Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2990: Đoạn Đường Cuối 5




Vừa dứt lời, đội ngũ do Tiểu Thất và Tiểu Ngũ chỉ huy định tiến lên thì bị thú binh chặn đường.

Lúc đầu tấn công tuy khó chịu, nhưng bây giờ lại biến thành xâm nhập phe địch một mình.

Xung quanh họ không còn đội ngũ khác, tất cả mọi người đã bị thú binh bao vây!

Khánh Dã cau mày:

“Nguy rồi, nếu đánh thế này thì dù Hội Phụ Huynh có thể khiến quân đoàn thú nhân tổn thất nghiêm trọng ở mặt trận A1, nhưng chỉ e phe mình cũng sẽ toàn diệt.”

“Làm sao bây giờ, hay chúng ta quay trở lại giúp đỡ?”

Chiến sĩ ảnh tử hỏi.

“Chúng ta trở lại cũng không giúp ích được gì, hơn bảy mươi nghìn cấp A còn bị tiêu diệt hết, chúng ta chỉ có hơn bốn mươi cấp B, xông lên còn chưa đủ cho quân địch đánh.”

“Vậy chúng ta đi...”

Đang thảo luận thì họ bỗng thấy một người lao ra từ đội ngũ của Tiểu Thất, ánh đao trắng toát khổng lồ chém xuống trông như một dải lụa, ngăn cách nhóm thú binh chặn đường lui của đội ngũ Tiểu Thất, Tiểu Ngũ!

“Là Jindai Unshuu, đệ nhất đao khách hiện nay của Thiết Xá Ngự Miễn.”

Chiến sĩ ảnh tử nói.

Thú binh là chiến sĩ gen, thành viên Hội Phụ Huynh tu luyện Chuẩn Đề Pháp cũng tương đương với chiến sĩ gen, bởi vì họ không có năng lực chém giết bình thường nào cả, tất cả mọi người là siêu chiến binh ngoài trò chơi, không có thanh máu và năng lực tấn công, không có sát thương kỹ năng.

Nhưng Jindai Unshuu ẩn nấp trong trận chiến, sẵn sàng ứng phó với nguy cơ bất cứ lúc nào.

Không chỉ có vậy, Jindai Unshuu dẫn dắt Hội Phụ Huynh xung phong liều chết, dường như quân đoàn thú nhân biết được tầm quan trọng của hắn, bèn điều động binh lực tối đa đi bao vây tấn công đối phương, chúng cưỡng chế tách nhóm Jindai Unshuu ra khỏi chiến trường, ý đồ tiêu diệt đối phương!

Nhưng chúng chỉ vừa mới bao vây Jindai Unshuu thì Đại Vũ ẩn nấp bên cạnh hắn đã lâu lấy 888 con vũ yến từ trong nhẫn tu di ra, đánh nát vòng vây của quân đoàn thú nhân!

Những cao thủ siêu phàm giả giấu trong đội ngũ, mỗi người đều có năng lực cáng đáng một phương, lần lượt phá tan sự bao vây của quân đoàn thú nhân!

Ở đâu có khả năng xuất hiện nguy hiểm nhất là họ sẽ có mặt ở đó. Lực sát thương của họ vượt xa những người khác,

Chiến sĩ ảnh tử cảm thấy khó hiểu:

“Hội Phụ Huynh gian trá quá, chuẩn bị rất đầy đủ. Nhưng đánh lâu thế rồi mà vẫn còn nhiều gương mặt quen thuộc chưa xuất hiện, họ đi đâu cả rồi?”

“Thấy họ gian thế này thì ta không lo gì nữa.”

Khánh Dã nói:

“Những cao thủ còn chưa xuất hiện ấy chắc là đến mặt trận khá, ví dụ Jindai Kura và Jindai Sorane...Chỉ có điều ta vẫn thấy hơi lo.”

Điều Khánh Dã lo lắng là đội quân cấp A khó có được của Hội Phụ Huynh đều ở hết nơi này, nhưng mà đây mới chỉ là mặt trận A1 thôi.

Chắc chắn chiến tranh ở các mặt trận khác còn chưa kết thúc, sẽ không có chi viện của Hội Phụ Huynh đến bên này, phải làm sao bây giờ?

Hội Phụ Huynh chỉ có một nhóm lính tinh nhuệ, nhưng quân đoàn thú nhân lại không phải chỉ có một đội quân!

Khánh Dã thở dài:

“Chỗ họ là mặt trận khó nhất, không biết những người khác phải làm sao.”

Đột nhiên, Khánh Dã cảm nhận được điều gì đó:

“Khoan đã, các ngươi ở lại đây nghỉ ngơi...”

