Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 343: Mua Nhà




Trên cửa ra vào có một màn hình điện tử dùng để chọn trí tuệ nhân tạo.

Lý Thúc Đồng nói:

"Nhất, chuyển sang chế độ ngủ."

Vừa dứt lời, trong phòng liền tối sầm lại, chỉ có mấy dải ánh sáng mờ nhạt sáng lên trên sàn nhà, ánh sáng vô cùng dịu nhẹ.

Lý Thúc Đồng nói:

"Nhất, chuyển sang chế độ giấc ngủ trắng."

Sau một lúc, toàn bộ pha lê từ sàn nhà lên đến trần đều thay đổi, Khánh Trần nhìn thấy có giọt mưa rơi trên pha lê, trong phòng cũng có thể nghe thấy tiếng mưa rơi yên bình mà nhẹ nhàng.

Phối hợp với nhiệt độ ổn định trong phòng, Khánh Trần có cảm giác chính mình giống như đang ở trong một cơn mưa mùa thu, thời tiết như vậy rất thích hợp cho một giấc ngủ sâu.

"Đổi sang chế độ tiếng động khác.”

Lý Thúc Đồng nói.

Pha lê từ sàn đến trần không còn trong suốt nữa mà như là một màn hình ba chiều khổng lồ, hình ảnh cũng chuyển từ ngày mưa sang lò sưởi.

Củi đang bập bùng cháy trong lò sưởi kiểu phục cổ, có âm thanh lách tách nhẹ nhành truyền ra từ trong phòng.

Lý Thúc Đồng cười nhìn về phía Khánh Trần:

"Việc Khánh thị sử dụng công nghệ kết nối nơ-ron để tăng thời gian tỉnh táo của con người lên mức cao nhất, nhưng trớ trêu là con người ở thời đại này ngày càng cần ngủ nhiều hơn. Được ngủ trở thành một mong ước xa xỉ của rất nhiều người."

"Sư phụ, những thứ này không rẻ phải không?”

Khánh Trần hỏi:

"Lúc đến, ta thấy mấy cao ốc của khu thứ sáu đều khá cũ, hoàn cảnh vệ sinh cũng không tốt lắm, trang hoàng trong phòng này hoàn toàn khác với kiến trúc bên ngoài."

"Ừ.”

Lý Thúc Đồng gật gật đầu:

"Tuy ta muốn mua cho ngươi một căn nhà, nhưng vấn đề là không thể mua cho ngươi mà không làm mọi người chú ý. Vị trí khu thứ sáu khá tốt, không thuộc về ba khu sau, lại có thể đến ba khu trên bất cứ lúc nào. Ta cảm thấy rất xấu hổ, ngôi nhà đầu tiên mà sư phụ tặng cho ngươi lại bình thường như vậy nên ta đã nhờ Lý Đông Trạch tìm người sửa sang lại một chút, để căn nhà này nhìn không qua tồi tàn."

Khánh Trần trầm mặc.

Cha đẻ của hắn ở thế giới ngoài vừa mới bán nhà đi, kết quả là sư phụ của hắn ở thế giới trong lại tặng cho hắn một căn.

Lý Thúc Đồng nói:

"Không cần lo lắng sẽ bị người điều tra đến việc ngươi có quan hệ với Hằng Xã, Lý Đông Trạch rất biết cách làm việc, chi phí mua nhà và chi phí trang trí lại đều không thể tra được có liên quan đến Hằng Xã và Kỵ Sĩ."

"Sư phụ.”

Khánh Trần hỏi:

"Tại sao đột nhiên muốn mua nhà cho ta?"

"Ồ sao ngươi lại hỏi cái này.”

Lý Thúc Đồng suy nghĩ một lúc rồi trả lời:

"Thật ra Hằng Xã cũng khống chế một nhóm người du hành thời gian, mặc dù còn chưa nghĩ ra bắt bọn họ để làm gì, nhưng tóm lại không thể để cho bọn họ làm bậy ở khắp mọi nơi. Ta nhờ Lý Đông Trạch giúp ta hỏi những người du hành kia, không biết theo phong tục của thế giới ngoài, ta muốn biết người cha nên làm gì khi con trai trưởng thành, có tám chín người du hành thời gian đều nói, cha nên chuẩn bị một căn nhà cho con trai mình, chỉ có làm như vậy con trai mới có thể cưới được vợ....Hầu hết người trẻ tuổi ở thế giới trong đều đi thuê nhà, dù ta không biết tại sao các ngươi có thể cưới được vợ nếu có một ngôi nhà, nhưng chuẩn bị sẵn cho ngươi cũng không phải không được."

Khánh Trần ngơ ngác nhìn chằm chằm người đàn ông trung niên trước mặt.

Hắn vốn tưởng sư phụ bí mật dẫn mình quay lại thành phố số 18 vì muốn làm chuyện gì đó kinh thiên động địa, không ngờ rằng đối phương chỉ là muốn dẫn mình đến thăm quan căn nhà mới mua một chút.

Nhân vật như Lý Thúc Đồng không phải là chỉ cần phất tay một cái liền gây ra những chuyện lớn như rời núi lấp biển sao.

Sao có thể lãng phí thời gian vì những chuyện nhỏ nhặt này.

Khánh Trần nhớ lại những gì mà sư phụ đã từng nói với hắn bên đống lửa trại đêm trước khi bước vào cấm địa số 002:

"Người khác có, học trò ta cũng nhất định phải có."

Đối phương biết mình đã cắt đứt quan hệ với cha ruột, nên chủ động gánh vác trách nhiệm làm cha của mình.

Một ngày là thầy, cả đời là cha.

Khi những người khác khống chế người du hành lên kế hoạch diệt trừ, sư phụ của hắn sau khi khống chế người du hành lại hỏi một vấn đề khô khan như vậy.

Chỉ sợ những người du hành thời gian đó chắc chắn đều rất sốc đi.

Khánh Trần nhìn Lý Thúc Đồng, đối phương có vẻ vẫn đang cảm thấy áy náy vì không mua được một căn nhà tốt hơn cho hắn.

Lý Thúc Đồng nói:

"Trước tiên ngươi cứ sống trong ngôi nhà này, tương lai trong một thời gian rất dài ngươi cũng cần phải sống khiêm tốn, nơi này khá phù hợp với ngươi. Tuy nhiên, ta đã chuẩn bị một ngôi nhà an toàn cho ngươi ở số 2013 khu 1 cao ốc Thanh Dương. Nếu như gặp phải nguy hiểm ngươi có thể đến nơi đó để lánh nạn, mật mã căn nhà là 010101, là số hiệu tù nhân của ngươi...."