Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 355: Tự Lực Cánh Sinh




Nói xong, hắn đi thẳng vào phòng ngủ.

Ương Ương theo ở phía sau nói:

"Này, lúc ngươi luyện tập cũng không cho người khác xem sao?"

Loảng xoảng một tiếng, cửa phòng ngủ lại bị Khánh Trần khóa lại từ bên trong.

Ương Ương nhíu mày, vốn dĩ nàng muốn xem phương pháp luyện tập của Khánh Trần, căn cứ vào đó để xác định rốt cuộc đối phương thuộc về tổ chức nào, nhưng không ngờ Khánh Trần lại cẩn thận đến như vậy, mình đi theo tới nhà mà đối phương cũng không để cho nhìn.

Nàng vừa tạo môi trường trọng lực, vừa hỏi từ bên ngoài:

"Luyện tập trong môi trường trọng lực rất hữu dụng sao?"

Trong phòng ngủ, Khánh Trần không hề trả lời, nếu không sẽ gián đoạn thuật hô hấp.

Trên thực tế, cho tới hôm nay, tác dụng phụ trợ của môi trường trọng lực cộng thêm thuật hô vẫn giúp hắn rất nhiều trong quá trình luyện tập.

Hôm qua hắn thậm chí còn hỏi Lý Thúc Đồng, nếu bây giờ mình đảo ngược thuật hô hấp, quay trở về trạng thái như người bình thường thì hắn thuộc cấp độ gì.

Kết quả Lý Thúc Đồng nghiêm túc kiểm tra cơ thể hắn một lượt, sau đó đưa ra một câu trả lời rất kinh người: Gần đến cấp độ F.

Ở thế giới trong, cấp độ F chính là ranh giới giữa người bình thường và siêu phàm giả, vậy mà Khánh Trần lại dùng phương thức rèn luyện của người bình thường để tiếp cận với tiêu chuẩn cấp bậc này.

Đương nhiên trong đó có công lao kiên trì bền bỉ của Khánh Trần, nhưng thứ quan trọng hơn vẫn là sự phối hợp của thuật hô hấp và môi trường trọng lực.

Bây giờ cấp bậc của Khánh Trần đã gần như vượt qua cấp E, có lẽ lần sau lần Sinh Tử Quan tiếp theo, sức mạnh sau khi thăng cấp của hắn sẽ càng thêm kinh người.

Ngay cả Lý Thúc Đồng cũng không thể xác định, sau khi Khánh Trần vượt qua mấy lần Sinh Tử Quan, tiềm lực như vẫn không được giải phóng hoàn toàn ra ngoài như cũ thì tiềm lực ẩn náu trong cơ thể thiếu niên này sẽ phải làm như thế nào để giải phóng ra đây.

Điều này đã chạm đến những kiến thức mà Lý Thúc Đồng cũng không hiểu biết...

Ngoài cửa phòng ngủ Ương Ương cảm thấy hơi nhàm chán khi Khánh Trần không thèm để ý đến mình, nàng ngồi ở trên ghế sa lon loay hoay nghịch điện thoại, lật xem có tin tức nào mới không.

Nhưng vào đúng lúc này, có tiếng nhập mật mã vang lên từ hành lang bên ngoài, có người đang đẩy cửa bước vào.

Ương Ương nhìn người đàn ông trung niên xa lạ trước mặt, nàng ngẩn ra không biết phải làm sao, người trung niên kia cũng rất kinh ngạc khi thấy Ương Ương ở trong nhà.

Ương Ương phát hiện ra tư thế ngồi của mình không được tốt cho lắm, vội ngồi thẳng người dậy, đầu gối chụm lại một chỗ, hai tay nghiêm chỉnh đặt ở trên đầu gối, nhu thuận nói:

"Chào chú."

Lý Thúc Đồng cười cười:

"Là bạn học của Tiểu Trần sao? Ta là cha của hắn."

"Phải, ta là bạn học cùng lớp của hắn.”

Ương Ương nhu thuận nói:

"Cùng hắn tới nhà, để hắn hỗ trợ phụ đạo một chút bài tập."

Lúc này Ương Ương cũng không biết thân phận của Lý Thúc Đồng là gì, có biết thân phận người du gian của Khánh Trần hay không nên nàng vội vàng tìm một cái cớ thích hợp.

Thật ra lúc này Ương Ương cũng rất nghi hoặc, nàng còn tưởng rằng Khánh Trần chỉ sống một mình, không ngờ hắn còn có một người cha ở thế giới trong.

Không đúng, Khánh Trần chỉ vừa chuyển đến nơi này, người đàn ông trung niên này chắc chắn không đơn giản chỉ là cha của Khánh Trần.

Nhưng lúc này trong nội tâm Ương Ương đột nhiên co rút lại, có lẽ nàng biết được thêm rất nhiều manh mối.

Thậm chí ngay cả môi trường trọng lực đang được nàng duy trì cũng bị gián đoạn.

Lý Thúc Đồng vừa cười vừa nói:

"Không cần phải lo lắng như vậy, coi như là nhà mình là được, ta nấu cơm cho ngươi hai ăn."

Khánh Trần nghe thấy có tiếng động nên đi ra xem, vừ bước ra hắn liền nhìn gương mặt xa lạ của Lý Thúc Đồng: Rõ ràng giọng nói và cảm giác vẫn như thế, nhưng khuôn mặt lại hoàn toàn khác nhau.

Cũng không biết sư phụ hắn đã thế như nào.

Sau đó Ương Ương đứng dậy chào Khánh Trần một câu, sau đó nói với Lý Thúc Đồng:

“Không cần làm phiền chú, ta còn có việc, ta đi trước đây."

Nói xong, Ương Ương cúi đầu vọt ra khỏi phòng.

"Ở lại ăn cơm đi. “

Lý Thúc Đồng vui vẻ nhìn bóng lưng Ương Ương rồi cười nói.

Khánh Trần bất đắc dĩ nói:

"Ngài đừng ồn ào nữa, ta đến thế giới trong đã lâu như vậy mà chưa từng thấy ngài nấu một bữa cơm bao giờ, ngươi đừng độc chết mọi người là được."

"Nhìn ngươi đang nói gì kìa.”

Lý Thúc Đồng lại không vui:

“Dù sao sư phụ cũng là Kỵ Sĩ chính tông, sao có chuyện không biết nấu cơm, không lẽ Kỵ Sĩ không thể sinh tồn ở dã ngoại được sao? Năng lực tự lực cánh sinh của chúng ta đều rất mạnh!"

Nói xong, trên khuôn mặt Lý Thúc Đồng lại đột nhiên thay đổi, trong nháy mắt liền biến thành khuôn mặt như trước kia.

Khánh Trần có chút tò mò nói:

“Đây là năng lực gì?"