Sáng hôm sau Ragashu lại đến cung điện tìn Asisu .
" Asisu , nàng cũng nên tiếp ta đi thăm quan đường phố Ai Cập đúng không ?" Hắn tự nhiên ngồi xuống ghế nói .
" Chuyện đó để Menfuisu lo , Thượng Ai Cập thuộc quyền sở hữu của hắn " Asisu không để tâm đến hắn tiếp tục dùng bữa sáng .
" Pharaong bận rộn nhiều việc , ta cùng nàng đi dạo được chứ " Ragashu mặt dày nói .
" Ta không rãnh " Hắn rãnh thì suy ra nàng sẽ rãnh sao ?
" Asisu nàng là Nữ Hoàng Ai Cập nàng phải có trách nhiệm với Ai Cập chứ " Hắn nhìn nàng nói .
" Ta có chỗ nào không có trách nhiệm " Asisu nhíu chặt mày nhìn hắn .
" Nàng muốn Ai Cập càng mạnh thì phải kết tình hữu nghị với các nước khác , trong đó bây giờ nàng đang có ta .. à không có Babylon , nên nàng đầu tiên phải dẫn ta đi dạo phố để tăng giao tình của hai nước " Ragashu cặn kẽ lí giải cho nàng .
" Ngươi thật phiền " Nàng đặt đũa xuống .
" Phiền với mình nàng " Hắn ôn nhu nói .
" Sến sẩm " Nàng đứng dậy bước ra ngoài cửa , những câu nói này trong truyện hắn đã dụ được Asisu sao ? Với nàng thì không có cửa rồi .
" Asisu nàng đi đâu vậy ?" Ragashu vội vàng hỏi .
" Không phải ngươi đòi đi ngắm đường phố tăng tình hữu nghị sao ? Còn không mau đi nhanh " Nàng liếc hắn nói .
" Ah được " Ragashu vui vẻ chạy theo nàng .
Trong cung điện Hoàng Phi , Carol vẫn nằm trên giường khóc , một nô tỳ đi lại bên cạnh nàng .
" Hoàng Phi ngươi đừng khóc nữa " Nàng ta dỗ dành Carol , nhưng trong đôi mắt tràn ngập khinh bỉ .
" Huhu , tại sao ? Rõ ràng hắn nói hắn thích ta , sao lại đổi qua Asisu ? Tại sao ?" Carol càng khóc lớn hơn .
" Hoàng Phi ta có một cách làm Pharaong không yêu Nữ Hoàng Asisu nữa " Nàng ta cười nói .
" Cách gì ? " Carol vội hỏi .
" Cho thuốc này vào trong rượu của Nữ Hoàng Asisu vào buổi tiệc ngày mai " Nàng đưa một bịch thuốc nhỏ cho Carol .
" Đây là gì ?" Nàng ngạc nhiên hỏi .
" Đây là .." Nàng ta nói nhỏ vô tai Carol , nàng mở to mắt .
" Không được , làm vậy không ổn đâu " Carol vội quăng gói thuốc đi , làm sao nàng có thể làm vậy , tuy nàng không thích Asisu nhưng là một công dân thế kỷ 20 nàng không đựơc phép làm vậy .
" Như vậy không phải Pharaong sẽ về với ngươi sao ?" Nàng ta nóng nẩy nói .
" Không tốt , vậy không được " Carol lắc lắc đầu .
" Hoàng Phi chỉ cần làm vậy là tốt rồi , không sao cả , sẽ không ai phát hiện " Nàng ta tiếp tục nói .
" Không phải chuyện đó , mà là ta không thể làm vậy ." Carol vịn đầu .
" Ngươi không muốn Pharaong Ai Cập yêu lại ngươi sao ?" Nàng hỏi khẽ .
" Ta ... ta ... muốn " Nàng rầu rĩ nói .
" Vậy hãy làm đi " Nàng ta vịn tay Carol .
" Đự..được .. ta sẽ thử "
" Nhưng ngươi là ai ? Ta chưa bao giờ nhìn thấy ngươi , vì sao lại giúp ta " Carol ngẩng đầu nhìn ngừơi trước mắt .
