[Nữ Hoàng Ai Cập] Asisu Là Người Hiện Đại

Chương 29




Menfuisu nằm ngủ trên giường đôi mày nhăn lại , mồ hôi ướt đẫm , hai tay nắm chặt ga giường . Hắn mơ thấy lúc nhỏ tỷ yêu thương che chở hắn.

" Menfuisu , ta là Hoàng Tỷ của đệ , từ bây giờ ta sẽ bảo vệ đệ được chứ" Cô bé dịu dành xoa đầu một bé trai .

" Được" Bé trai cười tít mắt .

" Menfuisu , mai mốt lớn lên đệ muốn lấy người như thế nào ? " Cô bé hỏi .

" Ưm ... Người như Hoàng Tỷ" Bé trai chỉ vào nàng cười .

" Vậy thì ta sẽ mãi làm Hoàng Phi của đệ " Nàng lại thói quen xoa đầu hắn .

" Tốt " Bé trai giơ miệng cừơi lên . " Ta chỉ lấy mình tỷ , lời hứa của ta"

" Được , ta chỉ gả mình đệ " Asisu hôn lên má hắn .

Menfuisu thấy càng lớn hắn càng lạnh nhạt với nàng , với những lời yêu nàng dành cho mình hắn . Đến khi Carol xuất hiện , hắn một mực đòi huỷ hôn với nàng cưới Carol làm Hoàng Phi , hắn mơ thấy nàng một mình khóc trong đêm .
" Ari tại sao hắn không chọn ta , sao lại làm hôn lễ với con nhóc nô ɭệ đó , hắn không nhớ lời hứa khi bé sao ?"

Chuyển cảnh hắn thấy nàng cấu kết với Izumin , sai người thả Sư tử hại Carol , trong mơ hắn tức giận trút hết vào nàng .

" Hoàng tỷ , ta biết ngươi ghét Carol , ngươi không được đυ.ng vào nàng ,ta biết việc này là ngươi làm , nếu không phải ngươi là Hoàng Tỷ ta ta đã gϊếŧ ngươi rồi , tốt nhất ngươi nên cầu nguyện cho nàng không có việc gì đi " Hắn gầm lên với nàng sau đó bỏ đi .

" Menfuisu , đừng bỏ đi , ta không phải ý đó" Asisu thì thào ngã xuống đất , Ari hốt hoảng đỡ nàng lên .

" Tỷ ta không bỏ người , ta ở ngay đây nhìn ta đi " Menfuisu gào lên , muốn đυ.ng nhưng chỉ xuyên qua nàng .

Hắn mơ thấy tình cảm hắn và nàng càng xa cách hơn , hắn thì hạnh phúc bên Carol , nàng thì cô đơn một mình từ xa nhìn hắn , mắt Menfuisu đỏ ngầu , Hoàng Tỷ của hắn người hắn yêu .
Đến một ngày Hoàng Đế Babylon đến , xin được cầu hôn với nàng , vì để cho nàng rời xa Carol không hại nàng ta , hắn và các quan đại thần thậm chí cả thần dân Ai Cập ép buộc nàng phải đi hoà thân với Babylon .

Trong điện Asisu nhìn xung quanh sau đó nhìn về phía hắn ngồi trên cao nhếch miệng nói nhỏ , vì đứng gần nên Menfuisu có thể nghe rõ câu của nàng " Nói dối "

" Không Tỷ ta ở đây trước mặt ngươi , đừng đi lấy ai khác xin ngươi " Menfuisu vội cản nàng bước ra khỏi cửa trong vô vọng .

Ngày nàng gả đi Babylon , không có sự chúc phúc không có tiếng hô hào , đường phố vắng lạnh , kể cả hắn chỉ đưa nàng ra khỏi cung điện Ai Cập , sau đó ôm Carol đi vào không quay đầu , Asisu vẫn nhìn theo bóng hắn , đến khi Ragashu cầm tay nàng mới quay đầu lại . Menfuisu thấy cảnh ấy đôi mắt ươn ướt , sao lại thế này ?
Về tới Babylon , Ragasu nắm tay Asisu cử hành hôn lễ .

Hắn thấy được cảm xúc thay đổi của Ragashu, hắn lúc đầu chỉ là lợi dụng lẫn nhau , lâu dần hắn ta cũng bắt đầu quan tâm chăm sóc Asisu nhiều hơn.

" Nàng chưa ngủ sao ?" Ragashu ôn nhu hỏi nàng .

" Ừm" Asisu lạnh nhạt trả lời .

" Asisu đã ăn chưa " Ragashu ôm nàng .

" Chưa" Nàng vẫn như vậy , không thay đổi dù hắn ta có cố gắng bao nhiêu lần .

Một ngày nàng nói với Ragashu nàng muốn về Thượng Ai Cập .

" Nàng không ở đây với ta sao ?" Hắn ta nhỏ nhẹ hỏi .

