Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 381: Thiên Phú Rất Mạnh




Người đứng bên cạnh Hoàng Tử Hiền dùng tay phải nâng hắn, sau đó hắn lại cúi người trước Khánh Trần:

“Bà chủ Giang nói cho ta biết ngươi sẽ tới, cho nên ta từ bệnh viện bên cạnh đi ra đợi ở đây, muốn nói một tiếng cám ơn."

Khánh Trần lắc đầu rồi nói:

"Thật ra ngươi không cần làm như vậy, lúc đó ngươi đã không còn khả năng chiến đấu, ta không nhất thiết phải giết ngươi."

Hoàng Tử Hiền lắc đầu:

“Những người khác trong lồng bát giác sẽ không thiện lương như ngươi. Có lẽ trước đây ngươi không thường xuyên đến võ đài hoặc xem hắc quyền cho nên không biết lồng bát giác tàn nhẫn như thế nào. Nhưng ta hiểu rất rõ chỗ này, ta thay vợ và con ta cảm ơn ngươi, nếu hôm qua ta chết, họ sẽ có kết cục rất thảm."

Không đợi Khánh Trần nói cái gì, Hoàng Tử Hiền lại nói tiếp:

"Ta chân thành cảm ơn, bây giờ ta không thể thể hiện được thành ý của mình, nhưng thời gian sẽ chứng minh tất cả, ta nợ ngươi một cái mạng. Ta sẽ nhanh chóng thu xếp chuyện trong nhà, đến lúc đó cái mạng này có thể trả lại cho ngươi bất cứ lúc nào."

Khánh Trần nhìn Hoàng Tử Hiền, ánh mắt của đối phương cực kỳ nghiêm túc.

Trên võ đài, mọi người đều là đối thủ, nhưng bên dưới võ đài, mọi người cũng đều là người sống. Có vợ con, có người thân, biết nói đùa biết uống rượu.

Trước đó Khánh Trần chưa nghiên cứu xem đối phương là người như thế nào, nhưng đến giờ phút này, hắn đã cảm nhận được nhân cách và khí phách từ trên người Quyền Vương hạng hổ như đối phương.

Khánh Trần im lặng một lúc:

“Được rồi, nhân tình mà ngươi còn nợ, ta nhớ kỹ."

“Sao hôm nay ngươi đến sớm thế?”

Hoàng Tử Hiền khó hiểu:

“Bây giờ mới 3 giờ chiều, đang diễn ra trận đấu hạng gà, hạng lông.”

Khánh Trần đi vào trong phòng quyền anh, mà Hoàng Tử Hiền thì ngồi xe lăn, để trợ lý đẩy hắn đi bên cạnh thiếu niên.

Trong hành lang, Khánh Trần kéo thấp mũ lưỡi trai xuống:

“Ta chỉ đến xem thôi.”

Lúc này, Hoàng Tử Hiền lại nói:

“Thật ra ngươi muốn đứng ngoài quan sát để học tập kỹ thuật đúng không?”

“Vì sao lại nói như vậy?”

Khánh Trần bình tĩnh hỏi.

“Ta có thể cảm nhận được.”

Hoàng Tử Hiền ngồi trên xe lăn nói:

“Mặc dù ta bị ngươi đánh thành như vậy, nhưng kỹ thuật của ngươi lại kém xa ta, đây là điều ta có thể cảm nhận được.”

Nói xong, hắn ngẩng đầu nhìn sắc mặt Khánh Trần một chút, thấy thiếu niên không khó chịu mới nói tiếp:

“Ta nổi tiếng trên sân quyền lâu như vậy đều nhờ vào kỹ thuật, cho nên đối thủ có kỹ thuật như thế nào, ta có thể cảm nhận được chỉ qua một quyền, ví dụ như trong lúc ta ra quyền, quỹ tích tránh né và tư thế phòng ngực của ngươi đều là phản ứng theo bản năng. Lúc ngươi chiến đấu, tjws điều khiển thân thể của ngươi là bản năng chứ không phải là chính ngươi.”

Khánh Trần cảm thấy rất hứng thú với cách giải thích đó, hắn nghiêm túc nói:

“Ngươi nói tiếp đi.”

“Thật ra nếu như hôm qua không phải ta đột nhiên bật khóc, ngươi sẽ không thắng ta được.”

Hoàng Tử Hiền cũng chân thành nói:

“Ta thấy ngươi không giống khách quen của phòng quyền anh Hải Đường, hơn nữa cũng không giống như đã từng nghiên cứu về ta, cho nên không biết ta am hiểu siết cổ nhất. Hôm qua lúc ngươi phản kích, có vẻ như ta bị đánh lui, nhưng thật ra ta là đang chờ cơ hội, chỉ cần cho ta thêm mười giây, không chừng sẽ có thể nắm được sơ hở của ngươi, siết chặt ngươi xuống đất.”

Khánh Trần biết đối phương nói thật, bởi vì lúc ấy hắn đã cảm thấy nguy hiểm, mới có thể suy nghĩ mình còn con át chủ bài gì.

Thậm chí sau khi Hoàng Tử Hiền rơi lệ, hắn cũng không dám tùy tiện tới gần.

Vù trực giác đang cảnh báo hắn.

Cho nên đây cũng là nguyên nhân hắn về đây lần nữa, nghiêm túc học tập kỹ năng cận chiến, hắn muốn củng cố nền móng của mình, cho đến một ngày nào đó hắn có thể đánh bại được cao thủ như Hoàng Tử Hiền mà không cần phải tính toán gì.

Bây giờ Hoàng Tử Hiền có thể nhận ra được nhược điểm của hắn rất nhanh, chứng minh con đường hắn phải đi còn rất xa.

Hoàng Tử Hiền nhìn Khánh Trần:

“Thiên phú của ngươi rất mạnh, bởi vì bản năng của ngươi đủ mạnh, nhưng nếu như không có kỹ năng thì sẽ không đi xa được.”

“Ừm, ta tới sớm như vậy là muốn học tập kỹ thuật.”

Lúc này Khánh Trần cũng không cần che giấu nữa.

Nhưng mà Hoàng Tử Hiền lại sửng sốt:

“Muốn học tập kỹ thuật cần mời huấn luyện viên chuyên nghiệp, phòng quyền anh Hải Đường sẽ không sắp xếp huấn luyện viên cho ngươi, họ không có công việc này.”

“Ta không muốn mời huấn luyện viên.”

Khánh Trần lắc đầu, bởi vì một buổi học quá chậm.

Mà điều hắn cần phải làm là quan sát người khác chém giết.

Sau đó từ từ ghi nhớ tất cả chi tiết vào trong đầu, cuối cùng biến thành của chính hắn.

Nhưng mà hắn không thể giải thích thiên phú của mình cho Hoàng Tử Hiền được.