One Piece: Ta là Yaki

Chương 153: 153: Tôi Muốn Sống!





Ở tháp công lý Enies Lobby lúc này,
-TÔI CHỈ MUỐN CHẾT ĐI CHO XONG!
Robin tay bị cồng, hướng về phía Luffy và mọi người ở trên đỉnh nhà xét xử bên kia vực thẳm hét lên.
-Hahaha..Nghe tiếng thét đau đớn chưa kìa? Không biết khuôn mặt của mấy tên hải tặc đáng thương bây giờ ra sao nhỉ?
Một nụ cười hách dịch phát ra từ người nắm quyền cao nhất ở trên đảo này.

Tên này là Spandam.

Một tên đáng ghét, diễn viên quần chúng, không hơn gì hết.

Được gọi là kẻ nắm giữ Enies Lobby - former chief of CP9 and CP5 nhưng lại cực kỳ yếu, bất cứ một tên nào cũng có thể đánh bại gã.

Với một khuôn mặt gãy được cố định bởi một cái mặt nạ dây.

Hắn là một trong những kẻ phản diện trong trận chiến này.
Spandam bên ngoài nhìn rất yếu đuối nhưng hắn lợi dụng quan hệ của mình mà đã gây ra nhiều vụ việc chấn động.

Hắn buộc tội Tom, một thợ sửa thuyền huyền thoại đã đánh bom hòn đảo Water 7.

Trong khi đó mọi việc chỉ là sự sắp đặt của tên này, chủ yếu là do Tom đã đóng thuyền cho một vị vua hải tặc.

Việc này đã khiến Tom phải chịu trách nhiệm và bị xử tử.

Kết quả của việc này đã khiến Frank lúc còn trẻ rất tức giận, hậu quả chính là khuôn mặt gãy của hắn bây giờ.
Hiện nay, mục tiêu của hắn là vũ khí cổ đại và muốn mang Robin ra trước công lý.
Spandam cười lớn khi nghe Robin chỉ muốn chết, hắn dẫn theo đám CP9 ra balcony của tháp công lý.

Vừa rồi, Franky từ bên trong tháp đã sử dụng thủ đoạn người máy xì hơi của mình để mang Robin và hắn ra đây.

Nhưng đến đây thì gặp phải ngõ cụt, vì trước mặt bọn họ chính là một vực thẳm.
-Bốp!! Muốn trốn!! Muốn chết sao?
Kaka đi đến trước mặt Franky, không chút do dự cho hắn một cước vào mặt nhằm cảnh cáo Franky.
-Ha..Ha..Ha..Đừng quan tâm đến tên phế vật kia.

Ta muốn xem mấy tên hải tặc tuyệt vọng bên dưới hơn.

Spandam cười lớn nói với Kaka.

Sau đó nhìn về phía bên kia vực thẳm, ở đỉnh nhà xét xử.

Chỉ là vừa nhìn thì nụ cười kia tắc ngắm.

Tuyệt vọng? Không thấy đâu, chỉ thấy một tên đội mũ rơm đang ngoáy mũi nói.
-Robinnnn..

Chị đang nói gì thế? Chúng tôi đã tới tận đây…Nên đằng nào cũng cứu chị thôi… Nếu chị muốn chết…Chết sau cũng được mà.
Luffy vừa ngoáy mũi vừa nói.

Tuyệt vọng? Trong từ điển của Luffy không có hai từ này.

Từ lúc ra biển, mỗi trận chiến, hắn đều dùng ý chí sắt thép của mình mà chiến thắng.

Nếu tuyệt vọng, hắn đã không thể đi đến tận đây.
-Đúng đấy Chị Robin!!! Anh Yaki cũng đến rồi…Nhìn ở ngoài kia kìa.

Anh ấy đang đánh nhau cùng đô đốc hải quân chỉ để cứu chị đó.

Chị không thể muốn chết được…Nếu chị chết…Việc anh ấy liều mạng sẽ trở nên vô nghĩa sao?
Không biết Chopper có cắn thuốc để trở nên thông minh hơn hay không nhưng lời vừa rồi của hắn quá chí lý khiến mọi người kinh ngạc.

Đến cả Luffy và Usopp cũng phải nhìn Chopper với ánh mắt khác.
-Các anh chị nhìn gì thế…Ngại lắm…
Chopper tỏ ra xấu hổ nói.
Có điều, trái ngược không khí bên Luffy.

Spandam và Cp9 nghe thấy lời Chopper thì giật mình.

Cùng lúc ngẩng đầu nhìn về phía cổng chính thì càng giật mình hơn.

