Nhóc Con Hôm Nay Lại Nổi Thú Tính Rồi!

Chương 27: Người giận lại là người phải dỗ




“ Vụ việc nhãn hàng áo cưới thuê nam người mẫu Doãn Khiêm và nữ thần tượng Tuyết Nhi giả hẹn hò để câu tương tác từ người hâm mộ khiến nhiều người không khỏi bức xúc. Được biết, cả hai người đều bị ép buộc và đỉnh điểm là bên nhãn hàng còn cưỡng ép cả hai người họ làm theo. Theo như…"

Sau khi bài báo đưa tin, hàng loạt trang báo khác cũng thi nhau đăng bài về vụ việc này để kéo lượt tương tác nhân lúc vụ việc này còn đang nóng.

Chỉ trong vòng hai mươi tư giờ, từ khoá cặp đôi Doãn Khiêm x Tuyết Nhi đã bị gỡ xuống hotsearch, thay vào đó là nhãn hàng W và quản lý của Tuyết Nhi lại trở thành đề tài được nhiều người tìm kiếm nhất trên mạng xã hội.

Và kết quả thì cũng có thể đoán trước được, nhãn hàng W vì không thể cầm cự nổi khỏi sự rút vốn đầu tư của toàn bộ nhà tài trợ và cũng như sự quay lưng của khách hàng, chỉ trong hai ngày đã dẹp hết tất cả các chi nhánh, kể cả những chi nhánh nhượng quyền cũng phải đóng cửa vĩnh viễn hết trên toàn quốc. Phía công ty của Tuyết Nhi cũng bị ảnh hưởng không nhỏ khi phải tổ chức họp báo đính chính cũng như sa thải hết những nhân viên có liên quan đến vụ việc này.

Về phần hai nạn nhân trong vụ việc, Tuyết Nhi đã được bồi thường khoản lớn về tinh thần, hơn hết, câu chuyện về anh bạn trai hy sinh vì cô mà mất đi đôi chân cũng được đăng tải trên mạng, trái với sự sợ hãi của cô, những lời bình luận hầu hết đều là tích cực ủng hộ cặp đôi khiến hai người họ có thể công khai hẹn hò trước mặt người hâm mộ.

Còn về cậu_ Doãn Khiêm, dù đã được một tuần từ sau vụ việc nhưng cậu vẫn chưa được hắn gỡ chặn dù đã cố xin lỗi và dỗ hắn hết lời…

“ Anh à, bé đâu có cố ý giấu anh chuyện đó đâu mà ~ ”

" Thì tôi có phải là gì của mấy người đâu mà xứng được nghe kể chứ? ”

Hạ Lâm sau khi nghe kể về chuyện ở Pháp, vừa giận vì bị lừa, vừa giận vì chuyện lớn như vậy mà lại không cho hắn biết, bộ hắn không đáng tin để cậu kể à?

Lục Hải thấy bộ dạng của hắn mà cũng bất lực giùm cậu, vốn cũng đã chêm lời vào nói giúp, nhưng hắn là ai chứ, là tên cứng đầu cứng cổ nhất công ty đấy, phen này Doãn khiêm có nói lời ngon ngọt cỡ nào cũng khó mà vỗ về được người này rồi.

“ Tại em sợ anh lo nên mới không dám nói mà…”

“ Thôi mà đừng giận bé mà…"

“ Anh ơi…"

“ Chồng ơi…"

Doãn Khiêm nũng thì cứ nũng, hắn đây bơ thì vẫn cứ bơ, hắn lại một mạch bước vào phòng khoá cửa quyết không cho tên nhóc vào phòng coi như là hình phạt dành cho cậu.

“…"

" Sao im vậy? ”

Hắn đã một tuần không cho cậu vào phòng, cơ mà mấy lần trước đó cậu toàn la oai oái ngoài cửa, sao hôm nay lại im thin thít thế này?

Sợ ông nhỏ này lại làm càn, hắn đành phải tạm thời bỏ cơn giận qua một bên, ra khỏi phòng tìm kiếm cậu.

