Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1655: Gặp lại Đại Thiên Sư




Đây tuyệt đối không phải là tu sĩ tầm thường có thể có được. Đây tất nhiên là một người nắm giữ quyền thế vô thượng lâu ngày, mới có thể dưỡng thành khí thế như vậy.

Hắn… chính là Đại Thiên Sư!

Ban đầu hắn chuẩn bị đi tìm Cự Quỷ Vương. Mà sau khi hắn đến Thần La Châu, hắn lại phát hiện Cự Quỷ Vương đã không còn là đại tôn nữa. Lúc này hắn mới đi tới thành Kinh Châu. Mặc dù hắn không phải tận mắt nhìn thấy được cảnh tượng Bạch Tiểu Thuần phản kích, nhưng hắn thông qua manh mối, thông qua việc Cự Quỷ Vương phục hồi chức quan, thông qua vẻ ảm đạm của Tử Lâm Hầu, cơ bản đã đoán được tất cả mọi chuyện.

Đối với thủ đoạn của Bạch Tiểu Thuần, hắn tuy có chút dở khóc dở cười, nhưng sâu bên trong lòng hắn vẫn có chút xúc động. Thật ra, ở trong lòng của hắn, thiên phú của Bạch Tiểu Thuần ở trên phương diện quyền mưu này lại có chút năng lực.

Hiện tại bên ngoài mặc dù nhìn như một mảnh yên tĩnh, vừa vặn hắn đã từng là Đại Thiên Sư của Khôi Hoàng Triều, hắn làm sao có thể lại không nhìn ra phong ba bão táp ở dưới sự bình yên này. Cho nên hắn không lại đi tìm Cự Quỷ Vương nữa, mà ở tại bên trong thành Kinh Châu, ở chỗ này, cùng lúc quan sát Bạch Tiểu Thuần, cùng lúc lại quan sát toàn bộ thành Kinh Châu, vùng đất trung tâm quyền lực của Tiên Vực thứ hai này.

Cho đến buổi trưa ngày hôm nay, Đại Thiên Sư ngồi ở trong khách sạn, nhẹ nhàng đặt chén rượu trong tay xuống, trong mắt chậm rãi hiện lên một tia tinh quang.

- Thời gian cũng không còn nhiều lắm...

Trong tiếng thì thào, Đại Thiên Sư đứng lên, rời khỏi khách sạn sau, lao thẳng đến phủ đệ của Bạch Tiểu Thuần!

Hôm nay, Bạch Tiểu Thuần không có đi quan tâm tới tất cả mọi chuyện ở bên ngoài. Hắn gần như đặt tất cả tinh lực ở trong việc nghiên cứu lệnh bài của cái quạt tàn này. Theo tu luyện, khí tức bên trong lệnh bài kia càng ngày càng ít. Nhưng sau đó, bên trong lệnh bài lại dâng lên một tia lực hút.

Lực hút này không có cách nào chấn động vật thể bên ngoài. Chỉ là Bạch Tiểu Thuần thuần túy cảm giác được. Điểm này khiến cho tâm thần hắn chấn động. Hắn còn phát giác lệnh bài kia, có thể thật sự chính là vật mấu chốt để mở ra cây quạt.

Cho nên ở trên phương diện nghiên cứu, hắn lại càng thêm nghiêm túc. Cũng chính là vào lúc này, hắn cảm nhận được ở bên ngoài phủ đệ, có người tận lực tản ra một luồng khí tức khiến cho hắn cảm thấy quen thuộc.

Khí tức này bị Bạch Tiểu Thuần phát giác. Trong chớp mắt, Bạch Tiểu Thuần chợt mở mắt ra.

- Đại Thiên Sư?

Bạch Tiểu Thuần sửng sốt. Nếu như nói trong vô số người ở thế giới Thông Thiên, người canh giữ lăng mộ siêu nhiên, Thông Thiên đạo nhân lạnh lùng tàn khốc, những người này đều là nhân vật lớn khiến cho Bạch Tiểu Thuần có ấn tượng sâu sắc. Như vậy phong thái kiêu hùng của Đại Thiên Sư này gần với Thông Thiên đạo nhân, cũng khiến cho Bạch Tiểu Thuần có ấn tượng sâu đậm.

Dù sao người này cũng là người khi Khôi Hoàng cũng mất quyền lực, vẫn áp chế được bốn vị Thiên Vương giống như Cự Quỷ Vương, khiến cho bốn người mặc dù đều được thả ra ngoài, nhưng lại vì các loại nguyên nhân, cũng chỉ có thể đoàn kết ở bốn phía xung quanh Đại Thiên Sư.

