Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1671: Ai là Quái Đan Lão Tổ? (1)




Hơn nữa nơi đây còn có Sinh Tử Đạo Nguyên gia tăng. Những người tí hon của một tộc Hắc Đan đó căn bản cũng không phải là dùng tu vi có thể giết chết được. Chỉ có cũng là độc dược, mới có thể khiến cho bọn họ chịu ảnh hưởng. Muốn rời khỏi nơi đây, sơ hở duy nhất chỗ, chính là tất cả bộ lạc một tộc Hắc Đan này phải khuất phục, tất cả thống nhất đạt được nhận thức chung, bài xích Bạch Tiểu Thuần. Kể từ đó, mới có thể ảnh hưởng tới pháp tắc của thế giới, mạnh mẽ phá vỡ quấy nhiễu của đồng tử hắn.

- Nhưng đây là điều không có khả năng. Từ trước đến nay một tộc Hắc Đan đều là một chủng tộc tuyệt đối không chịu khuất phục. Năm đó Chúa Tể tự mình ra tay, cũng cũng chỉ là đạt được sự hợp tác, khó có thể khiến cho chủng tộc này khuất phục.

Nghĩ tới đây, dáng vẻ tươi cười của đồng tử càng thêm sáng lạng. Hắn đã không kịp chờ đợi muốn xem được biểu tình Bạch Tiểu Thuần chậm rãi trở nên tuyệt vọng.

Ở dưới nỗi lòng như vậy, vì để cho trò hay này nhanh hơn trình diễn, đồng tử quyết định giúp đỡ Bạch Tiểu Thuần một chút, khiến cho một tộc Hắc Đan ở đây, nhanh chóng phát hiện ra sự xâm nhập của Bạch Tiểu Thuần.

- Hừ hừ, đồ vô sỉ, ngươi xông đến đi!

Đồng tử kích động phấn chấn, bấm quyết chỉ một cái về phía mặt đất. Nhất thời một gợn sóng nhìn không thấy được, ở trong khoảnh khắc này lan tràn ở bên trong thế giới này.

Chỉ là ở trong một tích tắc này, tất cả những người tí hon ở bên trong bộ lạc một tộc Hắc Đan ở tại ngọn núi này, thân thể đều chấn động. Trong nháy mắt bọn họ ngẩng đầu lên. Dường như bóng dáng Bạch Tiểu Thuần che giấu tu vi, vào giờ phút này bị trực tiếp cướp đoạt. Thân ảnh của hắn, ở trong một chớp mắt này, trực tiếp đã bị tất cả mọi người một tộc Hắc Đan nơi đây cảm nhận được rõ ràng!

- Cuối cùng cũng có người đến!

- Ta, đây là lô đỉnh thử nghiệm đan dược của ta. Ai cũng đừng giành với ta!

- Các ngươi bỏ đi. Cái lô đỉnh bộ lạc chúng ta muốn!

- Lô đỉnh đừng chạy. Chúng ta tới rồi!

Trong nháy mắt, mặt đất bên trong dãy núi, vô số những người tí hon của một tộc Hắc Đan, mỗi một người đều hưng phấn kích động, kêu gào vọt ra.

Những người tí hon này có người trong tay mang theo gậy gỗ, có người lại cõng túi thuốc. Còn có một vài người cưỡi mãnh thú ánh mắt dại ra, không động đậy lại cực kỳ linh hoạt. Thậm chí còn có một đám nà, mang theo lò luyện đan cực lớn.

Cũng không ít người trong tay cầm đá lấy lửa. Lúc này trong mắt mỗi một người mang theo sự kích động. Hiển nhiên là đối với bọn họ mà nói, sau khi mảnh thế giới này bị bọn họ chơi hỏng, đã rất lâu không nhìn thấy lô đỉnh thử thuốc giống như Bạch Tiểu Thuần vậy.

Nhất là nghĩ lô đỉnh lớn như vậy, nhất định có thể thử được các loại đan dược bọn họ nghiên cứu ra mấy năm nay, bọn họ liền không nhịn được kích động gào khóc kêu lên.

Ánh mắt bọn họ nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, đều giống như sói đói nhìn thấy được mỹ nữ. Ánh mắt nóng như lửa kia, giống như thực chất, giống như muốn hoàn toàn nhìn thấu được toàn thân Bạch Tiểu Thuần.

Càng khoa trương hơn, là ở trong quá trình bọn họ vọt tới, mỗi một người phía sau tiếp phía trước, có không ít người rốt cuộc còn đánh nhau.

