Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 978: Sao Ta Nghe Không Hiểu




Nhưng có vẻ Khánh Trần cũng không muốn chia sẻ kế hoạch với hắn, Khánh Chuẩn chỉ có thể chán nản trở về ký túc xá tạm thời của khu tình báo số 1 để ngủ.

...

Khánh Chuẩn dẫn đám thám viên tổ 7 trở về.

Trong phòng ăn vẫn rất hỗn loạn.

Trần Tắc ngồi trên bàn dài nhìn đồ ăn trước mắt, vừa ngẩng đầu đột nhiên trông thấy sắc mặt Lý Vân Thủ tổ 2 cũng xanh mét.

Hắn cầm hộp cơm ngồi xuống đối diện Lý Vân Thủ:

“Sao sắc mặt ngươi lại kém như vậy, không phải bình thường quan hệ của Lý thị với Khánh thị rất tốt sao?”

Lý Vân Thủ lạnh lùng nói:

“Hôm nay mấy quan chức của Lý thị đã mất liên lạc, ta thấy Khánh thị muốn mượn chiến sự phương bắc, nhân cơ hội trưởng quan Trường Thanh không rảnh lo hậu phương để thâu tóm hết khu tình báo số 1. Hôm nay ta đi bắt mấy quan chức phe phái Khánh thị về làm tiền cược, kết quả không bắt được ai cả, tổ 7 đã đến trước một bước rồi. Ta cũng không hiểu được rốt cuộc thanh tra mới của tổ 7 có lai lịch gì, vì sao có năng lực mạnh như thế lại không đến Mật Điệp Ti, đến khu tình báo số 1 làm gì?”

Trần Tắc nói:

“Có khi thanh tra mới này là gián điệp thật đấy, nhưng bây giờ hắn đang rất trong sạch, không để lại bất kì điểm yếu nào, ngươi muốn làm gì hắn cũng không tìm được cơ hội. Sợ rằng Khánh thị đã giấu người mới này rất lâu, bây giờ thả ra đương nhiên là có âm mưu lớn.”

“Ừm.”

Lý Vân Thủ bình tĩnh gẩy hộp cơm, có vẻ đang nghĩ xem nên phản kích như thế nào:

“Bây giờ không có một chút lợi thế nào trong tay cả, ngày mai ta định đi ra ngoài một chuyến, không thể tìm được gì trong hồ sơ hiện có nữa, phải điều tra sang mấy quan chức quan trọng của Khánh thị vậy.”

Trần Tắc cúi đầu ăn cơm, vẻ mặt không ngừng biến đổi, hắn lại ngẩng đầu lên nói:

“Ngươi biết Ngụy Thư Kỳ không?”

Lý Vân Thủ ngơ ngác:

“Nghị viên thượng nghị viện Ngụy Thư Kỳ?”

Trần Tắc gật đầu:

“Ta tìm được một vài manh mối về hắn.”

Lý Vân Thủ lắc đầu:

“Đây là nhân vật quan trọng trong Đảng Dân Chủ của phe Khánh thị, chỉ có chút manh mối là không đủ. Hơn nữa người như vậy sẽ cực kì cẩn thận, không dễ để chúng ta tìm được nhược điểm gì.”

Trần Tắc ngẫm nghĩ rồi nói:

“Ta có chứng cứ xác thực, 6 năm trước hắn cho người khác mượn xe. Sau khi mượn được ba ngày thì xảy ra sự cố, đâm chết một người đàn ông trung niên. Lúc ấy người lái xe là “bạn” của hắn, bây giờ đang bị nhốt trong ngục giam số 10. Lúc trước “người bạn” này đột nhiên nói lỡ miệng, hắn căn bản không hề quen biết Ngụy Thư Kỳ.”

Lý Vân Thủ suy nghĩ:

“Ý của ngươi là Ngụy Thư Kỳ lái xe đâm chết người, nhưng Khánh thị tìm người gánh tội thay hắn?”

“Không sai.”

Trần Tắc cười nói:

“Người kia rất kín miệng, nhưng vấn đề là nếu như hắn không từng được huấn luyện phản tra tấn nghiêm chỉnh, làm sao có thể chịu được thủ đoạn của chúng ta.”

Lý Vân Thủ cười lạnh:

“Nếu đã thế, vì sao Trần thị các ngươi lại không đi thẩm vấn hắn?”

“Cấp trên của chúng ta có mệnh lệnh không được trở mặt với Khánh thị.”

Trần Tắc cười nói:

“Dù sao Trần thị đều tập trung ở phương nam, phương bắc không quan trọng đối với chúng ta lắmnên không có ý định tham gia vào việc này. Nhưng thành phố số 10 lại có ý nghĩa khác với Lý thị các ngươi, đúng không? Ta coi ngươi là bạn nên mới nói manh mối cho ngươi, ta tuyệt đối sẽ không nói cho người bình thường đâu.”

Lý Vân Thủ lập tức đứng dậy tạm biệt thám viên tổ 2:

“Cảm ơn về việc này.”

Như Trần Tắc dự đoán, tổ 2 khởi hành về ngục giam số 10 ngay lập tức, sau khi đến ngục giam số 10 mới trình thủ tục phúc thẩm lên cấp trên.

Cứ như vậy, sau khi hoàn thành thủ tục, họ sẽ có thể dẫn người gánh tội thay rời đi, tuyệt đối sẽ không đánh rắn động cỏ.

Không ai có thể cướp khỏi tay họ được.

Trần Tắc vô cùng vui vẻ ngồi trong phòng làm việc đọc tin tức mà đám thám viên truyền về.

Nhưng một ngày trôi qua, tổ 2 đã đưa người về rồi mà vẫn không có động tĩnh gì nữa.

Trần Tắc tranh thủ lúc ăn cơm trưa, ngồi xuống đối diện Lý Vân Thủ trong phòng ăn, thăm dò:

“Thế nào, tên gánh tội thay kia đã mở miệng chưa?”

Lý Vân Thủ ngẩng đầu nhìn Trần Tắc:

“Gánh tội thay gì cơ, ngươi đang nói cái gì, sao ta nghe không hiểu.”

Trần Tắc:

“...”

Sắc mặt vị thanh tra tổ 6 này lạnh dần, lúc này hắn đã hiểu ra, chẳng lẽ Lý Vân Thủ đã bàn bạc trước với tổ 7, giao người gánh tội thay kia cho tổ 7 rồi?!

Trên thực tế, không chỉ là Trần Tắc kinh ngạc, ngay cả đám thám viên tổ 6 cũng đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Ngay đêm qua, Lý Vân Thủ tự mình bí mật chuyển người gánh tội thay kia cho Khánh Hoa, Khánh Chuẩn.

Lúc ấy, hai người này đều vô cùng kinh hãi.

Vì trước đó không ai biết ông chủ nhà mình lại có quan hệ đồng minh với Lý Vân Thủ

Ngày nào Lý Vân Thủ đều nghiến răng nghiến lợi với tổ 7 cơ mà!