Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 348: Đi Tàu




Khánh Trần yên lặng ấn xuống nút mở cửa, sau đó nhìn thiếu nữ tóc bạch kim vừa đi đường vừa hoảng hốt đeo lại giày.

Hắn thậm chí còn có thể nhìn thấy ghèn trong khóe mắt đối phương khi nàng bước vào thang máy.

Bầu không khí trong thang máy đột nhiên trở nên im lặng, cô gái tóc bạch kim hồi lâu không dám lên tiếng, chỉ ở phía sau Khánh Trần lét lút đánh giá bóng lưng thiếu niên.

Sau khi nàng xác định Khánh Trần đang không nhìn mình, mới bỗng nhiên nhẹ nhàng thở ra: Xấu hổ chết mất xấu hổ chết mất!

Tối hôm qua sau khi nàng về đến nhà liền ôn tập đến hơn hai giờ sáng, sáng nay nghe thấy tiếng đồng hồ báo thức lại không muốn rời giường, đợi cho đến khi nàng lại mở mắt ra lần nữa đã muộn rồi.

Khi thang máy xuống đến tầng 66, Khánh Trần đi ra ngoài trước.

Nơi này là tầng đỗ xe đang rất náo nhiệt, trừ những chiếc cột chịu lực, trong hành lang đi ra là những đường ray và cổng sân ga.

Nhìn sang hai bên, những con đường ray kéo dài ra ngoài, giống như con đường lên trên trời.

Trong im lặng, đoàn tàu hạng nhẹ số 21 phóng nhanh trên bầu trời sau đó tiến vào tòa nhà rồi từ từ dừng lại, đèn xanh ở cổng sân ga bật sáng, mọi người đều đưa điện thoại di động lại gần cánh cổng, sau đó lên tàu.

Khánh Trần đi lên chen lấn tìm một chỗ ngồi xuống, thiếu nữ tóc bạch kim phía sau lại chỉ có thể trơ mắt nhìn chỗ ngồi bị người khác cướp mất.

Có tiếng loa thông báo, đoàn tàu hạng nhẹ bắt đầu khởi động.

Lúc này có bốn người mặc đồng phục học sinh chen lấn trên buồng xe, trên mặt họ dán một hình dán màu xanh rất kì lạ, trong tay còn đang cầm một xấp giấy:

"Mời mọi người chú ý một chút, chủ nhật này chúng ta sẽ tổ chức biểu tình, muốn chính phủ liên bang có thể kéo dài thời gian giảng dạy ở trường học, hạn chế sự mở rộng của các cơ sở giáo dục ở ngoài trường. Nếu như mọi người cũng đồng ý với quan điểm của chúng ta, có thể ký vào đề xuất chung của chúng ta."

Khánh Trần tò mò nhìn, hắn không ngờ trong thời đại này còn có phát tờ rơi.

Một người đàn ông trung niên nhìn tờ rơi trên tay và hỏi :

“Ý nghĩa của cuộc biểu tình này là gì?”

Một trong số các bạn học sinh trả lời:

"Bây giờ các trường học đều chỉ giảng dạy có nửa ngày, điều này làm cho một số học sinh muốn thi đỗ cấp 3 và sinh viên đại học nhất định phải tốn chi phí để đi học lớp học thêm bên ngoài trường học, như vậy tương đương với việc tăng chi phí của ngài một cách trá hình. Ngoài ra, những cơ sở giáo dục đó có nhiều tiền nên đã mời tất cả các giáo viên giỏi trong trường ra giảng dạy ở đó, điều này sẽ dẫn đên việc nếu con của ngài muốn lên lớp sẽ phải đi học ở những cơ sở giáo dục đó. Việc này đều liên quan với lợi ích cá nhân ngài, nếu ngài quan tâm, ngài cũng có thể tham gia vào cuộc biểu tình của chúng ta."

Nhưng người đàn ông trung niên đó lại nhét tờ rơi vào trong tay các học sinh kia:

"Lên cấp ba làm gì, con của ta không thích đi học, học phí của cấp ba và đại học lại đắt như vậy, hắn cứ học tốt trong trường kỹ thuật là được, sớm ra trường để đi làm giúp đỡ gia đình mới là chuyện chính."

Một cô đứng bên nói:

"Đúng đấy, nhà hàng xóm cạnh nhà ta đã bán hết tất cả của cải đi để cho con hắn ta đi học đại học, kết quả là đứa bé kia lại học triết học, căn bản không tìm được việc làm."

Các bạn nam cũng không tức giận, cười nói:

"Ngài không ủng hộ cũng không sao, hiểu rõ hơn một chút cũng không mất gì."

Người đàn ông trung niên kia khuyên nhủ:

“Các ngươi còn nhỏ nên không biết mức độ nghiêm trọng của chuện này, muốn tổ chức hoạt động biểu tình sẽ bị báo cáo, đến lúc đó tất cả ID thân phận của các ngươi đều bị ghi chép lại, đến khi ngươi muốn xin việc trong tập đoàn sẽ rất khó."

Một bạn học sinh nam cười nói:

“Chú à, chúng ta không có ý làm việc trong tập đoàn. Từ khi tư bản xuất hiện trên thế giới này, nó chỉ mang lại những điều không tốt, chúng ta phải chống lại nó!"

Người đàn ông trung niên thở dài một tiếng, không nói gì.

Khánh Trần im lặng theo dõi tất cả những chuyện này, học sinh tràn đầy nhiệt huyết, nhiệt huyết kia được bao bọc bởi lý tưởng và sự bồng bột của tuổi trẻ.

Những học sinh này hẳn là học sinh cấp ba muốn thay đổi thế giới bằng cách tổ chức các cuộc biểu tình hợp pháp.

Bất kể hành động này là đúng hay sai, không dễ dàng gì để một tên học sinh cấp ba có thể làm được những chuyện này.

Giờ phút này, sau khi bốn học sinh bị người khác chế giễu cũng không nản lòng, lại lên tinh thần một rồi giới thiệu cho những hành khách khác về hoạt động biểu tình chủ nhật này.