Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 304: Hấp Huyết Quỷ




Chị gái y tá nhìn vô cùng kinh ngạc, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy có người đến chỗ hiến máu để mua máu:

"Đây là nơi để hiến máu, không phải để bán máu!"

Lưu Đức Trụ suy nghĩ rồi nói:

"Vậy có thể bán ta một bộ kim truyền lấy máu và túi đựng máu được không?"

Chị gái có vẻ rất bất đắc dĩ:

"Những thứ này cũng không bán!"

"Vậy ta đến hiến máu. "

Lưu Đức Trụ nói.

Chị gái y tá trên xe hiến máu lưu động vô cùng kinh ngạc nhìn hắn:

"Được rồi, ta phải kiểm tra vài thứ trước khi lấy máu của ngươi."

Nói xong, nàng lấy ra máy móc để kiểm tra đo lường nhóm máu, huyết sắc tố, kháng nguyên viêm gan B trong máu của Lưu Đức Trụ, sau đó lại lấy ra thiết bị kiểm tra nhịp tim, huyết áp... cho hắn

Sau khi xác nhận không có việc gì, chị gái tiến hành sát trùng trên cánh tay Lưu Đức Trụ, sau đó đâm kim lấy máu.

Lưu Đức Trụ nhìn máu của mình chảy vào trong túi chứa, yên lặng chờ đợi.

Bấy giờ, đôi tình nhân vừa rồi vụng trộm quan sát Lưu Đức Trụ rồi nhìn nhau, im lặng từ từ tiến gần tới xe hiến máu.

Bọn họ dùng tay phải sờ vào trong áo khoác đen, lấy ra một khẩu súng màu đen, nòng súng đã được lắp ống giảm thanh.

Nhưng không đợi họ lại gần.

Ngay khoảng khắc khi chị y ta rút ra túi đụng đầy 300 CC máu, ột nhiên xảy ra một chuyện.

Lưu Đức Trụ lại đứng dậy cướp lấy túi máu rồi chạy, trong nháy mắt đã chạy ra xa.

Bên ngoài xe, cặp tình nhân đang đến gần quay ra nhìn nhau, bị chuyện bất thình lình vừa rồi khiến kế hoạch rối loại. Họ thấy y tá xuống xe đuổi theo nên vội giấu súng đi.

Lúc này, chị gái y tá trên xe và bọ họ nhìn theo bóng lưng Lưu Đức Trụ mà không thể hiểu nổi, vừa rồi là có chuyện gì?!

Đây là lần đầu họ thấy có người đến hiến máu để cướp máu. Vấn đề mấu chốt là, đối phương còn tự cướp máu của mình!

Cướp làm cái gì cơ chứ?

Lúc này, chị y tá nghi ngờ nhìn đôi tình nhân đứng cạnh xe:

"Các ngươi...đến để hiến máu sao?"

Đôi tình nhân thấy ánh mắt nghi ngờ của đối phương thì nhìn nhau:

"Phải, chúng ta đến hiến máu."

"Lên đây, tranh thủ thời gian nào"

Chị gái y ta nói.

Đôi tình nhân nhìn thật kĩ bóng lưng Lưu Đức Trụ...

Người không giết được còn chưa tính, bây giờ mỗi người còn phải hiến 300 CC máu...

Nhưng họ không biết Lưu Đức Trụ cũng có nối khổ riêng, cướp máu chỉ là hành động bất đắc dĩ, bởi vì hắn không biết lấy máu ở đâu!

Từ đêm qua đến giờ, hắn đã phát hiện ra một vấn đề: Người nắm giữ Con Tem Ác Ma kia có vẻ rất thích trò chuyện cùng ông chủ!

hai người này nói chuyện phiếm cần máu của hắn làm vật dẫn.

Lưu Đức Trụ đã từng thử dùng máu heo, máu vịt, máu gà, nhưng tất cả đều không dùng được.

Kết quả hắn đau khổ phát hiện, muốn gửi thư nhất định phải dùng máu người mới được, nói không chừng còn phải dùng máu người nhận thư.

Với lại, dùng máu người còn chưa tính, mấu chốt là miệng vết thương của hắn đều sẽ khép lại mỗi ngày.

Điều này có nghĩa là mỗi lần ông chủ nói chuyện trên trời dưới đất cùng người nắm giữ kia, hắn đều phải cắt một vết thương mới!

Sau khi bị ông chủ và người nắm giữ Con Tem Ác Ma tra tấn mấy lần, hắn đã rút ra được kinh nghiệm xương máu, quyết định tìm biện pháp mới, nếu như không thể dùng máu của người khác, vậy hắn sẽ rút thật nhiều máu một lần, sau đó bảo quản trong tủ lạnh từ từ dùng.

Nếu làm như vậy, ít nhất hắn không cần mỗi ngày hắn sẽ không có vết thương mới.

Nửa giờ sau, hắn cầm túi máu rón rén về đến nhà, thừa dịp cha mẹ đều trong phòng ngủ lại lặng lẽ cầm túi máu giấu ở ngăn dưới cùng tủ lạnh.

Tới đây hắn mới có thể yên lòng trở lại phòng ngủ của mình, lấy ra máy truyền tin gửi một tin nhắn cho Khánh Trần:

"Ông chủ, ta nghi có người muốn giết ta!"

Lưu Đức Trụ không biết, vào lúc hắn vừa đóng cửa phòng, cha mẹ hắn đã lặng lẽ ra khỏi phòng ngủ, mở tủ lạnh ra.

Lưu Hữu Tài nhìn túi máu mà con trai hắn giấu kỹ, đứng lặng thật lâu.

Hắn vô cùng đau lòng nói với vợ mình:

"Vợ à, xem ra phán đoán của chúng ta không sai."

Vương Thục Phân nhỏ giọng nói:

"Có nên cất tất cả những thứ bằng bạc trong nhà không, thế còn hình Quan Âm Bồ Tát cửa trước?"

Lưu Hữu Tài do dự một chút:

"Hấp Huyết Quỷ không do Quan Âm Bồ Tát quản."

Giữa trưa, Lưu Đức Trụ ngủ bù một giấc, sau khi tỉnh lại liền cảm thấy bụng đói kêu vang.

Khi hắn mở ra tủ lạnh muốn nhìn xem có còn đồ ăn gì không, kết quả lại nhìn thấy, chỗ mình cất túi máu hôm qua, lại có thêm hai túi máu nữa…..