DH và Phác thị có một nội dung điều khoản hợp đồng rằng, hằng năm DH sẽ chọn ra một nghệ sĩ nổi tiếng, miễn phí tuyên truyền cho Phác thị.
Biên đại minh tinh sau khi phá vỡ lượng tiêu thụ triệu bản ở solo album thứ hai, thuận lợi trở thành thí sinh ưu tiên.
Trước kia Phác Xán Liệt vì để tránh nghi ngờ, căn bản Biên Bá Hiền không ở trong phạm vi cân nhắc.
Hơn nữa thông thường DH chọn người đều là chọn kiểu tân binh độ phủ sóng cao người hâm mộ nhiều.
Điểm chung của kiểu nghệ sĩ này chính là rất được thanh thiếu niên yêu thích, nhưng độ quốc dân kém, độ truyền bá ca khúc không cao.
Độ nổi danh trong nhóm thì cao nhưng không phải cao nhất, đồng thời không biết có thể hot lâu hay không.
Không xuất chúng nhưng cảm giác vẫn xông pha lần nữa được, kéo ra ngoài đánh một lần sóng giá trị thương mại.
Debut hai năm không được chọn, trên căn bản sẽ không được chọn nữa.
Biên Bá Hiền đã debut hơn năm năm.
Lần này cũng là chính cậu nỗ lực yêu cầu.
Bởi vì quảng bá xí nghiệp công thức hóa khác những năm trước, năm nay Phác thị có hạng mục lớn muốn phát triển, quả thực cần một vùng trấn giữ siêu nặng đô.
Giang Hồ Hải bày tỏ hãy giao cho tôi, sau đó nghe nói Biên Bá Hiền muốn vị trí ấy bèn thối lui nhường người hiền đức.
“Thế nào, nam ca sĩ solo triệu bản tuyên truyền không công cho anh mà còn không vui à?”
Lúc này Biên Bá Hiền đã tạo hình tóc xong đang chờ ở phòng nghỉ, mà Phác Xán Liệt bên cạnh cậu, từ khi ngồi xuống đã không ngăn được công kích lải nhải, “Anh biết bây giờ một cái quảng cáo em đòi bao nhiêu tiền không? Tranh thủ vui đi!”
Biên Bá Hiền rất là vui.
Quay phim quảng cáo cho Phác thị, Phác Xán Liệt với tư cách hội trưởng tới đây tỏ vẻ chú trọng cũng tốt, giám sát cũng được, dẫu sao đều có thể danh chính ngôn thuận làm việc với anh ấy.
Không có tật giật mình.
Hợp tình hợp lý.
Có thể lấy quan hệ hợp tác để đứng bên cạnh anh ấy, cảm giác thật kỳ diệu mỹ mãn.
Thoạt đầu Phác Xán Liệt rất lưỡng lự có nên tới hay không, hắn có hơi bị mạng lưới bảo vệ mình đan bện cho Biên Bá Hiền củng cố hóa.
Cơ bản hễ là trường hợp công cộng, hắn đều không muốn để người ta nhìn ra hắn biết Biên Bá Hiền.
Chớ nói chi là đi quay ngoại cảnh, bao nhiêu máy móc ở đó chĩa vào, mặc dù không phải quay hắn, nhưng nhìn đã rất mất tự nhiên.
Lấy cảnh ở đảo Jeju, trước khi đi Biên Bá Hiền vừa lên mạng tìm kiếm cảnh đẹp, vừa vuốt đùi Phác Xán Liệt.
“Có đi không? Du lịch tạm thời á! Chơi một chút đâu rơi miếng thịt nào!”
“Không đi à?! Vậy em cũng không đi… anh muốn nhìn em giở chiêu khủng sao? Sốc! Biên Bá Hiền lỡ hẹn quay quảng cáo cho Phác thị! Nguyên nhân sẽ khiến mọi người líu lưỡi… Tiêu đề này đủ hot chưa?”
Phòng tuyến của Phác Xán Liệt dần lỏng lẻo, Biên Bá Hiền tiếp tục tấn công tâm lý, “Đảo Jeju ấy à… người đẹp cảnh đẹp… nơi nuôi dưỡng con người tốt mà… em sợ em không kiềm được…”
“…”
Dọc đường Biên Bá Hiền đọc tạp chí du lịch, lật tới một trang ảnh chị gái xinh đẹp mặc bikini nghịch nước liền bất động, tạp chí này nặng đô quá.
Như hoa sen chớm nở, còn cười rạng ngời.
