Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 336: Kẻ Địch Của Kẻ Địch




Hôm nay lên 10 chương a!!! Mọi người hãy ủng hộ mình và Khánh Trần bằng cách ĐỀ CỬ hoặc ĐẨY KIM PHIẾU nhé!

---

Hơn nữa, nhìn hàng dấu chấm than mà Lưu Đức Trụ gõ trong tin nhắn. Họ có thể cảm nhận được sự tức giận khó tả của hắn xuyên qua màn hình điện thoại.

Mọi người đột nhiên cảm thấy khả năng tên này đã kết thù với người nắm giữ Con Tem Ác Ma kia, nhìn có vẻ mối thù của hai bên còn rất sâu đậm.

Trên thực tế, những câu nói này của Lưu Đức Trụ là thật, bởi vì hắn đã phải chịu đủ hậu quả của những lá thư đó.

Những người khác chỉ cảm thấy hơi kinh hãi, nhưng hắn phải lấy máu trả lời thư.

Đêm qua hắn tính thử số lượng thư trả lời, nếu đối phương còn tiếp tục trò chuyện cùng ông chủ, từ nay về sau mỗi tháng hắn đều phải rút ra ba trăm mi li máu!

"Chờ một chút, ông chủ muốn tạo ra sự tức giận trong lòng mọi người, mượn sức mạnh của đám người này để tìm ra người nắm giữ Con Tem Ác Ma, tiêu diệt kẻ đứng sau gây ra mọi chuyện này?!”

Lưu Đức Trụ nghĩ thầm.

Giờ phút này, Khánh Trần yên lặng chú ý phản ứng của tất cả mọi người trong nhóm, hiệu quả hắn muốn đã đạt được.

Người nắm giữ Con Tem luôn lẩn trốn trong bóng tối, luôn nhắc nhở Khánh Trần, nếu như hắn bị đối phương tìm ra, hậu quả khó lường.

Khánh Trần chưa bao giờ là người ngồi chờ chết, nếu hiện tại hắn chưa tìm được manh mối gì thì có thể khiến mọi người cùng tìm với hắn.

Hắn nói đối phương là người thao túng đằng sau mọi chuyện trên núi Lão Quân, vì muốn làm cho đối phương trở thành kẻ địch của tất cả người du hành. Dù sao đám côn đồ kia bắt cóc những người du hành thời gian vì muốn họ làm việc cho hắn.

Hắn nói những người làm việc cho đối phương cũng có thể bị giết, để khiến những người này suy nghĩ kĩ khi bị đối phương lôi kéo.

Hắn nói mọi người có thể báo cáo thông tin về hắn cho Côn Luân và Cửu Châu là muốn ám chỉ cho mọi người, người nắm giữ này là kẻ thù của Côn Luân, dùng cách này để nói rõ đối phương là kẻ địch của mọi người.

Cuối cùng, Lưu Đức Trụ sẽ xuất hiện rồi dùng thân phận của hắn để chứng thực lời nói của Một Con Vịt Nhỏ, khiến người nắm giữ Con Tem trở thành kẻ thù chung của tất cả!

Ương Ương cười nói:

"Thật thú vị, khi ngươi không chắc mình có thể đánh bại kẻ địch, trước tiên phải tìm thêm kẻ địch cho kẻ địch của mình."

Khánh Trần trả lời:

"Ta đi báo cáo cho ông chủ, nói hắn biết nhiệm vụ đã hoàn thành."

Nói xong, hắn đi vào trong nhà vệ sinh rồi gửi tin nhắn cho Lưu Đức Trụ:

"Làm rất tốt."

Bên kia máy truyền tin, Lưu Đức Trụ vô cùng kích động, hắn vừa nhận được lời khen ngợi từ ông chủ!

Lúc trước đã xảy ra vài chuyện kì lạ, ngọn lửa trong lòng hắn dần dần mất đi, nhưng lúc này ngon lửa đó lại đang bùng lên lần nữa!

Đôi mắt Lưu Đức Trụ sáng lên, hắn không nghĩ tới mấy câu khen ngợi của ông chủ lại có tác dụng như vậy:

"Ông chủ, ngươi có thể khen ta thêm mấy câu nữa được không?"

Khánh Trần nhìn tin nhắn này, tự nhủ trong lòng không phải tên này mắc bệnh gì kì lạ đấy chứ.

Sau một lúc, một bức thư bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh gối đầu của Lưu Đức Trụ.

Hắn nhìn thấy bức thư này từ từ hiện lên một cách vô cùng quỷ dị.

Lưu Đức Trụ mở lá thư ra rồi gửi một tin nhắn cho Khánh Trần:

"Ông chủ, người nắm giữ kia vừa gửi thư: Ngươi muốn mọi người trở thành kẻ địch của ta, thật thú vị, hì hì."

Khánh Trần không hề kinh ngạc khi thấy nội dung bức thư. Hắn biết đối phương sẽ khong bỏ lỡ chuyện lớn như nhóm chat này? Cho nên hắn đã lường trước được việc trong nhóm này chắc chắn có nội ứng của đối phương, thậm chí còn có thể người nắm giữ này cũng đang ở trong nhóm.

Khánh Trần nói:

"Trả lời hắn: Tại sao không dám xuất hiện để biện hộ cho mình? Hì hì."

Người nắm giữ trả lời:

"Để cho ngươi biết ID của ta sao? Hì hì."

Lưu Đức Trụ hỏi:

"Ông chủ, trả lời hắn như thế nào bây giờ?"

Khánh Trần:

"Đồ hèn nhát, hì hì."

Trong đêm tối, trước cửa sổ sát đất ở đâu đó, bóng dáng thon gầy kia nhìn mấy chữ hì hì trong những bức thư trả lời, hắn đột nhiên cảm thấy hơi buồn nôn....