nghĩ tới, tay anh, chỉ là bình thường đặt ở dòng nước chảy, như là muốn thăm dò nước có ấm áp không. Rồi sau đó, ánh mắt mới chậm rãi rơi xuống.Cố Thanh Thanh bị anh nhìn thoáng qua, nhìn đến toàn thân hơi hơi run rẩy, nhưng anh chỉ là đứng ở ngoài màn nước nhìn cô, không tiến lên, cũng không nói lời nào, nhìn đến cô hơi hơi cúi đầu.Trong phòng tắm, chỉ có tiếng nước "ào ào".Hơn nửa ngày, Cố Thanh Thanh ngẩng đầu lên, hơi hơi nhìn thoáng qua Lãnh Tư Thành: “Em vừa rồi…… Chỉ là…… ý của em là…… không phải anh đã nói, muốn ba tháng sau mới có đứa bé sao? Em……”Lời còn chưa dứt, lại là Lãnh Tư Thành chợt duỗi tay lại đây một chút, ôm cô ở trong lòng ngực của mình.Phía trên còn đang xả nước “ào ào”, trên người cô lại là ướt thấu, còn bọc khăn tắm, mà anh lại là mặc trang phục ở nhà, vừa ôm như vậy, không phải làm anh cũng toàn thân xối nước sao?Đang ở thời điểm nghi hoặc, Lãnh Tư Thành ở đỉnh đầu cô nhàn nhạt nói: "Anh biết.”Cố Thanh Thanh sửng sốt, lập tức hiểu được lời của anh, nhưng hiện tại anh còn mặc quần áo, bị xối thì làm sao bây giờ? Giãy giụa một chút: “Quần áo của anh…… Sẽ không cảm mạo sao?”Lãnh Tư Thành ngược lại càng tiện: “Quần áo đều ướt, thuận tiện tắm rửa một chút.”Mới vừa nói xong, Cố Thanh Thanh lập tức cự tuyệt: “Em không muốn!”Cho dù hiện tại hai người đang giận dỗi, cô cũng là thực nhạy bén.Ở bên nhau với anh, sao có thể chỉ là tắm rửa?“Như thế nào, em cảm thấy, hôm nay anh sẽ đối với em như vậy?” Ánh mắt Lãnh Tư Thành lãnh đạm, sắc mặt cũng không có một chút dao động nào, ngược lại còn buông cô ra, lui ra phía sau một bước, liếc mắt nhìn nhìn cô một cái. Hình như là đang chê cười cô -- Em cho rằng em là ai, giống như rất quấn lấy em.Anh vốn chính là như vậy, chính mình đưa đồ ăn khuya cho anh, chính mình bưng trà rót nước cho anh, Lãnh Tư Thành liền dùng loại biểu tình lạnh nhạt đến cực điểm này nhìn cô, giống như cô là đồ sứ, đại thụ, chó nhỏ, không có nửa phần hứng thú với cô.“Nhìn cái gì mà nhìn?” Ánh mắt Lãnh Tư Thành lãnh đạm, giọng nói cũng lạnh, nút áo ngủ cởi ra hai viên, áo ngủ dính nước, hơi mỏng dán ở trên người anh, mơ hồ bày ra đường cong cơ bắp của anh --