" Tâm ta không ở đây" Nàng cúi mi trả lời .

" Ta không tốt sao ? Nàng còn yêu Menfuisu ?" Hắn mất mác hỏi .

" Đúng , rất yêu "

Menfuisu đứng kế bên Asisu tim như ngừng đập.

" Ta đã biết , ta sẽ sai người đưa nàng về " Hắn nhắm mắt sau đó mở mắt ra nói .

Về tới Thượng Ai Cập , câu đầu tiên khi nàng gặp Menfuisu không phải là Tỷ đã về hay Tỷ khoẻ không , mà là ...

" Sao tỷ lại về ?" Hắn nhăn mi nói .

" Menfuisu ?" Nàng đang vui mừng bỗng cứng lại .

" Tỷ không còn thuộc về Ai Cập , Tỷ đã gả cho Babylon , Hạ Ai Cập Tỷ khỏi cần lo , Carol sẽ quản lí hộ Tỷ" Hắn lạnh lùng nói .

" Không được Menfuisu , đệ không thể giao Hạ Ai Cập của ta cho con nhóc nô ɭệ đó" Nàng cuống quých .

" Nàng không phải nô ɭệ , nàng là Hoàng Phi của ta , còn có ta đã quyết " Hắn gầm lên với nàng .

" Không ... Không " Menfuisu ngươi tuyệt tình lắm , một chút cũng không dành cho ta .

Đến đêm , gió lạnh thổi qua , bên tường thành cao , một cô gái đứng trên đó , tóc đen bay trong gió . Đôi mắt đen sâu thẫm trống rỗng .

" Hoàng Tỷ ngươi làm gì trên đó ? Mau xuống cho ta " Menfuisu chạy lên trên thành .

" Menfuisu ngươi đến rồi sao ?" Asisu cười tươi.

" Hoàng Tỷ ngươi đang tính làm gì ? Ngươi nghĩ như vậy ta sẽ lấy ngươi sao ? nằm mơ " Hắn lạnh lùng nhìn nàng .

" Phải sẽ không phải là ta , mãi mãi không , lòng ngươi như tảng băng ta cố gắng cũng không làm nó ấm áp được" Nàng cười khổ .

Hắn im lặng nhìn nàng , nhưng Menfuisu kế bên lại như nổi điên, muốn nhào đến ôm nàng nhưng chỉ bắt được khoảng không .

" Hoàng Tỷ xuống đi , làm ơn " Menfuisu gào lên , quay sang hắn đang đứng .

" Hoàng Tỷ , ta là Pharaong ta ra lệnh ngươi đi xuống " Hắn lên tiếng .

" Không , ta xin lỗi Menfuisu , ta không bảo vệ được đệ nữa rồi ." Asisu dịu dàng nhìn hắn .

" Tỷ" Menfuisu kế bên nước mắt chảy xuống .

" Ta không cần đó , Tỷ mau xuống " Hắn lạnh giọng ra lệnh .

" Menfuisu , ta hối hận vì đã yêu đệ , trao hết tất cả rồi đổi lấy những lời nói lạnh lùng , đệ quên lời hứa chỉ còn mình ta nhớ , nếu như còn có kiếp sau ta muốn mãi không yêu đệ nữa , ta mệt mỏi rồi , tạm biệt Menfuisu " Nàng dang tay ngã vào dòng sông Nile chảy xiết .

" TỶYYYYY" Hắn chạy lại chỉ bắt được góc áo của nàng , Menfuisu thì bơ phờ nhìn xuống sông Nile , cảnh chuyển Menfuisu thấy hắn sống bên Carol , đầm ấm , nhưng thật sự hạnh phúc sao ? Hắn luôn phải chinh chiến khắp nơi vì sự ham chơi tuỳ hứng của Carol , Menfuisu nhìn thấy hắn hay đi vào điện nơi Asisu từng sinh sống , giờ đã lạnh tanh .

Cuộc sống cứ chiến tranh đến khi hắn bị gϊếŧ trong một trận chiến trong lúc cứu Carol , trước khi chết Menfuisu nghe thấy hắn thì thầm " Hoàng Tỷ , cho đệ xin lỗi " giọt nước mắt chảy xuống sau đó hắn nhắm mắt .

" AAAA" Menfuisu bật dậy khỏi giấc mơ .

" Pharaong có chuyện gì sao ?" Unansu vội chạy vào .

" Hoàng Tỷ đâu ?" Hắn cầm chặt vai Unasu .

" Dạ , người đang trong điện " Hắn trả lời .

" Mau thay đồ cho ta " Menfuisu trầm giọng nói .

" Pharaong , bây giờ sao ? Trời vẫn còn sớm" Unansu nhìn ngoài trời vẫn tối đen .

" Không sao , mau lên " Hắn gắp lên nói .

" Vâng " Unansu khó hiểu nhưng vẫn nghe theo .