Biên Bá Hiền lau lau nước bọt bên mép, hỏi, “Anh thích bikini ren hay da beo?”
Phác Xán Liệt liếc nhìn nội dung tạp chí, mặt không đổi sắc, “Em mặc gì anh cũng thích.”
“Đồ lưu manh!”
“Như nhau thôi.”
Quýt ở Jeju cực kỳ ngon, Biên Bá Hiền nói.
Đến nơi rồi công việc còn chưa tiến hành, đã trúng ý những quả quýt được tổ sản xuất chuẩn bị.
Bóc hết trái này tới trái kia, đầu ngón tay cũng nhuộm vàng.
“Là ảo giác của em hả? Hôm nay còn ngọt hơn hôm qua!”
“Quýt hôm nay được vận chuyển từ Jeju.”
“Em bảo mà ~ của Jeju ngọt nhất!” Biên Bá Hiền lập tức hớn hở, “Tổ sản xuất chu đáo ghê ~”
“Anh kêu đấy.”
Phác Xán Liệt cầm lấy quýt trong tay cậu, bóc sạch rồi trả về, “Ăn ít thôi, xem móng của em kìa, vẫn muốn nữa sao?”
Biên Bá Hiền không nhận, ngược lại há miệng thật to.
Phương pháp đút như nhồi cho vịt ăn của Phác Xán Liệt cũng không ngăn được cậu liên tục lảm nhảm, “Giờ này dám dùng phòng nghỉ với em luôn? Khỏi cần tránh nghi ngờ à?”
“Anh lấy tư cách nhà đầu tư qua đây thông báo cho em hiệu quả quay mong muốn.” Phác Xán Liệt nghiêm nghị nói.
“Anh muốn hiệu quả gì? Hửm? Ren hay da beo?”
Dứt lời đã định trèo lên đùi Phác Xán Liệt, trợ lý tới gõ cửa nói chuẩn bị khai máy.
Biên Bá Hiền lúc không có ai thật sự đểu cáng, hơn nữa càng ngày càng đểu, tập trung cho công việc là lại có thể khống chế ngay lập tức.
Một giây trước còn cười toe toét không đứng đắn với hắn, vừa nói quay phim liền tiến vào trạng thái.
Tùy tiện làm một động tác bày tỏ biểu tình, sao cứ đúng lúc thế nhỉ.
Phác Xán Liệt ở bên cạnh nhìn, cảm khái rất nhiều.
Dạo này Biên Bá Hiền hot lắm rồi, lại là nghĩa vụ lao động, không ai tiện gây thêm phiền toái.
Kế hoạch gốc là chụp một bộ hình, quay quảng cáo là xong xuôi.
Bản thân Biên Bá Hiền tỏ ý không được.
Vất vả lắm mới tóm được cơ hội làm việc cho Phác Xán Liệt, nhất định phải cày cực lực! Tinh thần chuyên nghiệp khiến nhân viên công tác xúc động phát khóc.
Không ngừng cho ra ý tưởng mới, thước phim quảng cáo mấy phút sắp quay thành bộ phim điện ảnh luôn.
Tổ sản xuất dĩ nhiên tình nguyện, chưa bàn đến quảng cáo, đem những cảnh bên lề này về chỉnh sửa, lượng phát sóng cũng có thể lật đổ vài chương trình thực tế nào đó rồi.
Quay phim, càng quay càng hăng hái.
Bầu trời đen thui lại tâm huyết dâng trào quay cảnh đêm, sau đó mới hài lòng kết thúc.
Ban đêm nổi gió, Biên Bá Hiền vẫn mặc bộ đồ hồi ban ngày kia, rất phong phanh.
Người xung quanh bận bịu việc riêng, không ai đưa quần áo khác cho cậu.
Có lẽ là Biên Bá Hiền ghi hình sung sức quá, tinh thần chưa cạn, thoạt nhìn cũng không sợ lạnh, chơi nhảy lò cò một mình trên bậc thềm.
Phác Xán Liệt nhìn một chốc không nhịn được, cầm áo khoác qua, “Mặc vào.”
Biên Bá Hiền nhận lấy cũng không mặc đàng hoàng, choàng lên vai, dáng vẻ cà lơ phất phơ.
Đứng trên thềm cao hơn Phác Xán Liệt không ít, bật cười nâng cằm hắn, thanh âm còn không nhỏ.
“Nè ~ Phác Xán Liệt! Anh theo em chứ?”
“Đừng quậy!”