Nhặt Được Cô Dâu Nhỏ

Chương 29





A——
Đột nhiên, một bóng dáng mềm mại thơm phức màu tím bất ngờ ngã nhào ra đất ngay dưới chân Úy Trì Thác Dã.
Hả?
Tất cả mọi ánh nhìn đều đổ dồn lên người kẻ đột nhiên xông vào kia, Úy Trì Thác Dã đang ôm Alice khiêu vũ cũng dừng lại bước chân.
Ngã nhào trên sàn nhảy chính xác là một tiểu yêu tinh quyến rũ, váy áo màu tím mềm mại, cổ áo chữ V khoét sâu đến bụng, bày ra trước mắt mọi người là bầu ng ực trắng ngần phấn hồng, tránh không khỏi gây ra tiếng hít thở không thông của các đấng mày râu.

“Úi!” Màu tím quyến rũ kêu khẽ một tiếng, chợt nhận ra cổ áo của mình bị mở bung ra, vội vàng đưa tay kéo lại lớp lụa mỏng trước ngực. Vừa rồi là kẻ nào cả gan dám xô ngã cô như vậy? Thật là xúi quẩy mà!
Úy Trì Hi lúng túng xoay sở tìm cách đứng lên, chẳng quan tâm mình vừa mới bị chụp ếch, cô phải nhanh chóng chạy khỏi nơi này, nếu không Thác Dã mà phát hiện ra thì có thể gặp phải tai họa…
Bỗng nhiên, một bàn tay lớn xuất hiện ngay trước mắt cô, Úy Trì Hi không chút chần chừ cực kỳ nhanh nhẹn nắm ngay lấy bàn tay to này, giống như nắm lấy cọng cỏ cứu mạng duy nhất.
Bàn tay mạnh mẽ kia đã kéo cô từ mặt đất đứng thẳng lên. Bàn tay này thật rắn chắc, một lúc sau khi cô đã đứng vững, đang chuẩn bị để cảm ơn lòng hảo tâm của người này ——
Má ơi!
Ngay khi Úy Trì Hi ngẩng đầu lên nhìn thấy được rõ ràng chủ nhân của bàn tay này, thì đã sợ đến nhảy dựng lên, cố gắng kìm lại tiếng tim đập như trống trận..
Làm sao có thể chết bất đắc kỳ tử ngay ở trước mặt Thác Dã, sao lại quá mức xui xẻo như vậy chứ.
Chết thì chết, đã vậy thì hãy chết một cách kiêu hãnh đi!
Úy Trì Hi cắn chặt cánh môi, nhắm mắt lại, chuẩn bị nghe âm thanh quát mắng kia giáng xuống.
“Tiểu thư, có sao không?” Anh lên tiếng hỏi.
Gì? Anh sao lại có thể gọi cô là tiểu thư? Úy Trì Hi đầu óc đang rối rắm trong nháy mắt bỗng trở nên sáng suốt.

Cô đột ngột mở to hai mắt, nhìn chằm chằm vào chiếc mặt nạ Xích Long màu vàng trước mắt… , sau đó cô sờ sờ lên khuôn mặt của mình, đúng rồi, trên mặt của cô vẫn còn có đeo mặt nạ. Nguy hiểm thật, nguy hiểm thật a..a..a.á.
“Ừm.” Cô không dám nói lời nào, chỉ có thể ấp úng phát ra một hai tiếng ầm ư, chỉ sợ là vừa mới mở miệng ra ngay lập tức sẽ tiết lộ thân thế của mình.
“Có thể mời cô cùng nhảy một bản được không?” Úy Trì Thác Dã cúi người đưa tay làm một động tác mời nhảy, nhìn tiểu yêu tinh màu tím đột nhiên bổ nhào xuống ở trước mắt này, khóe miệng nổi lên một chút ý cười. Vừa rồi bộ dạng vô ý té ngã của cô, trông thật cực kỳ đáng yêu. Anh thực muốn nhìn một chút diện mạo dưới chiếc mặt nạ màu trắng kia. Ngay lúc anh cảm thấy nhàm chán, thì đột nhiên cảm giác hứng khởi lại tự động tìm đến khiêu khích.
Gì? Cô không nghe lầm chứ? Nén xuống cảm giác hưng phấn đang từ từ dâng lên ở tận đáy lòng. Úy Trì Hi lặng lẽ hít sâu vào một hơi, đêm nay có quá nhiều điều bất ngờ ập đến, giống như đang cố khảo nghiệm trái tim nhỏ bé của cô vậy.
Cô liếc nhìn bốn phía, hả——
Ánh mắt của toàn bộ hội trường đang nhìn chằm chằm vào cô, có vẻ như cũng đang chờ đợi cái gật đầu của cô…
Trong đầu cô còn không kịp nghĩ ra cách từ chối, thì cánh tay đã tự động duỗi ra cho Úy Trì Thác Dã.

Bỗng nhiên, toàn hội trường một lần nữa lại vang lên tràng pháo tay, bản nhạc tiếp tục được tấu lên. Người đẹp Alice phong độ cũng không phải bình thường đem sàn nhảy nhường lại cho người bạn nhảy ‘ngoài ý muốn’, lùi lại đứng sang một bên.
Đợi đến khi Úy Trì Hi kịp hoàn hồn lại, cô thiếu chút nữa muốn chặt đứt tay mình. Thật là đáng thất vọng mà, thậm chí cô còn không cưỡng lại được sức hấp dẫn của Thác Dã, đúng ra cô nên phủi tay bỏ đi mới đúng.
Bây giờ nhìn xem cô đang làm gì thế này, chính xác là cô đang đùa với lửa, đã thế còn ở trước mắt bao nhiêu người khiêu vũ cùng với Thác Dã, hơn nữa… Thác Dã sao lại dán sát vào cô quá vậy. Cô gần như có thể cảm nhận được nhiệt độ ấm áp từ cơ thể rắn chắc của anh truyền sang. Lòng bàn tay rắn chắc kia hình như không ngừng di động ở trên người cô. Làm cô nhớ lại cảm xúc đam mê mãnh liệt đêm đó trong biệt thự, may mắn là chiếc mặt nạ đã che khuất đi khuôn mặt ửng đỏ của cô.
Hơi thở của Thác Dã càng ngày càng gần, thân mình Úy Trì Hi cũng bị ôm sát vào theo. Anh, anh sẽ không có ý muốn giật chiếc mặt nạ của cô xuống chứ?
Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ! Úy Trì Hi quýnh quáng đến độ bước sai, bước nhảy của cô càng ngày càng hỗn độn, dẫn đến mấy tiếng kêu đau đớn của Thác Dã. Cô gái nhỏ nhắn này ấy vậy mà sức lực cũng không phải nhỏ.
Đinh Tiếu Tiếu, con nhỏ chết tiệt kia chạy biến đi đâu rồi, mau tới đây cứu tôi đi…