“Sếp, ngươi đi đâu vậy?”

Có người hỏi.

“Các ngươi có phát hiện ra không, đến bây giờ Người Xem Mệnh vẫn chưa xuất hiện, bây giờ binh lực giữa quân đoàn thú nhân và Hội Phụ Huynh khá chênh lệch rồi, ta phải nghĩ cách dụ Người Xem Mệnh ấy ra, đó là mối họa lớn, không biết đang nấp ở đâu ủ mưu.”

Khánh Dã nói xong thì nhảy xuống khỏi cành cây, chạy về phía ngọn núi phía đằng xa, hắn phải đứng ở nơi cao hơn quan sát chiến trường, như thế mới có thể tìm ra Người Xem Mệnh!

Khánh Dã nhanh chóng bò lên đỉnh núi và quan sát bên dưới, nhưng chiến trường quá rộng, dù đã lên đỉnh núi thì hắn vẫn không thể nhìn bao quát toàn cảnh.

Các chiến binh của quân đoàn thú nhân và Hội Phụ Huynh lao vào nhau, chiến trường càng ngày càng hỗn loạn hơn, cuối cùng chiến thuật của hai phe là tấn công bằng bản năng chiến đấu của mình.

Không phải là chỉ huy quá kém cỏi, mà bởi vì không có ai có thể chỉ huy một cách hoàn hảo trong chiến trường hỗn loạn này, sau cùng là so ý chí.

Nhưng vấn đề là quân đoàn thú nhân bị vật cấm kỵ điều khiển, vĩnh viễn không thể bị đánh bại, vì thế người thua cuối cùng nhất định là nhân loại.

Khánh Dã vừa nhanh chóng quan sát chiến trường vừa lẩm bẩm:

“Mau, mau, hắn ở đâu?”

Vài giây sau, con ngươi của Khánh Dã co lại, ở vị trí chính giữa quân đoàn thú nhân, một Người Xem Mệnh khoác áo choàng trắng, đội mũ trùm đầu đang lao qua chiến trường với tốc độ rất nhanh, lưng đối phương còng xuống, trông dáng vẻ chắc chắn là một lão quái vật.

“Gay rồi, trong đội ngũ này có lão quái vật Người Xem Mệnh!”

Khánh Dã nhìn thấy lão quái vật ấy xông về phía Jindai Unshuu.

Chưng 2991: Đoạn Đường Cuối 6

Jindai Unshuu vung đao liên tục, ánh đao lóe lên, cơ thể thú binh rắn chắc đến mức có thể khiến viên đạn mắc kẹt trong bắp thịt nhưng lại không thể ngăn cản được đao của hắn.

Tiểu Thất, Tiểu Ngũ di chuyển ra sau đội ngũ, tiên phong của đội hình biến thành Jindai Unshuu, đánh đâu thắng đó suốt đoạn đường!

Nhưng khi Jindai Unshuu lại phá tan đội hình thú binh, một Người Xem Mệnh khoác áo choàng trắng đã xuất hiện ở cuối ánh đao.

Người Xem Mệnh già đứng ở tiết điểm của đường chém, hắn búng lên thân đao một cái, keng, trường đao tachi cứng cáp đã gãy!

Jindai Unshuu kinh hãi, bay ngược về sau, nhưng tốc độ của lão quái vật còn nhanh hơn, lập tức tung một chưởng lên ngực hắn.

Jindai Unshuu vứt thanh đao bị gãy đi và giơ hai tay chăn trước ngực, răng rắc, hai tay gãy nát.

Khi Tiểu Thất, Tiểu Ngũ định vây giết lão quái vật, đối phương lại không ham chiến, lập tức lùi về trong quân đoàn thú nhân.

Khánh Dã cảm thấy lão quái vật này xuất hiện trên chiến trường ở thời điểm vừa khéo, bằng thủ đoạn tài tình, giải quyết nhanh gọn chủ lực của phe đối địch là Jindai Unshuu, khiến đội hình tấn công Hội Phụ Huynh mất đi một mũi đao tiên phong!

Bây giờ đối phương thành công thì rút lui, nhanh chóng di chuyển về phía La Vạn Nhai và Đại Vũ.

Một lão quái vật khủng bố ẩn nấp trong quân đoàn thú nhân, giải quyết từng điểm đốt phá trong Hội Phụ Huynh với tốc độ cực nhanh, tất nhiên Hội Phụ Huynh sẽ thua!

Đại lục phía Tây hủy diệt toàn bộ sức mạnh công nghệ kỹ thuật và quân sự của đại lục phía Đông với mục đích là để bán thần Người Xem Mệnh nắm giữ quyền thống trị thật sự vào lúc này!