Ở một tích tắc này, toàn bộ thiên địa, trong trạng thái ban đầu vốn chỉ có âm thanh lò luyện đan nổ vang, tương đối yên tĩnh. Hiện tại thay vào đó là trực tiếp sôi trào. Những tiếng gầm lớn ầm ĩ, ùn ùn kéo đến. Đồng thời, Bạch Tiểu Thuần ở trên bầu trời, toàn thân cũng tự nhiên nghẹn họng nhìn trân trối.

Hắn ngơ ngác nhìn một đám người tí hon từ bên trong dãy núi chỗ này lao ra giống như vô số những con chuột. Nhìn trên người phần lớn bọn họ đều tối tăm. Hình dạng rõ ràng là bị lò luyện đan nổ tung nhiễm phải sương mù độc dược. Nhất là trong miệng bọn họ kêu gào những từ ngữ, khiến cho Bạch Tiểu Thuần sau khi nghe rõ, mắt cũng mở to.

- Ta là lô đỉnh thử thuốc sao?

Bạch Tiểu Thuần cho rằng mình đã nghe nhầm. Nhưng sau hết lần này đến lần khác xác định, cả người hắn nhất thời lại nổi giận.

- Các ngươi lại còn nói ta là lô đỉnh thử thuốc. Đáng chết, các ngươi mới là lô đỉnh thử thuốc. Cả nhà các ngươi đều là lô đỉnh thử thuốc!!!

Lời nói này nếu như để người khác nghe được, có lẽ còn không nổi giận như vậy. Nhưng bản thân Bạch Tiểu Thuần ở đây chính là đại sư dược đạo. Chính bản thân mình cũng không biết nắm được bao nhiêu mãnh thú thử thuốc.

Lại giống như một đồ tể giết lợn, đột nhiên có một ngày, một đám heo chạy tới, nói hắn là heo, muốn làm thịt hắn. Loại sỉ nhục này, trực tiếp khiến cho Bạch Tiểu Thuần tức giận tới mức dựng lông.

Lại đồng thời ở thời điểm Bạch Tiểu Thuần đang tức giận bạo phát, từng người tí hon của tộc Hắc Đan từ bốn phía xung quanh gào thét đến. Mỗi một người nhếch miệng lộ ra hàm răng vàng, từ trên người lập tức lại móc ra không ít đan dược, ném mạnh về phía Bạch Tiểu Thuần.

- Lô đỉnh, đi thử một chút Âm Dương Nghịch Chuyển Đan tổ truyền của chín đời nhà ta!

- Đừng giành với ta. Lô đỉnh, nào nào nào, ăn của ta đi. Đây là Đả Cách Đan gần đây ta vừa nghiên cứu ra được. Bảo đảm cơm ngươi ăn năm ngoái, đều sẽ nôn ra được!

- Cút ngay cút ngay. Xem Cửu Thế Luân Hồi Đan của ta đi. Đây chính là đan dược ta luyện trăm năm mới luyện ra được!

Không cần nói một lời, trực tiếp ném ra đan dược.

Giờ phút này, tất cả những người tí hon ở bốn phía xung quanh Bạch Tiểu Thuần đều lấy ra đan dược, đồng thời ném về phía Bạch Tiểu Thuần. Hiển nhiên bọn họ có thiên phú, cũng có kinh nghiệm, khiến cho những đan dược này không đợi va chạm tới Bạch Tiểu Thuần, đã tự mình tan vỡ nổ tung ra, hình thành rất nhiều thuốc bột cùng khói thuốc, trong lúc cuồn cuộn trực tiếp tính nhấn chìm Bạch Tiểu Thuần ở bên trong.

Toàn thân Bạch Tiểu Thuần run lên, thân thể nhanh chóng lui về phía sau. Nhưng hắn vừa lùi lại một bước, lại có một đống đan dược, ở trong tiếng kêu gào của những người tí hon này, ném tới.

Những tiếng động ầm ầm không ngừng vang vọng ở trong thiên địa. Bạch Tiểu Thuần mặc dù né tránh nhanh, nhưng những người tí hon này quá nhiều. Đan dược của bọn họ càng nhiều hơn, đang không ngừng nổ tung ra. Cũng chỉ là trong thời gian mấy lần hít thở, trên bầu trời lại xuất hiện khói thuốc nồng đậm không nhìn thấy được điểm cuối. Mặc cho Bạch Tiểu Thuần né tránh như thế nào, cũng vẫn không có cách nào trong nháy mắt lao ra ngoài được.

Càng không cần phải nói tới những người tí hon chạy chậm, lúc này thật vất vả tới gần, vừa nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần đã bị bạn đồng hành của mình bao vây xung quanh ném đan dược, nhất thời sốt ruột.