Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 492: Kết Cục




👾TA CHÍNH LÀ KHÔNG THEO SÁO LỘ RA BÀI (BẢN DỊCH): Hài hước, hệ thống, hài hước, giả trư ăn thịt hổ, phế vật lưu....👾

---

Đầu gối phải của Miêu Khải Phong đã vỡ vụn, chắc chăn hắn không thể nào chiến thắng được.

Nhưng vấn đề là, nếu Khánh Trần có thể đánh bại Miêu Khải Phong lúc đầu thì sẽ thăng lên làm Quyền Vương hạng hổ.

Nhưng bây giờ Miêu Khải Phong đã thăng cấp lên thành cấp Lục Địa Tuần Hành, vậy nếu Khánh Trần dùng thân phận là hạng hổ để đánh bại hắn, vậy phải phán định như thế nào đây?

Trước kia chưa từng có ai lại có thể đánh vượt cấp trong lồng bát giác mà vẫn chiến thắng cả!

Khánh Trần đang tạo ra một lịch sử mới!

Trong khán đài, lão Lục vẫn không dám động đậy như cũ, hắn nghe thấy người đứng sau lưng kia hừ lạnh một tiếng:

"Miêu Khải Phong thật vô dụng."

Lý Thúc Đồng phải nói như vậy vì hắn không thể để người khác biết, bên cạnh Khánh Trần đang có một người rất lợi hại bảo vệ, mà diễn xuất của hắn cũng rất tốt.

Trước đó lão Lục còn nghĩ người sau lưng này có thể là người bảo vệ Khánh Trần, nhưng bây giờ hắn lại không thể giải thích được, hóa ra đối phương muốn ngăn cản mình đi cứu người thật.

Lão Lục đã bắt đầu cảm thấy bối rối....

Trong phòng riêng, Lý Y Nặc bỗng nhiên nói với Lý Trường Thanh:

"Cô, ngươi nghĩ mời hắn làm giáo viên dạy chiến đấu trong trường Lý thị chúng ta có được không? Có vẻ hắn là người thích hợp nhất cho vị trí này."

Lý Trường Thanh khẽ cười nói:

"Ta cũng đang có ý này."

Nàng là người đã từng chứng kiến rất nhiều cảnh tượng hoành tráng, năm tập đoàn lớn chưa bao giờ ngừng chèn ép lẫn nhau, thành phố số 1 nằm ở trung tâm của liên bang, là nơi ba con sông gặp nhau, được người ta ví von là thành phố của những gián điệp.

Nàng thay Lý thị cai quản ở đây, có trận đấu hoành tráng nào mà nàng chưa được nhìn thấy?

Nhưng mà, cho dù là như vậy, khi nàng nhìn trận chiến trong lồng bát giác cũng vẫn cảm thấy vô cùng chấn động.

Sức hút của thiếu niên kia không chỉ ở khĩ năng và thực lực, mà còn ở nhân cách kiên cường mà đối phương thể hiện trong chiến đấu.

Lúc này, Khánh Trần giống như một con mãnh thú, đứng lặng gần Miêu Khải Phong.

Hắn biết đối thủ vẫn có thể phản kích, nói không chừng còn định liều mạng một lần.

Miêu Khải Phong không kêu tiếng nào, hắn mặc kệ mồ hôi lạnh trên trán mà bám vào lưới sắt chậm rãi đứng lên, đùi phải yếu ớt rũ xuống mặt đất, xương đầu gối đã bị đánh vỡ nát.

Hắn nhìn Khánh Trần chằng chịt vết thương đang đứng đối diện, cười thảm một tiếng:

"Ngươi còn kiên nhẫn hơn so với ta, ta đã tấn công nhiều lần như vậy mà cũng không bằng một đòn trí mạng này của ngươi."

Khánh Trần không nói gì.

Miêu Khải Phong hỏi:

"Sao ngươi biết đùi phải của ta đã từng bị thương."

Khánh Trần vẫn không nói gì, bởi vì khi ở trong lồng bát giác thì không cần nói nhiều.

"Ta nhận thua."

Miêu Khải Phong nói to:

"Ta nhận thua! Từ nay về sau ta sẽ rời khỏi võ đài, không bao giờ quay lại nữa, tha cho ta một mạng đi!"

Khánh Trần ngẩn người, mọi người đều không ngờ Quyền Vương hạng hổ tám năm liên tiếp sẽ chọn cách nhận thua để kết thúc nghề nghiệp kiếm sống của mình!

Ngay sau đó, những khán giả đặt cược vào Khánh Trần bắt đầu reo hò, mà những người đặt cược cho Miêu Khải Phong đã bắt đầu giận mắng!

Phiếu cược của bên thua đều bị người ta ném lên trời, sau đó đều bị gió thổi bay vào lồng bát giác.

Có người gào lên:

"Giết Miêu Khải Phong!"

"Giết Miêu Khải Phong!"

Nhà vô địch mới phải dùng máu của người cũ mới có thể lên ngôi.

Nhưng Khánh Trần lại không giết Miêu Khải Phong, hắn quay đầu nhìn về phía khán đài, hắn thấy lần chiến thắng này không hề khiến hắn cảm thấy vui sướng, hắn chỉ muốn nói cho sư phụ mình một điều, đối phương có thể yên tâm rời đi.

Hắn đã có thể bắt đầu cuộc đời của của chính mình.

Nhưng đúng lúc này, Miêu Khải Phong thừa dịp hắn quay đầu, đột nhiên dùng chân sau phát lực xông lên!

Phải biết rằng, cho tới bây giờ, trong lồng bát giác chưa bao giờ có quy định nào liên quan đến chuyện nhận thua, mà chỉ có quy định người thắng thì sống, người thua sẽ phải chết.

Trừ khi người thua cuộc ngã xuống đất làm mất khả năng chiến đấu, nếu không thì bên thắng sẽ không thể buông tay, còn về việc bên thua có còn sống hay không thì còn tùy vào tâm trạng của bên thắng.

Miêu Khải Phong biết mình đã gãy mất một chân, hắn đã không thể dùng cách bình thường để chiến thắng, hắn cũng biết Khánh Trần là người mới thi đấu nên chắc chưa biết đến quy tắc này!

Hắn muốn đánh cược, cược sau khi Khánh Trần chiến thắng sẽ phân tâm, hắn sẽ có thể thành công.

Mọi chuyện xảy ra khiến mọi người đều ngây người, khán giả thấy Khánh Trần đã nhìn về phía khán đài, tất cả đều nghĩ trận chiến này đã kết thúc, nhưng không ngờ Miêu Khải Phong còn chưa bỏ cuộc.

Như vậy dù không biết xấu hổ nhưng vẫn được coi là giành chiến thắng!

Đầu tiên Miêu Khải Phong đã gian lận cấp bậc của mình, sau đó còn giả vờ nhận thua, nếu hôm nay hắn không lập tức rời khỏi thành phố số 18, chỉ sợ người cả nhà sẽ đều bị giết.

Thế nhưng ....