Chương 321: Chiến Hồng Côn Nữ Hoàng.
Trong không gian hồn cư, Hồng Côn Nữ Hoàng vô cùng bất ngờ trước sự xâm nhập của Tôn Kỳ, nó lập tức nâng cao cảnh giác.
Tôn Kỳ nói thầm trong bụng: quả nhiên linh trí cao, không giống như đám Hồng Côn kia ngay cả một chút phản ứng cũng không có.
Hồn phách Hồng Côn Nữ Hoàng rít lên đe dọa, Tôn Kỳ mỉm cười không rảnh dông dài với nó, hắn tiến lên một bước khí thế bộc phát, lấy tay làm đao, một đạo trảm xuống.
Không một chút bất ngờ, Hồng Côn Nữ Hoàng b·ị c·hém đứt ngang hông, sắc mặt nó cực độ hoảng sợ. Tôn Kỳ lẳng lặng chờ đợi hồn phách nó tan biến.
Nhưng hồn phách Hồng Côn Nữ Hoàng không có tan biến, nó rít lên vừa giận vừa sợ, hồn phách của nó tỏa sáng rực rỡ. Tôn Kỳ cảm thấy hơi chói mắt, đưa ngang tay che mặt.
Trong không gian hồn cư, bỗng nhiên xuất hiện những điểm sáng từ trên cao rũ xuống. Những điểm sáng này nhanh chóng nhập vào hồn phách Hồng Côn Nữ Hoàng.
Khi ánh sáng tắt đi, hồn phách Hồng Côn Nữ Hoàng đã hoàn hảo trở lại. Tôn Kỳ phải ồ lên kinh ngạc.
Nên biết hồn phách là một dạng tồn tại rất đặc biệt, khi b·ị t·hương rất khó chữa lành.
Hồn phách b·ị t·hương sẽ ngay lập tức ảnh hưởng đến sinh mệnh bản nguyên, khiến cho chủ thể suy yếu nghiêm trọng. Khác với chữa trị thân thể, để bổ sung hay chữa trị hồn phách cũng vô cùng khó khăn, thảo dược chữa trị thân thể thì nhiều, nhưng chữa trị hồn phách thì triệu loại thảo dược, may ra mới tìm được một loại.
Bởi vậy khi thấy Hồng Côn Nữ Hoàng nhanh chóng chữa trị hồn phách, khiến cho hắn thực sự kinh ngạc.
Hồng Cơn Nữ Hoàng rít lên giận dữ, nó chỉ tay về phía Tôn Kỳ, những điểm tinh quang trên trời kia lập tức bay tới chỗ hắn. Tôn Kỳ không giám khinh thường, lấy tay làm đao, cách không trảm tới.
Phốc… phốc… phốc…
Đao khí cắt vào những điểm tinh quang, khi đao khí vừa chạm những điểm tinh quang vỡ ra nổ ầm ầm quanh thân hắn. Từ sóng chấn động, hắn cảm nhận được một cỗ hồn lực khuếch tán. Những điểm sáng này là chiêu thức công kích hồn lực.
Tôn Kỳ cảm thấy có chút rắc rối. Xưa nay Yêu tộc luôn lấy thân thể xưng bá, hắn chưa đọc được một tài liệu nào mô tả Yêu tộc biết hồn phách công kích.
Lúc này từ trên cao lại rủ xuống hàng ngàn điểm tinh quang, bọn chúng như muốn phong tỏa lại không gian. Tôn Kỳ không muốn bị vây c·hết, chiêu thức này do Hồng Côn Nữ Hoàng phát động, chỉ cần trước khi hoàn thành chiêu thức g·iết c·hết nó, vậy thì mọi chuyện êm xuôi.
Tôn Kỳ dậm chân tiến tới, lao nhanh như một mũi tên. Hồng Côn Nữ Hoàng phất tay, tinh quang tụ lại quanh thân nó tạo thành một màn ánh sáng bảo vệ.
Tôn Kỳ múa đao, phong nhận phóng ra vô số v·a c·hạm với những điểm tinh quang, ầm ầm những trận nổ vang, sóng hồn lực khuếch tán khiến cho hồn phách của hắn sinh ra bất ổn. Hắn cắn chặt môi, thủ vững tinh thần, liên tục múa đao mở ra một con đường.
Khi áp sát được Hồng Côn Nữ Hoàng, hắn không một chút chần chừ vung đao chém xuống muốn bổ đôi Hồng Côn Nữ Hoàng, nhưng kiến chúa rất linh trí, nó nghiên thân né tránh.
Phốc… phốc… phốc… Tôn Kỳ chém rụng một hàng chân bên phải của nó, khiến nó lăn lộn đau đớn. Thừa thế, Tôn Kỳ vung đao chuẩn b·ị c·hém nó thành mảnh vụn.
Nhưng đúng vào lúc này, những điểm tinh quang đánh trúng lưng hắn nổ vang những tiếng bốp bốp, Tôn Kỳ quay người vung đao chém loạn xạ.