Nơi đó đã không còn bình thường nữa rồi, chỉ thấy toàn băng và hắc khí.

Cả vùng biển trước cổng chính Enies Lobby đã bị đóng băng hoàn toàn.


Trở thành chiến trường của hai người trong lời Chopper.
-Lucci, là thật sao? Tên kia mạnh đến mức có thể giữ chân ngài Aokiji.
Kaka khó tin nhìn bên kia hỏi.
-Hắn rất mạnh! Nhưng không nghĩ lại mạnh đến mức độ này.
Lucci lạnh lùng nói.

Chỉ là hắn vừa dứt lời thì Luffy từ bên dưới đã hét lên.
-Robin, chị hãy nói lời thật lòng mình đi.
-Ha..Ha..Ha..

Lũ hải tặc kia!! Các ngươi có nhận thấy là dù các ngươi có dũng cảm thế nào đi chăng nữa cũng sẽ không thay đổi được gì không? Các ngươi nghĩ tên hải tặc nhỏ bé kia có thể đánh thắng một đô đốc hải quân sao?...!Hơn thế nữa, bọn ta có tổ chức ám sát, CP9!! Bọn ta có ‘cánh cổng công lý’ mà người thường không thể mở ra được.

Ngoài ra, ta còn có thẩm quyền sử dụng con DenDen-Mushi vàng để triệu tập ‘Buster Call’.
-Ha..Ha..ha..!!! Các ngươi biết Buster Call là gì không??...!Phải rồi, 20 năm trước….Đây chính là sức mạnh đã hủy diệt quyên hương của ngươi đó, Nico Robin! Chỉ nữa ngày, cái tên ‘Ohara’ đã biến mất khỏi bản đồ.
Spandam càng nói càng điên cuồng.

Hắn thật sự là một kẻ phản diện chính hiệu, nói rất nhiều, cũng lộ ra rất nhiều tin tức.
-Quê hương chị Robin sao?
Robin biến thành lớn, khoanh tay lạnh lùng nhìn Spandam.
-Mẹ kiếp!! Tối muốn đá tên đó xuống vực thẳm quá.
Sanji bên cạnh cũng tức giận nói.
-Đừng mà!! Đừng có làm vậy!!!
Lúc này, Robin nghe Spandam nói thế thì cả người run rẩy, sợ hãi cầu xin..
-Hahaha..Ồ! Ta thích phản ứng đó của ngươi đó.

Thật xúc động làm sao.
Spandam cười lớn nói.
-Người có biết là chuyện gì xảy ra nếu ngươi nhấn đó không?
Robin bắt đầu xuất hiện biểu cảm hoảng loạn, hét lớn đầy sợ hãi.
-Tất nhiên, ta biết rất rõ chứ?! Chỉ cần nhấn nút này, cơ hội lũ hải tặc các ngươi thoát khỏi hòn đảo này là ‘Zero’.
Spandam nói.
-KHÔNG ĐƠN GIẢN THẾ Đ U!! ĐỪNG LẠI ĐI!!!
Robin hét lớn.

-Ê!! Ngươi lớn tiếng với ai đó…!! Đừng có láo xược với ta…
Spandam bị Robin quát thì lạnh lùng nói.

Nhưng ngay đúng lúc này, một tiếng hét lớn hơn tiếng quát của Robin làm hắn càng giật mình.
-Đó là Buster Call phải không? VẬY THÌ NGƯƠI HÃY NHẤN NÓ ĐI.
Luffy ở trên đỉnh nhà xét xử giận giữ hét lớn.
-Cái gì?
Spandam như nghe không rõ hỏi.
-Ta bảo…NGƯƠI NHẤN NÓ ĐI!! NẾU KHÔNG, CHÍNH TA SẼ LÀM ĐIỀU ĐÓ KHI ĐÁNH BẠI NGƯƠI.
Luffy nói.

Hắn nhớ rõ điều mà Yaki nói trước khi bọn hắn rời tàu Rocket.

Ban đầu, hắn còn không hiểu chuyện gì, vì sao Yaki muốn bọn hắn gọi Buster Call? Trong khi hậu quả việc này là rất lớn.

Nhưng thấy phản ứng của Robin, cùng hành động của Spandam, hắn đã hiểu ra mọi thứ.

Kẻ mạnh, kẻ đáng sợ mới có thể bảo vệ đồng bạn của mình.
-Cậu điên hả? Cậu biết mình nói gì không? 22 năm trước…Chỉ một đợt tấn công đã cuốn đi tất cả mọi thứ của tôi và đã hủy hoại mạng sống của bao nhiêu người.

