Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 966: Đón Một Người Về Nhà 1




Nhưng không đợi Khánh Hoa nói gì, Khánh Trần đã thở dài:

“Hình như không phù hợp lắm, Jindai Sorajutsu này chỉ tới để cứu em trai, không quan tâm đến những chuyện khác...Vậy chạy đi.”

“Hả?”

Khánh Hoa sửng sốt.

“Chạy đi, mặc kệ là ai đã mua Jindai Kyouichi, chúng ta không lỗ là được.”

Khánh Trần nói:

“Chạy mau!”

Một giây sau, Jindai Sorajutsu với mái tóc đỏ, mặc đồ punk bỗng nhiên trông thấy Khánh Hoa vừa gọi điện thoại, vừa quay đầu nhìn nàng.

Ngay sau đó, đối phương đột nhiên quay người chạy như điên khỏi hiện trường.

Jindai Sorajutsu:

“???”

Nàng ngây ra, không ngờ đường đường là mật thám khu tình báo số 1 lại có thể bỏ chạy như thế.

Cứ chạy vậy sao?

Đây là chuyện mà cán bộ cao cấp của PCA nên làm?

Jindai Sorajutsu vô cùng uất ức, nhưng nàng nhìn tốc độ Khánh Hoa chạy đi liền biết mình không thể đuổi kịp.

Lúc này, ảnh tử Khánh thị vẫn ngồi ở mép sân thượng chọc trời của toà nhà.

Hứng thú quan sát thế giới giống như ngày trước ngồi ở mép vách núi Thanh Sơn vậy.

“Vậy mà lại chạy ha ha ha.”

Ảnh tử nở nụ cười:

“Nhưng đôi khi bỏ chạy cũng là một cách xử lí vấn đề rất tốt.”

“Ông chủ, tiếp theo phải làm thế nào?”

Người đàn ông trung niên thấp bé hỏi.

Ảnh tử Khánh thị ngẫm nghĩ:

“Đưa Jindai Kyouichi cho Jindai Sorajutsu, chỉ đến khi Jindai Kyouichi về đến nhà, gia tộc Jindai mới tính là vào cuộc chính thức.”

“Thả Jindai Kyouichi?!”

Người đàn ông trung niên hiếu kỳ nói:

“Ông chủ, chẳng lẽ không nên giữ Jindai Kyouichi lại để thẩm vấn sao?”

Bây giờ, người đàn ông trung niên đột nhiên cảm thấy hành động này của ông chủ khá quái dị.

Vừa rồi họ phải bày trận lớn như thế, dùng hai nhân vật quan trọng của gia tộc Kashima để đổi lấy Jindai Kyouichi, bây giờ lại muốn trả lại cho Jindai Sorajutsu?

Người đàn ông trung niên kinh ngạc, nhưng người trẻ tuổi sau lưng ảnh tử đã quá quen với việc này rồi.

Hắn thường xuyên đi theo ảnh tử, biết không thể phán đoán suy nghĩ của ông chủ theo lẽ thường.

Lại thấy ảnh tử cười lắc đầu:

“Một người trẻ tuổi đời thứ ba nhà Jindai có thể biết được bao nhiêu thứ có ích chứ? Bây giờ cho hắn về nhà mới có thể phát huy được giá trị lớn nhất của hắn.” “Không đúng, nói đúng hơn là để người của thế lực khác nhìn thấy hắn về nhà, mới có thể phát huy được giá trị lớn nhất của hắn.”

Ảnh tử tiếp tục nói:

“Đi đi. Làm xong chuyện này, mấy người tham gia giao dịch này đều đến hoang dã cả đi, tạm thời đừng xuất hiện ở Liên Bang nữa, chờ đến khi ta phá huỷ đồng minh tình báo của Jindai và Kashima rồi nói sau.”

Người đàn ông trung niên và người trẻ tuổi sau lưng ảnh tử đã hiểu, chỉ khi người khác nhìn thấy Jindai Kyouichi về nhà, giao dịch của tổ 7 với Jindai mới được coi là thật, mới có thể khiến Kashima hoàn toàn căm thù Jindai.

Nếu không, tuy giao dịch đã hoàn thành, nhưng đối tượng giao dịch là Jindai Kyouichi lại không trở về gia tộc Jindai, đồ ngốc cũng nhìn ra có vấn đề.

“Ông chủ muốn làm gì trên hoang dã?”

Người trẻ tuổi thấp giọng hỏi.

Ảnh tử ngẫm nghĩ rồi nói:

“Nghe nói Hỏa Đường có một thần nữ đột nhiên xuất hiện, thần tử trưởng thành đều phải đi săn nhân vật lớn của Liên Bang, chắc hẳn thần nữ cũng đi, các ngươi xem thử có lợi dụng được chuyện này không.”

Ảnh tử rất ít khi làm chuyện gì mất công.

Lấy thói quen của hắn mà nói, mượn sức mới là cách làm thông minh nhất.

Giống như đêm nay, thật ra hắn chỉ tìm một thời cơ thích hợp nhất để ra tay thôi, nhưng cũng nhờ chiêu này của hắn mới giúp Khánh Trần giải quyết được mọi chuyện.

Phải biết, tuy Jindai Kyouichi rất quan trọng với nghị viên kia, nhưng còn chưa đủ để nghị viên đó làm trái với mục đích của gia tộc, phá huỷ đồng minh tình báo của Jindai và Kashima.

Thậm chí hôm qua gia tộc Jindai còn thông báo cho cha của Jindai Kyouichi: Cấm nghĩ cách cứu Jindai Kyouichi, việc này liên quan đến đồng minh của Jindai và Kashima, Jindai Kyouichi còn lâu mới có giá trị cao bằng đồng minh.

Cho nên, thật ra đêm nay Jindai Sorajutsu vụng trộm tới đây.

Cô gái tóc đỏ này cũng không có người của gia tộc Kashima trong tay, nàng chỉ lo lắng cho em trai mình, muốn dùng một chút tình báo để đổi lấy em trai.

Ngay cả cha nàng cũng không biết về hành động này.

Cho nên, nếu như đêm nay ảnh tử không ra tay, rất có thể kế hoạch của Khánh Trần sẽ thất bại.

Như vậy nhất định Khánh Trần sẽ phải tiếp tục bắt người, mãi đến khi hắn bắt được nhân vật quan trọng thực thụ mới có thể phá huỷ đồng minh tình báo của Jindai, Kashima.

Bây giờ ảnh tử xuất hiện, vừa chơi đùa vừa giúp hắn giải quyết vấn đề.

Nhưng không phải ảnh tử Khánh thị muốn giúp Khánh Trần, mà cơ hội này rất hiếm có, cũng rất thú vị, hắn có hứng thú chơi cùng Khánh Trần.

Hơn nữa chuyện này còn có ý nghĩa sâu xa hơn.

Ảnh tử Khánh thị muốn thông qua chuyện này để đón một người về nhà.

Lúc này, Jindai Sorajutsu còn đang mờ mịt đứng trên đường không biết làm sao.