Khánh Dã sốt ruột, phải làm sao đây?

Hắn không có cách nào cả, chỉ có thể trơ mắt nhìn đối phương nghênh ngang đi đến trước mặt La Vạn Nhai trong sự yểm hộ của quân đoàn thú nhân.

Đại Vũ đã phát hiện nguy hiểm đang đến gần từ lâu, hắn triệu hồi tranh vẽ của mình che trước mặt La Vạn Nhai, nhưng lão quái vật quá khủng khiếp, tranh cấp A còn chưa chạm vào đối phương đã bị đánh tan thành tro bụi một cách nhẹ nhàng.

Nhưng khi tất cả mọi người cho rằng đối phương định giết La Vạn Nhai, lão quái vật bỗng thay đổi phương hướng, đi đến trước mặt Đại Vũ.

Đại Vũ nhìn khuôn mặt nhăn nheo kia, giống như một con quỷ bò ra từ địa ngục, hắn thầm kinh hãi!

Rầm, lão quái vật giơ chân đá gãy đùi phải của Đại Vũ, ngay sau đó lại giở trò cũ, lùi về trong quân đoàn thú nhân!

La vạn Nhai ra lệnh mang theo Đại Vũ lùi lại, lão quái vật mới chỉ ra tay hai lần nhưng giống như muốn đập nát tinh thần của Hội Phụ Huynh, hành động quá xảo quyệt!

Trên chiến trường, một bán thần muốn đánh lén thì không ai có thể ngăn cản được!

Khánh Dã thầm nghĩ không ổn, nếu cứ đánh tiếp thì Hội Phụ Huynh sẽ thất bại mất.

Nhưng đúng lúc này, Khánh Dã bỗng nhìn thấy lão quái vật dừng lại, giữa đám thú binh, đối phương chậm rãi kéo mũ trùm xuống để lộ cái đầu trọc lốc, nhìn về phía đỉnh núi bên kia.

Theo tầm mắt của đối phương, Khánh Dã trông thấy một thiếu niên đứng trên đỉnh núi với chiếc balo trên lưng, hắn đang nhìn lão quái vật trong chiến trường chăm chăm!

Lý Khác!

Ngay cả Khánh Dã cũng không biết Lý Khác đến chiến trường từ bao giờ.

Gió thổi phần phật, Kỵ Sĩ trẻ tuổi đứng sừng sững trên đỉnh núi.

Ngay sau đó, Lý Khác lao về phía chiến trường, hắn nhìn chòng chọc vào lão quái vật, chỉ cần đối phương di chuyển là phương hướng của hắn sẽ thay đổi theo ngay lập tức.

Mục tiêu của Lý Khác là lão quái vật!

Khánh Dã căng thẳng, Lý Khác tu hành không lâu, giỏi lắm cũng chỉ đạt đến cấp A, sao lại dám đối đầu với lão quái vật Người Xem Mệnh?

Lý Thúc Đồng đến chưa? Vương Tiểu Cửu đến chưa?

Nhưng Khánh Dã nhìn mãi cũng không tìm thấy Kỵ Sĩ khác.

Khánh Dã biết Kỵ Sĩ là át chủ bài của Khánh Trần, nhưng chỉ có một mình Lý Khác thì có đủ không?

Cho dù Lý Thúc Đồng, Vương Tiểu Cửu đến thì sợ rằng cũng đâu có khả năng một mình giết bán thần Người Xem Mệnh?!

Nhưng hình như Lý Khác không nghĩ như vậy, hắn từ trên đỉnh núi lao xuống, càng lúc càng nhanh, cho đến khi hóa thành tàn ảnh!

Ngay khi hắn xoẹt qua quân đoàn thú nhân, từng thú binh bị đánh bay lên trời, thậm chí đám thú binh còn chưa kịp chạm vào hắn đã chết ngay lập tức.

Lúc trước lão quái vật Người Xem Mệnh chặn đánh Hội Phụ Huynh như thế nào, vậy thì bây giờ Lý Khác trả lại y hệt!

Hơn nữa, Lý Khác ra tay vừa nhanh vừa mạnh hơn lão quái vật, tuổi thọ của lão quái vật có hạn, phải tính toán kỹ lượng rồi mới hành động, mà Lý Khác vừa trẻ tuổi vừa khỏe mạnh, không phải kiêng dè cái gì cả, đánh đâu thắng đó!

Nếu đem ra so sánh thì lão quái vật là tay thiện xạ bắn lén sau lưng, còn Lý Khác là Triệu Vân bảy lần vào bảy lần ra ở dốc Trường Bản!