Đó chính là Buster Call…? Nếu ngươi bấm nó, chính ngươi cũng tiêu tùng..!
Robin bất lực nói, nàng vẫn không hiểu hành động của Luffy lúc này.

Chỉ nghĩ đó là hành động nông nổi mà thôi.
-Ngươi bị điên à!! Sao ta lại chết vì đợt tấn công của đồng minh chứ? Ngươi đang nói cái quỷ gì đó?
Spandam khó tin nói.
-Cuộc tấn công đó… sẽ không quan tâm ngươi là ai?...!Giờ đang nhắm vào những đồng đội quý giá mà ta mãi mới tìm được.

Ta càng mong ước được ở bên cạnh họ.

Số mệnh ta lại chĩa mũi nhọn vào họ, dù đi tới đại dương nào, dù ta gặp kẻ địch khủng khiếp nào, ta cũng không thể rũ bỏ, ta là kẻ thù của thế giới này.
Robin không quan tâm đến Spandam mà nói tiếp.
-Vì thế, nếu sống để mang lại kẻ địch cho mọi người.

Thì tôi thà chết ở đây, ngay bây giờ còn hơn..
Robin có chút bất lực nói.

Tiếng nói của nàng càng lúc càng nhỏ.
-Ha..ha..ha..! Các ngươi nhìn biểu tượng kia kìa, Lũ Hải Tặc!! Đó là biểu tượng, tượng trưng cho sự hợp nhất của 170 quốc gia.

Các ngươi biết mình ngu ngốc như thế nào khi đối đầu với nó không?
Spandam thấy sự tuyệt vọng của Robin thì cười lớn trong sung sướng.


Chỉ thẳng vào lá cờ tam giác phía trên, ‘World Govt.’ chỉ vài chữ và một biểu tượng đại diện cho 170 quốc gia.
-Ta đã hiểu rồi… Smoking…Bắn hạ lá cờ ấy đi.
Luffy đã hiểu rõ, nhìn lá cờ phía trên, lạnh nhạt nói với Smoking bên cạnh.
-Đã rõ!!...!Hỏa Chi Điểu Tinh!!!
Smoking gật đầu như đã hiểu.

Sau đó dùng cái ná bự trên tay, bắn ra một hỏa điểu về phía lá cờ mà Spandam vừa chỉ.

Smoking chính là Usopp, lúc trước hắn đi lạc băng, không nghĩ may mắn gặp hai tên khổng lồ.

Sau đó mới phát hiện, hai người khổng lồ này lại là thuyền viên của hai người khổng lồ trên đảo Mini bị hải quân lừa làm gác cổng.

Dưới sự trợ giúp của họ, Usopp đã đến đây một cách nhanh chóng.
-Phừng!!!
Một phát bắn, hỏa điểu thiêu rụi lá cờ đại diện của 170 nước trước sự ngỡ ngàng của mọi người.

Hải Quân và người chinh phủ bên dưới nhà xét xử há hốc mồm không thể tin được nhìn cảnh này.

Thậm chí, đám người gia tộc Frankies và thợ sửa thuyền cũng thế.
Robin lúc này rơi vào cảm xúc lẫn lộn.

Đồng đội? Từ lúc chạy trốn, nàng không có cách nào tin tưởng sẽ có một ngày nàng sẽ có đồng đội sẽ vì mình mà tuyên chiến với cả thế giới.

Những giọt nước mắt bắt đầu rơi dài trên má nàng…hồi ức lại những gì đã trải qua…
-Điên rồi!! Các ngươi điên thật rồi.
Spandam không thể tin tưởng được nói.

Hắn lùi lại ra sau mấy bước, nhìn lá cờ đại diện 170 nước đang bốc cháy kia mà không thể tin được.
-Hôm nay…TA TUYÊN CHIẾN VỚI CẢ CHÍNH PHỦ THẾ GIỚI…BẰNG CÁCH HỦY DIỆT HÒN ĐẢO NÀY.
Luffy hướng về mấy tên CP9 và Spandam hét lớn.

Sau đó nhìn về phía ROBIN kêu gọi.
-ROBIN!! HÃY NÓI CHỊ MUỐN SỐNG ĐI!!!
Robin bị tiếng hét của Luffy làm tỉnh lại trong hồi ức.

Nàng nhìn đồng đội của mình, cũng nhìn ra phía cổng chính.

Sau đó nước mắt chảy dài trên má, hướng Luffy phía dưới hét lên…
-TÔI MUỐN SỐNG!! Hãy đưa tôi ra biển cùng các cậu!!!!