Có thể chế tạo toàn bộ Man Hoang, giống như sắt thông, duy trì chiến tranh cùng bốn mạch dưới quyền của Thông Thiên đạo nhân, lại giằng co rất nhiều năm. Phương diện này tuy có nguyên nhân từ người canh giữ lăng mộ, nhưng cũng chính bởi vì người canh giữ lăng mộ tồn tại, khiến cho sự rực rỡ của Đại Thiên Sư tự nhiên bị che giấu hơn phân nửa.

Mà người như vậy, bất luận là ở thế giới Thông Thiên, hay ở trong Tiên Vực của Vĩnh Hằng này, tất nhiên đều sẽ không bình thường. Nếu như hắn đầu nhập vào Thánh Hoàng, sợ rằng đối với Thánh Hoàng mà nói, ý nghĩa của hắn có thể không bằng Bạch Tiểu Thuần, nhưng giá trị to lớn, tất nhiên là kinh người.

Thậm chí nếu như Đại Thiên Sư đồng ý chôn xuống quyết tâm, như vậy ở bên trong triều đình Thánh Hoàng Triều, cũng có thể dâng lên phong vân. Đồng thời, ở Tà Hoàng Triều cũng như vậy.

Nhưng hôm nay, khí tức của đối phương lại có thể xuất hiện ở bên ngoài phủ đệ của mình. Điều này đã chứng tỏ rất rõ ràng, Đại Thiên Sư này chính là Bán Thần đỉnh phong. Mấy năm nay, ở Tiên Vực của Vĩnh Hằng này, không biết có cơ duyên tạo hóa gì, ở trên phương diện thu lại khí tức, rốt cuộc làm được tới mức Thiên Tôn không chủ động, lại có thể không có cách nào phát giác ra được.

Điều này khiến cho Bạch Tiểu Thuần càng kinh ngạc hơn. Lúc này ngay cả tâm tư nghiên cứu lệnh bài cũng ít đi. Thân thể hắn thoáng một cái, trong nháy mắt biến mất. Thời điểm xuất hiện... Thình lình ở bên ngoài phủ đệ!

Bạch Tiểu Thuần thấy được lúc này Đại Thiên Sư đứng ở nơi đó, toàn thân mặc trường bào màu xanh, thân thể cao ngất, trong sự tang thương lại mang theo vẻ nhìn xa trông rộng!

Đại Thiên Sư già, tóc hoa râm, lại giống như lão nhân bình thường. Sau khi Bạch Tiểu Thuần hiện thân, hắn ngẩng đầu, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười.

- Bái kiến, Thiên Tôn.

Đại Thiên Sư cũng không lấy ra phong thái lúc ở Man Hoang, cũng không có cảm thấy bái kiến về phía Bạch Tiểu Thuần cần điều chỉnh tâm lý thế nào cho thích hợp. Trên thực tế, lúc đầu ở trong Khôi Hoàng Thành, Bạch Tiểu Thuần xuất hiện giống như Khôi Tổ, đã khiến cho hắn thấy rõ thân phận của mình. Hiện tại ở Tiên Vực của Vĩnh Hằng này, Bạch Tiểu Thuần thăng cấp Thiên Tôn. Tất cả những điều này, càng làm cho Đại Thiên Sư hiểu rõ sâu sắc, mình cần dùng thái độ gì, tới đối mặt với Bạch Tiểu Thuần.

- Đại Thiên Sư!

Trong lòng Bạch Tiểu Thuần dâng lên niềm vui bất ngờ. Hắn tiến lên kéo Đại Thiên Sư lại, nụ cười trên mặt tràn ngập vẻ chân thành.

- Không dám nhận. Thiên Tôn vẫn gọi lão hủ... Tư Đồ là được.

Đại Thiên Sư lắc đầu, thần sắc mang theo sự thổn thức cùng cảm thán.

- Tên gì không quan trọng. Đại Thiên Sư, mau mời!

Bạch Tiểu Thuần cười ha ha một tiếng, không có lưu tâm tới xưng hô cái gì cả, lôi kéo Đại Thiên Sư tiến vào bên trong phủ đệ.

Dọc đường đi, nụ cười trên mặt Đại Thiên Sư đầy vẻ ôn hòa, nhìn bốn phía xung quanh. Mãi cho tới khi tiến vào đại điện trong phủ đệ, hắn nhìn vẻ xa hoa nơi đây, lại nhìn trên người Bạch Tiểu Thuần bất luận là tu vi hay khí chất đều có biến hóa về chất. Hắn than thở thêm vài tiếng. Mơ hồ, bóng dáng một người thận trọng đưa ra ít độc kế ở trong đầu hắn trước đây, từ từ phai nhạt. Thay vào đó, lại là Bạch Tiểu Thuần trước mắt này, khiến trong lòng hắn tràn đầy sự tán thưởng. Thậm chí hắn nguyện ý buông tha vinh hoa dễ như trở bàn tay, cam tâm đi giúp đỡ.