“ Hức…anh…ức…hết thương…em…rồi…”

Cậu thanh niên dáng người to lớn thế mà lại ngồi co ro dưới nền nhà lạnh giá, đôi mắt ứa lệ cứ khóc mãi không thôi, cậu vừa khóc vừa than vãn khiến hắn cũng mềm lòng mà chạy lại ôm cục bông nhỏ vào lòng ngay.

“ Hức…anh…né… ra đi… anh hết…thương… ức…em…rồi…”

“ Thương mới giận em đó nhóc con ”

Hạ Lâm nhẹ nhàng nâng cằm của cậu nhóc trước mặt, khẽ hôn lên dòng nước mắt đang chảy dài nơi gò má, xong liền kết thúc bằng nụ hôn sâu ở môi.

Hắn nhẹ nhàng đưa lưỡi vào, luồng lách vào từng ngóc ngách bên trong khám phá rồi tham lam kéo đi sợi chỉ bạc từ miệng cậu.

" Ai… ai cho mà hôn… hừ! ”

Doãn Khiêm quay mặt sang chỗ khác, không giấu nổi sự khoái chí mà cười mỉm không tự chủ khiến hắn cũng cảm thấy vui lây.

" Mai mốt có gì phải kể anh đấy, biết chưa? ”

“ Dạ biết rồi ”

" Vậy giờ đi ngủ nhé? “

“ Dạ không! ”

“? ”

Doãn Khiêm tinh nghịch không kịp để cho hắn tiêu hoá hết lời nói, liền nhanh chóng hôn tiếp vào môi hắn, đôi tay hư bất giác đưa vào trong áo hắn chạm vào chỗ ti đang cương lên, liên tục ngắt đến khi hai bên chúng đỏ ửng thì mới thôi.

“ Ư…ưm…"

Hắn cũng hùa theo sự ám muội đó, cởi sạch hết đồ trên cơ thể xong liền đẩy cậu nhóc trước mặt xuống nền nhà mà leo lên ngồi.

“ Lên giường đi, sẽ lâu lắm đó, dưới sàn lạnh anh không chịu được đâu ”

Hắn lấy tay vòng qua cổ, đôi chân bấu chặt trên vùng lưng cậu mà phó thác cho đối phương muốn làm gì thì làm.

Vừa đến giường, Doãn Khiêm thả hắn xuống xong liền như con thú dữ lao vào con mồi, vội cởi sạch quần áo trên cơ thể xong liền leo lên giường ôm chầm lấy người đàn ông đó.

Cậu đưa tay vuốt ve dương v*t của cả hai, sự cọ sát giữa hai côn th*t khiến chúng càng trở nên cương cứng mà bắn ra vài tia nước trắng đục đầy khoái lạc.

“ Ưm… đau…"

“ Thả lỏng nào…”

Bên trong hắn siết chặt đến mức khiến cả hai không khỏi đau đớn, nhưng cơn đau không kéo dài được bao lâu thì sự khoái cảm cũng bao trùm hết bầu không khí ngay lúc này.

Lỗ hậu của hắn liên tục giãn ra, vừa khít cho cậu tha hồ xâm lấn vào bên trong.

“ Hức… chỗ… ức…đó…"

Doãn Khiêm càng thúc mạnh vào thì người của hắn cũng bất giác mà run lên vì sung sướng, từng nhịp nhấp nhả khiến hắn như đang tận hưởng khoái lạc nơi thiên đường.

“ Ức… ức…ưm… chậm…hức… chậm… thôi…”

Nhịp độ càng lúc càng nhanh khiến cơ thể hắn run bần bật, đôi tay bấu lấy vai cậu mà không ngừng cào cấu tạo ra vài vệt đỏ ửng. Gương mặt Hạ Lâm càng trở nên gợi tình, cả tiếng thở dốc khó khăn cũng khiến cho bầu không khí thêm phần ám muội và kích tình đến nhường nào.

" Em yêu anh…”