Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 3020: Đoạn Đường Cuối 35




Họ không biết chuyện gì đang diễn ra, họ chỉ cảm thấy sắp xảy ra chuyện lớn rồi!

Nhưng những thi thể ấy sau khi đứng lên thì không hê phản ứng với các thành viên của Tòa án cấm kỵ, mà chúng vặn vẹo cơ thể lao về hướng mặt trận A5!

Trên mặt trận A3, các chiến sĩ thú nhân bò dậy, ngửa mặt lên trời và gào thét đinh tai nhức óc.

Sau đó, hơn bốn nghìn người khổng lồ đã chết cũng đứng dậy.

Cả thế giới giống như rơi vào địa ngục, cực kỳ khủng bố và đáng sợ.

Những xác chết sống dậy và bắt đầu chạy trốn!

Đại quân người chết trông hết sức thảm đạm, nhưng chúng vẫn còn giữ lại cảnh giới và thực lực như khi còn sống!

Ở tuốt đằng trước là thi thể của hai lão quái vật Người Xem Mệnh đã bị Vương Tiểu Cửu bêu đều, song vẫn có thể chạy băng băng như quỷ không đầu, như thể họ không cần đầu vẫn có thể hoạt động bình thường.

Ở rìa chiến trường, Tam Nguyệt vừa mới đến đây, nhìn cảnh cảnh này, con ngươi của nàng co lại:

“Ba mươi nghìn thú binh, hai mươi nghìn thành viên Hội Phụ Huynh ở mặt trận A3; chín mươi nghìn thú binh, hơn bốn nghìn người khổng lồ ở mặt trận A1; ở chiến trường A5 còn có…”

Mặt trận A5.

Sau lời kêu gọi của Khánh Trần, Hội Phụ Huynh và tất cả viện quân tham chiến đều dừng việc chúc mừng, toàn bộ thành viên rút vào trong phòng tuyến cuối cùng.

Mọi người nín thở quan sát chiến trường, để xem xem cái gì khiến Khánh Trần cảnh giác đến vậy.

Nhưng vài phút đồng hồ trôi qua, không có chuyện gì phát sinh.

Có Người Nhà nhỏ giọng hỏi:

“Không có gì mà.”

Tiểu Thất đanh giọng:

“Câm miệng lại, ông chủ có sai bao giờ à.”

Tuy bây giờ Khánh Trần mất trí nhớ nhưng họ vẫn tin tưởng hắn vô điều kiện, nếu Khánh Trần nói sẽ có nguy hiểm, vậy thì chắc chắn sẽ có nguy hiểm!

Đột nhiên, tất cả mọi người nhìn thấy xác thú binh bên ngoài vòng phòng ngự vốn đã ngã xuống đất không dậy nổi nữa bỗng run rẩy, ngay sau đó thú binh đó chậm rãi đứng lên.

Tiểu Thất giật mình:

“Không đúng, ta nhớ rõ nó, nó bị ta tự tay bẻ gãy cổ mà.”

Sau đó, càng ngày càng có nhiều thú binh đứng dậy, có thú binh bị cắm dao vào trái tim, có thú binh bị Vương Tiểu Cửu rạch nát mặt, đám thú binh đã chết ấy đang “sống lại”.

Không chỉ có thế, những binh sĩ Khánh thị, thành viên Hội Phụ Huynh đã chết cũng từ từ đứng dậy.

Tiểu Thất và những người khác mở mắt trừng trừng, họ nhận ra những thi thể này bị người ẩn nấp sau màn điều khiển, biến thành những chiến binh xác sống!

Chỉ riêng mặt trận A5 đã có hơn 120 nghìn thú binh, 160 nghìn thành viên Hội Phụ Huynh, 60 nghìn bính sĩ Khánh thị, cùng với ba lão quái vật Người Xem Mệnh!

Nếu quân địch và quân mình ở phòng tuyến A1, A3 đều “sống lại”, vậy thì họ phải đối mặt với một số lượng người chết cực kỳ khủng khiếp.

Bên phía Khánh Trần, toàn là thành viên Hội Phụ Huynh, người khổng lồ, đàn ông Hỏa Đường thương tích đầy mình, đã chiến đấu đến kiệt sức.

Ngay cả Trần Chước Cừ, Hồ Tĩnh Nhất, Lý Khác, Vương Tiểu Cửu cũng không cầm cự được bao lâu nữa.

Thì ra, gia tộc Người Xem Mệnh làm bao nhiêu việc, thậm chí không tiếc hy sinh cứ điểm trên không của mình, mục đích là chế tạo ảo tưởng “chiến thắng” cho đại lục phía Đông, sau đó khiến toàn bộ lính tinh nhuệ lẫn át chủ bài của đại lục phía Đông tập trung hết ở chiến trường này, cuối cùng biến họ thành đội quân xác sống dưới trướng công tước Phong Bạo!

“Ông chủ, làm sao bây giờ?”

Tiểu Thất hỏi.

Khánh Trần nói:

“Việc phải làm bây giờ là tìm ra người khống chế đội quân xác sống, rồi giết hắn.”

Có câu “bắt giặc phải bắt vua trước”, chỉ cần giết chết người giật dây thì cuộc chiến sẽ kết thúc ngay lập tức.

Nhưng vấn đề nằm ở chỗ nhất định công tước Phong Bạo là người khống chế tất cả, nhưng từ đầu đến cuối Khánh Trần chưa từng nhìn thấy công tước Phong Bạo xuất hiện trong trận chiến này, đối phương nấp trong bóng tối chờ đợi thời khắc cuối cùng, cực kỳ cẩn thận!

Lúc này, đội quân xác sống đã lao đến trước vòng phòng ngự, Vương Tiểu Cửu thử dùng đao chặt đầu một tên thú binh, nhưng người đã chết một lần thì làm sao có thể chết thêm lần nữa?

Thú binh bị chém đầu dường như không có nhược điểm nào cả, dù không có đầu thì nó vẫn có thể xông lên tấn công.

“Thế này thì đánh kiểu gì?!”

Vương Tiểu Cửu trợn trừng mắt, cho dù nàng khỏe như siêu nhân thì cũng đâu thể chém nát từng tên thú binh được?

Quan trọng hơn nữa là trong đội quân xác sống còn có thành viên Hội Phụ Huynh.

Nhóm Tiểu Thất nhìn đồng đội thân thiết vừa mới chết đi lao về phía mình, nhất thời không xuống tay được!

Không phải họ mềm yếu...Mọi người cùng kề vai sát cánh trải qua 7000 cây số gian lao, nhưng bây giờ phải giết hại lẫn nhau, cho dù biết đối phương đã không còn là đồng đội ngày xưa thì vẫn khó lòng chấp nhận.

Chỉ trong giây lát do dự, đội quân xác sống mở ra một lỗ hổng ở góc đông bắc của vòng phòng ngự.