Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 3015: Đoạn Đường Cuối 30




Tuy rằng số lượng không nhiều nhưng chỉ cần có người đến thì điều đó có nghĩa họ đã không bị lãng quên ở đây!

Khi các thành viên của hội Phụ Huynh còn đang nghĩ ngợi thì những hán tử Hỏa Chủng đã cưỡi những ngưu thần rời đi.

"CMN."

Tiểu Nhị bất ngờ kêu lên:

"Chỉ đến một lúc vậy thôi sao? Có ý gì đây?"

Vừa dứt lời, những hán tử Hỏa Chủng đã cưỡi những con ngưu thần chạy vòng quanh chiến trường, và tiếp tục đổi hướng rồi sau đó dồn sức phát động tấn công!

Lần này, chúng tấn công trực diện vào quân đoàn Thú Nhân và buộc quân đoàn Thú Nhân phải phân tản ra một nhóm ra đón đầu tấn công.

Khi những con ngưu thần sắp đụng độ quân đoàn Thú Nhân, tất cả những hán tử Hỏa Chủng đã nhảy ra khỏi những con ngưu thần.

Họ lăn lộn trên mặt đất rồi nhẹ nhàng đứng dậy và tiếp tục lao theo sau đàn ngưu thần.

Đàn ngưu thần lao tới và hạ gục hàng ngàn thú binh, tuy nhiên số lượng của chúng vẫn còn quá ít.

Chỉ cần sơ hở một kẽ hở nhỏ trong đội hình quân đoàn Thú Nhân là liền bị chúng xé nát.

Lúc này, hán tử Hỏa Chủng đã lao đến trước quân đoàn Thú Binh.

“Nhường đường!”

Một giọng nói lanh lảnh vang lên.

Đội hình của những hán tử Hỏa Chủng đột nhiên tách ra hai bên và bỗng nhiên xuất hiện một cô gái tóc bím đang cầm hắc đao.

Tần Dĩ Dĩ kéo theo con đao nhảy lên, sức mạnh của con dao đã đập nát Hoa Sơn.

Ánh kiếm xuyên thấu trời đất, tạo ra một vết nứt trong trận hình của quân đoàn Thú Nhân. Tần Dĩ Dĩ là binh sĩ cấp A, hơn nữa thanh đao này thậm chí còn mạnh hơn so với những gì vị Đại trưởng lão đã thể hiện trước đó, nó thật sự đáng kinh ngạc!

Nhưng vẫn chưa đủ.

Đại trưởng lão rống to:

"Từ Lâm Sâm!"

Tổ chức Át Bích Từ Lâm Sâm bước đến trước mặt Tần Dĩ Dĩ, pháo tướng thần ngưu xuất hiện sau lưng hắn và dùng tư thế dũng mãnh đẩy lùi đội quân Thú Nhân!

Lần này, cuối cùng cũng đã mở được một lỗ hổng trong trận hình quân đoàn Thú Nhân!

Những hán tử Hỏa Chủng đã tận dụng cơ hội này để lao vào khoảng trống và xông thẳng vào trung tâm rồi tụ hợp lại với hội Phụ Huynh.

Thần Tử Gia Thố nói với các thành viên của hội Phụ Huynh:

"Hãy để chúng ta phong tỏa góc này, các ngươi hãy lui vào bên trong và đưa những người bị thương vào giữa!"

Tần Dĩ Dĩ đưa mắt quét qua đám người, nhưng lúc này còn có rất nhiều thành viên hội Phụ Huynh đứng nối tiếp nhau không dứt, nàng không thấy người mình muốn gặp.

Đại trưởng lão nghiêm giọng nói:

"Cẩn thận, bây giờ không phải lúc để ngươi tìm người!"

"Ừm."

Tần Dĩ Dĩ không nói gì thêm, ngay lập tức vung đao ngăn cản đám thú binh đang xông lên!

Một thành viên của hội Phụ Huynh hào hứng hỏi:

“Sao các ngươi lại tới đây?”

Đại trưởng lão cả giận nói:

"Xem thường ai đấy? Đông đại lục này cũng có một phần của chúng ta, các ngươi chạy đến đây làm anh hùng, Hỏa Chủng chúng ta lẽ nào không có anh hùng sao?"

Mọi người cười to và nói:

"Hán tử Hỏa Chủng đều là anh hùng hảo hán!”

Đại trưởng lão thầm nói:

"Cuộc chiến kết thúc đừng bao vây tiễu trừ bọn ta là được rồi!"

Mọi người hô to:

"Không đâu, sau khi trận chiến này kết thúc, mọi người sẽ xếp hàng ngay ngắn đi qua cầu Mạnh Hà, uống canh Mạnh bà, sẽ không vây quét đâu!”

Mọi người yên lặng một hồi, sau đó có một người vừa chặn thú binh vừa hỏi:

"Thế này là bên nào không có mắt nhìn đây, có thể đừng nói những lời xúi quẩy không..."

Thần tử Gia Thố nghiêm túc giải thích:

"Chúng ta có thần mình của riêng mình và chúng ta sẽ không bao giờ uống canh mạnh bà ngay cả khi chết. Chúng ta không cùng hệ thống với các ngưới."

Đại trưởng lão cảm khái nói:

"Bây giờ là lúc nào rồi mà còn ở đây nói đùa chứ, các ngươi có thể không muốn sống nhưng bọn ta vẫn còn muốn sống!"

Một thành viên của hội Phụ Huynh hỏi:

"Huynh đệ Hỏa Chủng, những quân chi viện khác đâu?"

Thần tử Gia Thố hét lớn:

"Ta không biết, ở đây chỉ có chúng ta, không có ai khác!"

Tâm trạng các thành viên trong hội Phụ Huynh chùng xuống, chỉ mỗi lực lượng Hỏa Chủng thôi thì chắc chắn là không đủ.

Họ rất biết ơn vì các hán tử Hỏa Chủng đã đến nhưng vào lúc này sự nhiệt huyết thôi chưa đủ, chiến tranh chính là chiến tranh.

Dần dần, tình trạng hỗn loạn do Hỏa Chủng tạo ra lại lắng xuống và đội hình cối xay của quân đoàn Thú Nhân lại trở nên chặt chẽ hơn, ngay cả Hỏa Chủng mới gia nhập cũng đang dần rút lui.

Thành viên hội Phụ Huynh xin lỗi:

"Những anh hùng hảo hán Hỏa Chủng, thật xin lỗi, không ngờ lại khiến các ngươi liên lụy theo".

Đại trưởng lão đột nhiên nói:

"Mặc dù chúng ta một mình tới đây, nhưng ta biết trên đường nhất định có quân chi viện."

Năm đó khi Khánh Chuẩn và Ninh Tú chưa xảy ra chuyện, lão gia tử trên núi Ngân Hạnh cũng không im ắng như vậy.

Khánh Tầm từng dẫn theo một tiểu đội tiến về Hỏa Chủng, khi đó họ rõ ràng là kẻ địch của nhau, nhưng vào lúc đó gia chủ Khánh Thị là vị trên núi Ngân Hạnh lại ngồi trong doanh trại của kẻ thù trò chuyện, cười đùa, uống rượu và ăn thịt.