Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 338: Cha Mẹ Của Khánh Trần




Sau khi về đến nhà, Ương Ương cũng không ngủ ngay, nàng nhớ lại những ngày quen biết Khánh Trần, đột nhiên cảm thấy thiếu niên này không đơn giản như mình nghĩ.

Đối phương không giống một học sinh cấp ba bình thường. Sự thông minh, bình tĩnh và tỉnh táo mà đối phương thể hiện mỗi khi gặp chuyện, không phải thứ một học sinh cấp ba ở một thành phố nhỏ có thể có được.

Cho nên Ương Ương cảm thấy rất ngạc nhiên, quá khứ của Khánh Trần đến cùng là thế nào?

Ngày thứ hai đến trường, nàng thừa dịp giờ giải lao giữa tiết mà hỏi hai người Hồ Tiểu Ngưu và Trương Thiên Chân.

Ương Ương hỏi:

"Căn nhà Khánh Trần đang ở bây giờ là ngươi cho hắn thuê?"

"Ừ."

Hồ Tiểu Ngưu gật gật đầu:

"Chúng ta lấy 1400 tệ tiền thuê mỗi tháng, giá thị trường là 1200, tăng thêm 200."

"Căn nhà kia trang hoàng đẹp đẽ như vậy, thêm 200 cũng bình thường, hợp tình hợp lý."

Ương Ương gật gật đầu.

"Đúng rồi, căn nhà ngươi đang ở bây giờ chính là nhà hắn."

Hồ Tiểu Ngưu nói:

"Lúc cha của hắn bán nhà, Khánh Trần còn không kịp thu dọn đồ đạc đã bị đuổi ra ngoài."

Ương Ương sửng sốt, vậy có phải căn phòng mình đang ở đã từng là phòng của Khánh Trần không?

Khi chuyển đến, nàng chỉ thay một chiếc giường, một chiếc TV và một chiếc máy tính, những thứ còn lại vẫn giữ nguyên.

Vậy mình có thể tìm ở trong phòng xem có còn manh mối gì liên quan tới Khánh Trần.

Ương Ương nói:

"Ta rất tò mò, tại sao cha hắn lại muốn bán căn nhà đó, mối quan hệ gia đình của hắn thế nào, rốt cuộc Khánh Trần là người ra sao?"

"Ta đã hỏi các bạn cùng lớp về Khánh Trần."

Trương Thiên Chân nói:

"Điều đáng ngạc nhiên là vị bạn học này cực kỳ nổi tiếng ở trong trường, nghe hắn ta chưa bao giờ rời khỏi vị trí top ba trong trường."

"Top ba cũng không thể khiến toàn trường đều biết đến hắn."

Ương Ương suy nghĩ một chút rồi nói:

"Ngươi còn nhớ tên của ba người trong top ba của trường cấp ba Hải Trung sao, hầu hết tất cả mọi người đều không nhớ."

"Ừ."

Hồ Tiểu Ngưu giải thích:

"Các bạn học nói cho ta, mấu chốt không ở chỗ hắn học giỏi, mà từ năm lớp mười hắn đã bắt đầu vừa học vừa làm thêm. Lúc học lớp mười, có bạn học nhìn thấy hắn thức đêm làm nhân viên phục vụ ở trong KTV, còn có bạn học thấy hắn làm nhân viên ở quầy đồ nướng ven đường, còn có KFC, McDonald's, cửa hàng giá rẻ, Khánh Trần luôn làm những công việc lặt vặt để kiếm tiền trả học phí và trang trải cuộc sống cho bản thân."

"Nếu một bạn học trong lớp tình cờ gặp được hắn, hắn cũng không cảm thấy xấu hổ."

Trương Thiên Chân nói:

"Ta cảm thấy, rất nhiều bạn học túng quẫn đến tình trạng như vậy sẽ cảm thấy xấu hổ, nhưng n họ nói Khánh Trần không như thế. Đối phương rất thoải mái chào hỏi mọi người, không quá nhiệt tình, nhưng từ trước tới giờ chưa bao giờ rụt rè. Một số bạn học từng hỏi Khánh Trần có thấy xấu hổ không, nhưng Khánh Trần lại trả lời là dựa vào sức mình để kiếm tiền, không có gì phải xấu hổ cả."

Giờ phút này, Ương Ương chợt nhớ tới Khánh Trần từng nói với nàng.

Không phải hắn muốn cố gắng, mà thế giới này giúp hắn có một cơ hội thay đổi cuộc sống, hắn nhất định phải cắn răng, chảy máu để xây dựng một cuộc sống mới tốt đẹp hơn.

Khánh Trần không có lựa chọn.

Ương Ương chưa bao giờ gặp pahri tình huống này, nàng và những người như Hồ Tiểu Ngưu, Trương Thiên Chân đều là những người có cuộc sống tươi sáng, khó có thể tưởng tượng cuộc sống tăm tối và khó khăn sẽ như thế nào.

Khánh Trần lại không giống với bất kỳ bạn học nào mà nàng từng gặp.

Trương Thiên Chân bổ sung:

"Đúng rồi, giáo viên cũng biết hoàn cảnh gia đình nhà hắn, thấy hắn trốn học giáo viên cũng mặc kệ, nghe nói lúc học lớp mười hắn từng cam đoan với giáo viên, thành tích của hắn sẽ luôn nằm trong top ba của trường, nếu bị loại khỏi top ba hắn sẽ chăm chỉ đi học."

"Thì ra là thế."

Ương Ương nói:

"Cha mẹ mặc kệ hắn sao?"

"Cha mẹ hắn đã sớm ly hôn, cha hắn là dân cờ bạc, lúc trước ông ta cũng vì cờ bạc mà bán căn nhà."

Hồ Tiểu Ngưu nói:

"Lúc cha hắn bán nhà ta đã đứng nghe ngoài của, ta vốn tưởng sẽ thấy được bộ mặt yếu ớt của hắn, nhưng khi ta vào nhà lại phát hiện hắn vẫn bình tĩnh như cũ, cứ như mọi chuyện không liên quan gì đến hắn vậy."

"Bây giờ cha hắn ở đâu?"

Ương Ương hỏi.

"À, bị hắn báo cảnh sát bắt vì tội tụ tập đánh bạc rồi. "

Hồ Tiểu Ngưu nói đến đây cũng cảm thấy hơi ê răng:

"Sau khi ngươi nhắc ta không được chọc đến hắn, ta đã nhờ người kiểm tra gia đình hắn. Kết quả phát hiện cha hắn đang trong sở cảnh sát, hiện tại cơ quan tư pháp bắt đầu tiến hành lập án truy tố cha hắn, luật sư nhà chúng ta nói, thời hạn thi hành án ít nhất là một năm trở lên."

Ương Ương giật mình, nàng không ngờ Khánh Trần sẽ tàn nhẫn như vậy.......