Nàng là nữ tử có dung mạo xinh đẹp như hoa, nghiêng nước nghiêng thành, ngàn năm hiếm gặp. Nàng một thân kiêu ngạo vẫy vùng trong trời đất, mọi chuyện đều có thể làm chủ như nắm trong lòng bàn tay. Nàng là tuyệt đỉnh nữ nhân kiêu ngạo không ai có thể sánh kịp, mọi người chỉ có thể khuất phục trước sự tài hoa vẹn toàn của nàng.
Nàng là Tô Khinh Lăng, vì bị Diêm Vương đoạt lấy linh hồn khiến nàng bị chết oan uổng. Nàng phẫn hận! Nếu như không đòi lại được công đạo, Tô Khinh Lăng nàng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho sự nhầm lẫn tai hại này!
Nàng phá! Nàng phá! Diêm Vương cái gì? Không phải vẫn bị nàng làm cho tức chết mấy trăm lần rồi hay sao? Cả đời nàng, chưa bao giờ chịu lấy thất bại, ngay cả khi đã chết, nàng cũng tuyệt đối không khuất phục trước bất kì ai! Hà hà, cuối cùng lão Diêm Vương đó không thể chịu nổi tính khí ương ngạnh của nàng mà miễn cưỡng cho nàng xuất dương, nhưng là lại xuyên về thời cổ đại?
Không sao không sao, miễn sao không phải là nơi quỷ môn quan đáng ghét đó, nàng ở đâu cũng có thể tồn tại! Nào nào, nam nhân cổ đại kia là như thế nào ở đây? Tại sao lại nhất quyết bám chặt lấy nàng không chịu buông tha?