Thì ra Hồng Côn Nữ Hoàng sớm đã có kế hoạch đánh lén, nó lấy chính thân mình làm mồi dụ Tôn Kỳ mắc bẫy, nhưng mà nó không ngờ nó dù đã chủ động né tránh vẫn bị mất một hàng chân.
Chính Tôn Kỳ cũng bất ngờ vì sự thông minh của kiến chúa, hắn cho rằng cấp bậc thấp Yêu trùng chỉ thường hành động theo bản năng, không có khả năng nghĩ kế đặt bẫy, hắn có thể một đao giải quyết, nhưng không ngờ bản thân thật sự rơi vào bẫy của nó.
Lần này giao phong nhìn như Hồng Côn Nữ Hoàng thắng, nhưng trước thực lực vượt trội của Tôn Kỳ, nó lại b·ị t·hương nặng hơn. Những điểm tinh quang có gây tổn thương cho Tôn Kỳ nhưng không nhiều như nó nghĩ, muốn g·iết Tôn Kỳ chỉ sợ cần phải có rất nhiều điểm tinh quang.
Hai bên cách nhau mười thước, ánh mắt ngưng trọng, xem ra cả hai đều đánh giá thấp đối phương. Tôn Kỳ có thực lực vượt trội, Hồng Côn Nữ Hoàng lại có được vô số tinh quang hỗ trợ.
Tôn Kỳ cảm thấy không thể kéo dài, dù sao đây cũng là địa bàn của đối phương, càng đánh lâu hắn càng bất lợi. Hắn cần tận dụng lợi thế thực lực cường ép đối thủ.
Tôn Kỳ bước lên một bước chuẩn bị ra đòn t·ấn c·ông sấm sét, nhưng hắn chợt giật mình quay đầu chém loạn xạ. Thì ra trong lúc ngừng chiến, Hồng Côn Nữ Hoàng đã huy động được lượng lớn tinh quang điểm t·ấn c·ông.
Nhân lúc Tôn Kỳ còn đang chống đỡ, Hồng Côn Nữ Hoàng nhanh chóng hấp thụ tinh quang chữa thương. Vô số điểm tinh quang từ trời rủ xuống, chia thành hai phần: một nhập vào hồn phách Hồng Côn Nữ Hoàng, một t·ấn c·ông Tôn Kỳ.
Thế cục xoay chuyển, Hồng Côn Nữ Hoàng cảm thấy đang dần nắm giữ thế chủ động. Bỗng nhiên xung quanh nó t·iếng n·ổ lốp đốp, có vật gì đó v·a c·hạm với tinh quang điểm, nhưng nó hoàn toàn không nhìn thấy, sắc mặt nó căng thẳng.
Phốc… phốc… phốc… liên tục có mấy phi đao và kim châm đâm thủng đầu nó. Thân hình nó ngay lập tức đổ sụp. Tôn Kỳ thấy vậy nhếch mép cười. Trong lúc Hồng Côn Nữ Hoàng cho rằng đang chiếm lợi thế, Tôn Kỳ đã bí mật phóng ra thần thức phi đao và thần thức kim châm.
Nếu không phải tinh quang điểm quanh Hồng Côn Nữ Hoàng quá nhiều, phi đao bắn trúng nó không chỉ có bằng vậy. Nhưng số còn lại cũng đủ g·iết Hồng Côn Nữ Hoàng.
Trước đó Hồng Côn Nữ Hoàng câu giờ để điều động tinh quang điểm, nhưng chính Tôn Kỳ cũng lợi dụng thời gian này để bố trí thần thức phi đao và thần thức kim châm.
Qua vài tức thời gian, nụ cười trên mặt Tôn Kỳ dần cứng lại, vì hắn phát hiện tinh quang điểm vẫn chưa biến mất, bọn chúng vẫn tràn ngập trong không gian. Chỉ có một lời giải thích cho chuyện này: Hồng Côn Nữ Hoàng chưa c·hết.
Quả nhiên, các tinh quang điểm chuyển động, hóa thành một c·ơn l·ốc x·oáy bao vây Tôn Kỳ.
Trên trời lúc này, tinh quang trút xuống càng nhiều, giống như một dòng thác ánh sáng, tinh quang điểm hòa nhập vào hồn phách Hồng Côn Nữ Hoàng khiến v·ết t·hương của nó nhanh chóng lành lại. Tinh quang điểm phong tuyệt không gian tầng tầng lớp lớp, không cho Tôn Kỳ một khe hở trốn thoát.
Tôn Kỳ vung đao chém loạn xạ, cố tạo thành một vòng tròn bảo vệ, nhưng mà tinh quang điểm nhiều lắm, liên tục có những tinh quang điểm lọt lưới chạm vào thân thể hắn. Vừa chạm vào, chúng lập tức p·hát n·ổ khiến hắn có chút đau rát.
Mặc dù không gây tổn thương lớn, chỉ như kiến cắn, nhưng mà bị hàng trăm hàng ngàn con kiến cắn liên tục, tổn thương nhỏ cũng thành tổn thương lớn. Huống chi hắn hiện tại không thể bổ sung hồn lực, cứ tiếp tục tình trạng này, hắn sẽ gặp nguy hiểm.