" Ta là Mira , ta giúp ngươi tại vì thấy bất bình cho Hoàng Phi thôi " Mira dịu dàng nói , nàng phải tốn bao công sức trốn ra khỏi nhà giam đó , bây giờ nàng sẽ không tha cho Asisu đâu , Hoàng Tử phải là của nàng .
Hoàng cung Hitaito .
" Báo Hoàng Tử Mira đã vượt ngục " Thị vệ vội vô bẩm báo .
" Sao cơ ? " Izumin đứng bật dậy " Là ai thả nàng đi ?"
" Dạ là một hộ vệ lúc trước thích nàng sau đó do bị dụ dỗ nên thả nàng ta đi " Thị vệ chảy mồ hôi hột .
" Cho người lục soát toàn bộ , còn tên hộ vệ kia , gϊếŧ " Izumin lạnh lùng nói .
" Dạ" Thị về lui về sau .
" Còn có , cho thêm người bảo vệ Nữ Hoàng Ai Cập " Hắn không muốn nàng gặp bất trắc gì , nếu không hắn sẽ hối hận cả đời .
" Vâng "
Izumin lạnh mặt , Mira nếu ngươi dám đυ.ng tới Asisu , ta sẽ cho ngươi trả giá thật đắc .
Trên phố hai cặp nam nữ thu hút nhiều ánh mắt .
" Asisu đường phố Ai Cập thật đẹp " Ragashu cảm thán nhìn xung quanh .
" Ừm " Nàng đi nhiều lần rồi nên không thấy hứng thú .
" Asisu nàng mệt sao ?" Hắn quan tâm hỏi nàng .
" Không , bình thường thôi " Asisu cười nhẹ nói .
" Asisu lại đây nào " Hắn kéo tay nàng đến một quầy bên đường .
" Sao vậy ?" Nàng nhìn đồ trong quầy nói .
" Hai người là phu thê sao ? Thấy cả hai đẹp như vậy ta sẽ bán cho một thứ rất quý " Chủ quầy hào phóng nói .
" Không phải , ta và hắn .."
" Đúng vậy , chúng ta là phu thê " Chưa đợi nàng nói xong Ragashu đã giành trước , hắn vẫn nắm tay nàng .
" Được được , đây " Chủ quầy cười to đưa cho hắn cặp dây chuyền.
" Dây chuyền này rất quý nha , nghe nói là làm từ nước mắt hạnh phúc của một đôi tình nhân , ta không bán nó nhưng gặp các ngươi hữu duyên nên ta bán " Chủ quầy nói .
" Vậy được , bao nhiêu tất cả ?" Ragashu cười tươi nói .
" Ta bán rẻ thôi chỉ 500 đồng "
" Cảm ơn " Ragashu đưa tiền cho chủ quầy sau đó cầm tay nàng rời đi.
" Ngươi mua làm gì vậy ? Chúng ta không phải phu thê hay tình nhân " Nàng vẫy khỏi tay hắn nói .
" Không sao , để kỉ niệm " Ai nói bọn họ không phải phu thê ? Kiếp trước nàng là Hoàng Phi của hắn đấy .
" Kỉ niệm gì chứ?" Nàng nhăn mặt .
" Kỉ niệm thôi , nào đeo thử đi " Ragashu vòng tay muốn đeo vòng cổ cho nàng .
" Không đeo " Asisu bực bội nói .
" Đeo đi , tăng tình hữu nghị" Hắn cười nhìn nàng .
" Tăng đầu ngươi ấy " Nàng xoay người đi .
" Đừng đi , đeo đi " Hắn mặt dày bám theo .
" Aa khổ ngươi quá , đưa đây ta đeo là được rồi chứ gì ?" Nàng trừng mắt nhìn hắn , dơ một tay lên trước .
" Ta đeo cho nàng " Ragashu kiên trì nói .
" Ây za , tuỳ ngươi" Nàng vén tóc lên , hắn đưa tay đeo dây chuyền lên cho nàng .
" Rất đẹp " Hắn cười thật tươi .
" Hừ còn không mau đi " Nàng bực mình hừ nhẹ .
" Được "
Tối cuối cùng nàng cũng đuổi được Ragashu về cung điện của hắn , nàng đi vào trong phòng ngủ đến sáng , hôm nay đi cả ngày nàng mệt muốn xỉu rồi .
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
HAPPY VALENTINE ❤❤