Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 409: Ta Biết Sai Ở Đâu Rồi




Phi thuyền khổng lồ lơ lửng trên không trung đón bão tuyết, nhìn vô cùng hoành tráng và tuyệt mỹ.

Trong khung cảnh hoành tráng của Quyền Trượng Hào, thậm chí không có ai chú ý tới có một nhóm binh sĩ bỗng nhiên rời khỏi trụ sở của sư đoàn 112, sau đó nhanh chóng đi về phía bắc.

....

Thời gian đếm ngược 5:20:00.

Trong ngục giam số 18, tất cả mọi người đều không biết bên ngoài đang xảy ra chuyện gì.

Khánh Trần đang ngồi đối diện Lý Thúc Đồng, hắn hỏi:

"Sư phụ, ta đoán trước kia có rất nhiều người thậm chí chỉ biết số thứ tự của ACE-002, nhưng lại không biết nó là cái gì và đang ở đâu. Là ngài đã phát tán thông tin nó đang ở trong ngục giam số 18 sao?"

"Vì sao lại đoán như thế.”

Lý Thúc Đồng nở nụ cười.

"Bởi vì từ đầu đến cuối chuyện này, giống như đang có người cố ý tụ tập những người này lại với nhau.”

Khánh Trần bình tĩnh nói:

“Điều kiện thu nhận của vật cấm kỵ ACE-002 hẳn là cần rất nhiều mạng người, có lẽ số lượng còn vô cùng khổng lồ. Đó là lí do vì sao ngài không ngừng chọn ra những người chết chưa hết tội, vì ngài muốn dùng bọn họ để có thể thu nhận vật cấm kỵ ACE-002."

"Khi ta xuất hiện, ngài biết mình đã lưu lại truyền thừa của Kỵ Sĩ, cho nên có thể đi yên tâm đi làm việc mình muốn làm, nhưng mà, điều kiện thu nhận của vật cấm kỵ vẫn không thể thực hiện được.”

Khánh Trần tiếp tục nói:

"Cho nên ngài mới chủ động phát tán thông tin giả để thu hút tất cả những người muốn tranh đoạt vật cấm kỵ đến đây, sau đó dùng mạng của bọn họ đến hoàn thành việc thu nhận."

"Cũng không đúng hoàn toàn.”

Lý Thúc Đồng cười nói.

"Ừ.”

Khánh Trần gật gật đầu, có vẻ hắn cũng không muốn suy nghĩ thêm:

"Ta biết sai ở đâu rồi, bởi vì khi ngài còn chưa quyết định thu ta làm đồ đệ, Quách Hổ Thiền đã nhận được tin tức giả liên quan tới vật cấm kỵ ACE-002, rồi mới đến nơi này. Cho nên, thật ra ngài đã sớm có ý định rời đi."

Trước kia Khánh Trần còn nghĩ là vì chính mình xuất hiện làm cho Kỵ Sĩ có người truyền thừa mới, cho nên Lý Thúc Đồng mới không còn lo lắng gì nữa, khi đó đối phương mới có ý định rời đi ngục giam số 18.

Nhưng khi tất cả manh mối tụ tập lại trong đầu hắn, chỉ cần kiểm tra lại một lần sẽ phát hiện thời gian của các manh mối lại không khớp với nhau.

Lý Thúc Đồng không phải vì Khánh Trần mới có ý định rời đi, mà bởi vì Khánh Trần đến làm chậm kế hoạch ban đầu.

Nếu như không có Khánh Trần, chỉ sợ mọi chuyện xảy ra hôm nay đã sớm xảy ra một tháng trước.

Lý Thúc Đồng cảm khái:

"Có đôi khi ta không thể xác định được, có được một đồ đệ thông minh như vậy là một chuyện tốt hay là chuyện xấu. Ngươi phân tích cũng không sai, ta đã sớm có kế hoạch này. Nhưng có lẽ ngươi không biết, rất nhiều chuyện vì ngươi đến mà đã thay đổi, ví dụ như cách kế hoạch này được tiến hành. Bây giờ ta không thể nói cho ngươi biết, nhưng đến một ngày nào đó ngươi sẽ tự biết."

Đối với chuyện này, Lý Thúc Đồng không có ý định tiếp tục giải thích gì thêm, nhưng Khánh Trần vẫn cảm thấy trong đó vẫn còn cất giấu một bí mật nào đó, có lẽ chuyện đó còn liên quan đến thân phận của hắn ở thế giới trong.

"Sư phụ, ngài có bao nhiêu bạn bị tập đoàn khống chế? Bọn họ đang bị tập đoàn nào khống chế?”

Khánh Trần hỏi.

"Trần thị.”

Lý Thúc Đồng bình tĩnh nói:

"Tám năm trước đã có rất nhiều người chết, nhưng vẫn còn 36 người chưa hi sinh bị Trần thị bí mật giam giữ. Lúc ấy Lý gia đã đảm bảo cho ta, nhưng Trần thị lại không cam lòng, bọn họ lợi dụng tính mạng của 36 người để uy hiếp ta, muốn ta vào tù, bọn họ còn muốn ta mãi mãi ở trong này."

"Ngài không tìm được nơi giam giữ của bọn họ sao?"

Khánh Trần hỏi.

"Ừ.”

Lý Thúc Đồng gật gật đầu:

"Ta đã tìm rất nhiều năm nhưng vẫn không thể tìm ra. Nhưng mà, ngay sau khi ta truyền ra tin tức này, kế hoạch của những người bên ngoài đã bắt đầu. Có người đã tổ chức một cuộc biểu tình của học sinh để thu hút sự chú ý củ tất cả lực lượng cảnh sát và quân đội, sau đó người đó lại tiết lộ một tin tức cho Hằng Xã, vào khoảng 19 giờ đêm nay, Trần thị sẽ xử tử 36 người đó, bọn họ còn chắc chắn ta nhất định sẽ đến đó."

"Nhưng mà tin tung ra tin tức giả đó thì có tác dụng gì?"

Khánh Trần không hiểu.

"Bọn họ nghĩ ta không dám đánh cược.”

Lý Thúc Đồng nói.

36 sinh mệnh đó đều đã từng là bạn của hắn, đối với loại người như Lý Thúc Đồng mà nói, chỉ cần vẫn còn một tia hi vọng thì hắn vẫn sẽ đi thử xem.

Cho nên Trần Vũ mới cảm thấy, đêm nay chắc chắn Lý Thúc Đồng sẽ không trở lại ngục giam số 18.

Nhưng dù sao thì Lý Thúc Đồng cũng đã trở lại.

Sắc mặt Lý Thúc Đồng dần trở nên lạnh lùng:

"Có lẽ những người kia cho rằng ta sẽ giống như tám năm trước, luôn quan tâm đến sự chính trực và nhân hậu của kỵ sĩ, vậy thì bọn họ đã sai rồi. Lý Thúc Đồng bây giờ đã không còn là Lý Thúc Đồng của tám năm trước nữa rồi."