Tôn Kỳ lúc này không thể giữ lại, hắn phải tung hết sức, thần thức phi đao và thần thức kim châm bay xung quanh hắn tạo thành tuyệt đối vòng bảo vệ, tay hắn vuốt nhẹ một trường thương xuất hiện.
Tôn Kỳ dùng hết sở trường, phóng xuất toàn bộ sức chiến đấu, phá ra một đường đi. Hắn cần trước khi Hồng Côn Nữ Hoàng hoàn toàn khôi phục g·iết c·hết nó.
Ầm… ầm… ầm… những t·iếng n·ổ vang. Tôn Kỳ dũng mãnh tiến lên, hồn lực của hắn kịch liệt tiêu hao. Khi đã tới gần Hồng Côn Nữ Hoàng, hắn sắc mặt vô cùng khó coi. Vì Hồng Côn Nữ Hoàng đã chữa trị xong, sắp tỉnh lại. Tôn Kỳ cắn chặt môi phân vân.
Cuối cùng hắn hét lớn, trường thương chỉ thiên đánh phá những tinh quang điểm tạo ra một lỗ hổng, hắn nhún chân nhảy thoát ra ngoài.
Khi hồn phách hắn lơ lửng bên ngoài, hắn giật mình phát hiện xác kiến c·hết la liệt bên ngoài cả Hồng Côn Vệ lẫn Hồng Côn Linh. Rốt cuộc trong lúc hắn đánh nhau với Hồng Côn Nữ Hoàng, bên ngoài đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ có địch tập sao? Không phải trùng hợp như vậy chứ?
Hắn cũng phát hiện đám kiến còn sống hành động bất thường, có con ngã chỏng vó tay chân giật giật, có con đi vòng vòng tại chỗ, có con đang nhai vách tường,… bọn chúng giống như một đám khôi lỗi không được điều khiển.
Tôn Kỳ đang quan sát đàn kiến thì thấy Hồng Côn Nữ Hoàng động đậy sắp tỉnh dậy, hắn không còn thời gian suy nghĩ, ngay lập tức hắn nhập xác cũ của hắn.
Trong không gian hồn cư, Hồng Côn Nữ Hoàng đã tỉnh lại, nó nhìn quanh không thấy được hình bóng kẻ xâm nhập, nó ngửa mặt hét lớn giận dữ, những điểm tinh quang bị cảm xúc của nó ảnh hưởng rung động không thôi, có điểm tự p·hát n·ổ.
Một lúc sau, nó mới bình tĩnh trở lại, nó phất tay, các điểm tinh quang lần lượt biến mất.
Tại hiện thực, Hồng Côn Nữ Hoàng mở mắt, nó nhìn quanh, thấy toàn xác c·hết của kiến Hồng Côn, nó lại không kìm giữ được cảm xúc, rít lên tức giận.
Đám kiến cảm nhận được cảm xúc của kiến chúa, bọn chúng ngay lập tức bị l·ây n·hiễm, bọn chúng đồng loạt rít lên giận dữ. Kiến chúa ra lệnh đồng loạt tra xét trong ngoài tìm kẻ địch.
Mãi nửa ngày sau, tìm kiếm hoàn toàn vô vọng, không hề phát hiện dấu hiệu kẻ ngoại xâm, kiến chúa đành ra lệnh dừng tìm kiếm, tuyến xạ dưới bụng của nó phát ra mùi hương nhẹ lan tỏa khắp tổ kiến, mấy con kiến ngửi được mùi này đều dần an tĩnh. Kiến chúa ra lệnh cho đàn kiến tiến hành dọn dẹp xác kiến c·hết.
Tính ra có khoảng một triệu con Hồng Côn Vệ c·hết, mười triệu con Hồng Côn Linh c·hết. Số này tương đương với số kiến c·hết trong mười ngày đi săn cộng lại. Thiệt hại này không quá lớn, vẫn trong tầm kiểm soát.
Kế hoạch tách bầy của kiến chúa vẫn không thay đổi, sẽ có một tỷ kiến Hồng Côn bao gồm cả Hồng Côn Vệ và Hồng Côn Linh đi theo tân chủ.
Tại trung tâm tổ kiến, đứng cạnh Hồng Côn Nữ Hoang, có một con kiến màu vàng nhạt, to hơn Hồng Côn Vệ một chút, trên lưng có hai cánh, còn chưa hoàn toàn hóa hình giống Hồng Côn Nữ Hoàng. Nếu Tôn Kỳ không đoán lầm thì nó chính là tân kiến chúa.
Con kiến vỗ nhẹ đôi cánh, tuyến xạ dưới cánh phát ra mùi hương bay khắp tổ. Có con kiến khi ngửi được mùi hương này thì bước ra tiến lại gần tân kiến chúa. Có con ngửi được thì vẫn bình chân như vại.
Tôn Kỳ cũng ngửi được mùi hương, hắn ngẫm nghĩ một chút liền bước ra theo kiến chúa mới. So với ở lại trong tổ kiến có thể bị Hồng Côn Nữ Hoàng phát hiện bất cứ lúc nào thì đi theo tân kiến chúa vẫn tốt hơn.