Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 314: Chim Sẻ Núp Sau




Hôm nay đủ 200 KP mai mình bạo THÊM 10 CHƯƠNG, tổng cộng là 15 CHƯƠNG ạ!

---

Bọn họ chậm rãi theo sát phía sau, không biết đang đợi gì.

Băng Đường đi phía sau Lưu Đức Trụ, hắn gấp gáp nói với bộ đàm:

"Đội trưởng Lộ, có bảy sát thủ giấu trong đám người đã đi ra, họ chuẩn bị ra tay với chúng ta."

"Người của chúng ta đâu?!"

Lộ Viễn gào lên.

"Ở phía sau bọn họ!"

Băng Đường nói:

"Lưu Đức Trụ chạy quá nhanh, tên kia từng tiêm thuốc biến đổi gien, hai chân hắn đã được thuốc cải tạo!"

"CMN!"

Lộ Viễn nổi giận gầm lên một tiếng, hắn xuyên qua đám người đông đúc, xuyên qua màn mưa đêm, nhanh chóng chạy đến phía sau lưng đám sát thủ chuẩn bị giết Lưu Đức Trụ.

Hắn móc súng ngắn bên hông rồi giơ tay bắn, bùm bùm hai phát, hai viên đạn cực kỳ chuẩn xác bắn trúng vào sau đầu hai tên sát thủ cách hơn năm mươi mét. Những tên sát thủ khác vội vàng tránh né, chúng không dám ngang nhiên đuổi giết Lưu Đức Trụ như vừa nãy.

Khu nhà vừa yên tĩnh được một lúc lại tiếp tục rối loạn!

Đang lúc nhân viên chữa cháy ở cửa ra vào gọi 114 để kiểm tra chủ xe của những chiếc xe chắn đường, cửa của hơn bảy chiếc xe đậu trên vỉa hè bỗng mở ra.

Hóa ra họ vẫn luôn trên xe, không có ý định di chuyển xe sang chỗ khác, họ chạy thẳng về phía Lưu Đức Trụ!

Cả bảy tên sát thủ đều mặc áo mưa màu đen, chậm rãi đi tới, đội hình tạo thành một tấm lưới, mỗi người đều đưa tay lấy súng giấu ở dưới áo mưa.

Nước mưa rơi xuống người bọn họ, tất cả chậm rãi đi về phía Lưu Đức Trụ.

Cách hơn trăm mét, Lưu Đức Trụ có thể cảm nhận được nguy hiểm và sát khí trên người họ.

Sau khi hắn thấy cảnh này liền từ từ dừng lại, Lưu Hữu Tài đứng trước người hắn:

"Con trai, bọn họ đều muốn giết ngươi, ngươi nhanh chạy đi. Yên tâm, mẹ ngươi sẽ không trách ngươi."

"Cha. "

Toàn thân Lưu Đức Trụ đều thấm đẫm nước mưa lạnh băng, hắn nhìn những người đang lại gần, bờ môi run rẩy nói:

“Trong túi quần của ta có một cái máy truyền tin giống như điện thoại, ngươi có thể soạn một tin nhắn kể rõ tình hình, hỏi hắn có thể làm gì bây giờ hay không....."

Hắn còn chưa nói hết, Lưu Hữu Tài đã móc ra máy truyền tin:

"Con trai, có một tin nhắn gửi đến."

"Tin nhắn viết cái gì?"

Lưu Đức Trụ lo lắng hỏi.

"Viết, đừng sợ, đi về phía trước."

Lưu Đức Trụ đột nhiên nhìn xung quanh, câu này có nghĩa là, ông chủ đang ở gần đây ư, hay người của ông chủ đến rồi?!

Nhưng hắn lại không thấy người nào cả.

Lúc này, Lưu Đức Trụ quay đầu nhìn về phía Lưu Hữu Tài:

"Cha, ngươi có tin ta không?"

Lưu Hữu Tài nhíu mày:

"Con trai, bây giờ đưa mẹ ngươi cho ta, ngươi nhanh chạy đi!"

Lưu Đức Trụ lớn tiếng nói:

"Cha, tin tưởng ta, chúng ta tiếp tục đi lên phía trước! Ta cảm thấy hôm nay không phải ngày chết của ta! Mẹ cũng sẽ không có chuyện gì!"

Nói xong, hắn lại lần nữa tiến lên phía trước.

Lộ Viễn thấy cảnh này thì thầm mắng một câu, sau đó vội nói vào trong bộ đàm:

"Kế hoạch B! Khởi động kế hoạch B, mấy tay bắn tỉa ta chuẩn bị đâu!? Đừng quan tâm tên siêu phàm giả kia, bắn chết họ cho ta.....Chờ một chút, đừng nổ súng!"

Trước khi bảy tên chủ xe mặc áo mưa chuẩn bị bao vây Lưu Đức Trụ, trong màn mưa phía sau bọn họ xuất hiện hai tên sát thủ mặc áo mưa màu đen như bóng ma bỗng nhiên tới phía sau lưng đám chủ xe, tựa như họ đã sớm chờ ở đó.

Rõ ràng hai tên sát thủ này đến đây không vì Lưu Đức Trụ, đằng đằng sát khí lao về phía những vị khách không mời kia!

Hai người này đi vừa nhanh vừa vội, mỗi bước chân lún sâu vào trong nước đọng, khiến nước văng tung tóa hai bên!

Nước đọng còn chưa khịp khép lại, bước chân này đã rời khỏi vũng nước.

Trong cơn mưa rào xối xả, áo mưa màu đen của Khánh Trần bỗng nhiên lật lên, một quân bài poker bay ra từ dưới áo mưa. Mặt bài màu trắng, hình vẽ A bích giống như là một con dao màu đen, xuyên qua màn mưa dày đặc.

Trên đường đi của quân bài poker, nước mưa bị cắt thành hai nửa, quân bài kéo thành một dải màu trắng trong màn mưa, chuẩn xác chui qua khe hở của xương sườn phía sau lưng rồi đâm vào trái tim của sát thủ.

Sát thủ kia như bị quân bài poker này đánh vào làm ngã sấp về phía trước, mãi vẫn chưa đứng dậy.

Lộ Viễn giật mình, hắn từng thấy bài poker có thể cắt lon nước, nhưng chưa thấy khung cảnh hung tàn như vậy bao giờ. Bài poker lại có thể xuyên qua thân thể!

Cánh tay một người khác giấu ở dưới áo mưa liên tục bóp cò, hắn bắn chín phát súng làm áo mưa màu đen rách ra những lỗ thủng lớn, sau đó bắn chết ba tên sát thủ.

Bảy tên sát thủ, qua giây lát chỉ còn lại có ba tên.

Hai bóng người kia ăn ý đi lại gần, động tác đều được phối hợp rất nhịp nhàng, ra tay dứt khoát. Cho đến giờ phút này bọn sát thủ mới có cơ hội ý thức được có người ở sau lưng!

Bọ ngựa bắt ve.

Chim sẻ núp đằng sau!