Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 383: Sắp Xếp




Lúc này, Hoàng Tử Hiền đột nhiên bổ sung một câu:

“Đương nhiên, quy định giang hồ là quy định giang hồ, bà chủ Giang ép Chu Mặc phải đến bệnh viện một mình cũng hơi quá đáng. Công ty quản lý đứng sau Chu Mặc rất lợi hại, nhưng họ cũng không dám làm gì bà chủ Giang, chỉ có thể nhận thua.”

Khánh Trần hiểu, Hoàng Tử Hiền đang muốn ám chỉ mình rằng bà chủ Giang này không dễ chọc, nhưng lại không dám nói rõ.

Chỉ sợ Hoàng Tử Hiền cũng không hiểu được mình và bà chủ Giang có quan hệ như thế nào, cho nên không tiện nói lung tung.

Nói thật, ngay cả Khánh Trần cũng thấy khó hiểu, mình và Giang Tiểu Đường mới chỉ gặp một lần, vậy mà đối phương lại cho mình nhiều lệ riêng như vậy?

Có chút kì lạ.

Nhưng mà nhập gia tùy tục, Khánh Trần thản nhiên ngồi trong phòng, ánh mắt dán chặt lên trên người hai tuyển thủ hạng gà trong lồng bát giác.

Hạng hổ tương ứng với siêu phàm giả cấp E, hạng trung tương ứng với siêu phàm giả cấp F, cho nên hạng lông, hạng gà đều là người bình thường.

Nếu là trước kia, Hoàng Tử Hiền luôn khinh thường chú ý đến những trận đấu cấp bậc như thế này, nhưng hắn lại phát hiện Khánh Trần đang xem say sưa.

Quyền vương hạng hổ này suy nghĩ, dựa vào sức mạnh đêm qua, Khánh Tiểu Thổ này cũng phải là người nổi bật trong cấp E, sao lại hứng thú với hạng gà như thế?

Nhưng mà hắn không biết, Khánh Trần chỉ nhìn kỹ năng mà thôi.

Đối với tuyển thủ quyền anh, hạng gà không có sức mạnh cao siêu gì, phải không ngừng rèn luyện kỹ năng.

Những người này đánh mấy chục, mấy trăm trận trong lồng bát giác, mỗi ngày còn phải huấn luyện cường độ cao, kỹ năng được mài giũa nhiều lần, ai nấy đều có thể thành thục khống chế được thời cơ và nhịp điệu.

Hoàng Tử Hiền bỗng nhiên thử thăm dò:

“Hai hạng gà dưới sân kia, một người tên là Lý Vũ Triết, một người là Thường Nhạc Nhạc, kỹ thuật của họ đều rất tốt, chỉ là vẫn luôn không được tiên thuốc biến đổi gen. Lý Vũ Triết không mua nổi, còn Thường Nhạc Nhạc đã mua rồi, nhưng hắn muốn sinh con xong mới tiêm, kết quả là vẫn chưa kiếm được vợ…”

Khánh Trần vừa xem đấu vừa nói:

“Tuyển thủ hạng gà thảm như thế sao, còn không tìm được vợ?”

“Không phải là không tìm được.”

Hoàng Tử Hiền nói:

“Trước kia hắn cũng có bạn gái, về sau lại bị một cao thủ cấp trung cắm sừng. Ta nghi ngờ hắn sẽ không nhịn mà tiêm thuốc biến đổi gen, tìm tuyển thủ kia để báo thù.”

“Loạn thật.”

Khánh Trần thở dài nói.

Lúc này, Thường Nhạc Nhạc trên sân bỗng nhiên xoay người một cái, dùng thắt lưng và cánh tay khoá chặt đối phương lại, làm lệch trọng tâm của đối phương.

Hoàng Tử Hiền ở một bên thấy ánh mắt Khánh Trần sáng lên, liền giảng giải:

“Đây là kỹ năng đấu vật của phương bắc, thắt lưng là một trong những trục quan trọng nhất trên cơ thể, sẽ mang đến tác dụng bốn lạng địch ngàn cân trong khi cận chiến và siết cổ.”

Khánh Trần sao chép lại kỹ năng dùng thắt lưng làm trục của Thường Nhạc Nhạc, trong nháy mắt lại nghĩ ra mấy cách đấu khác.

Hắn đột nhiên cảm giác được, có người ở bên cạnh phân tích cũng rất tốt.

Khánh Trần nhìn về phía Hoàng Tử Hiền:

“Dù sao bây giờ ngươi cũng đang bị thương, hay là buổi chiều hàng ngày ngươi đến giảng giải cho ta đi?”

Hoàng Tử Hiền sửng sốt:

“Dùng việc này để trả ơn ngươi?”

Khánh Trần nghiêm túc nói:

“Đây là để ngươi trả lãi trước.”

Hoàng Tử Hiền vui vẻ:

“Được.”

Thật ra Khánh Trần còn có một mục đích khác, hắn muốn thông qua người có kinh nghiệm như Hoàng Tử Hiền để tìm hiểu về giang hồ của những người thuộc tầng dưới cùng ở thế giới bên trong.

Lúc này, trong một căn phòng giấu kín nào đó, có rất nhiều quần áo phụ nữ, còn có cả phòng tắm và bồn tắm lớn, hiển nhiên đây chính là không gian riêng tư của Giang Tiểu Đường.

Giang Tiểu Đường đang chống cằm ngồi trước một cái bàn, một hình chiếu 3D dựng thẳng trước mặt nàng, trong đó là Khánh Trần và Hoàng Tử Hiền đang trò chuyện.

Nàng khó hiểu nói một mình:

“Thật sự chỉ đến xem đấu để học kỹ năng? Nhưng xem hạng gà đấu với nhau thì học được kỹ năng gì chứ?”

Trong lúc lẩm bẩm, nàng vắt đôi chân trắng nõn dưới váy lên trên giường mềm trước mặt, giày đế bằng thêu hoa cực kì bắt mắt, càng tôn lên màu da bàn chân trắng nõn, giống như khớp xương và mạch máu màu xanh trên mu bàn trân cũng có một vẻ đẹp đặc biệt.

Giang Tiểu Đường yên lặng nhìn thiếu niên trên màn hình 3D, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Một lát sau, nàng nhấn một cái nút trên bàn rồi nói:

“Đổi lịch đấu, để Quách Nhược Siêu và Chung Minh Viễn đánh trận tiếp theo, đền bù hợp đồng thi đấu cho họ, thêm 10% phí ra sân.”

Giọng nói chần chờ của cấp dưới vang lên trong cái loa khảm trên bàn:

“Bà chủ, hai người của trận sau theo kế hoạch đều chuẩn bị ra sân cả rồi.”

Giang Tiểu Đường không nói gì, chỉ sau ba giây, cấp dưới lập tức đổi giọng:

“Ta sẽ đi sắp xếp.”