Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2975: Hơn 2000 Người




Còn có Thú Nhân cầm vũ khí pháo kim loại một đầu khiêng một đầu khác phụ trách bắn tỉa.

Bọn Thú Nhân này không những có thể trèo đèo lội suối mà còn có thể mang theo hỏa lực hạng nặng một cách dễ dàng.

Đến khi chúng dùng hỏa lực hạng nặng xé toạc trận địa phòng ngự thì mới bắt đầu giương tấm khiên chống đạn nặng nề lên để tấn công, tấm khiên được đặc chế từ hợp kim nên ngay cả súng máy hạng nặng cũng không thể bắn thủng.

Binh sĩ Khánh Thị đổi sang dùng vũ khí đạn binh nhiệt áp và khiêng đạn đạo hạng nặng ra ngoài, trong nháy mắt, quân đoàn Thú Nhân đã tạo ra khu vực không có oxy và có nhiệt độ cao.

Nguyên lý hoạt động của loại bom mây nhiệt áp này chính là thiêu đốt một lượng lớn oxy trong nháy mắt, tạo ra nhiệt độ cao để giúp ngăn chặn đội quân cơ giới, rất thích hợp tấn công quân đoàn Thú Nhân.

Tuy nhiên điều khiến người ta không ngờ tới đó chính là dù quân đoàn Thú Nhân kia bị thiêu đốt đến bị thương trong nháy mắt nhưng vẫn không chịu chết.

Lông và da khắp người chúng đều bị thiêu rụi nhưng sức sống mãnh liệt lại thôi thúc chúng tiếp tục tấn công.

Trong phút chốc quân đoàn Thú Nhân giống như những con thú bị lột da, trông dữ tợn và đáng sợ nhưng vẫn chưa chết.

Khánh Thị khởi động trận địa bão kim loại, nhưng chỉ có thể tấn công vào tấm khiên chống đạn hợp kim, chứ căn bản không đâm thủng.

Hỏa lực hạng nặng công kích liên tục, nhưng trong lúc họng pháo quay lại, quân đoàn Thú Nhân liền lập tức né ra, tốc độ của họng pháo hoàn toàn không theo kịp tốc độ di chuyển của chúng.

Người bình thường căn bản không thể di chuyển với tốc độ nhanh như vậy, người bình thường thậm chí còn nhấc không nổi tấm khiên chống nổ nặng như vậy, khi có quá nhiều binh sĩ cấp A, phương thức chiến đấu hiện đại sẽ bị phương thức chiến đấu thô thiển lấn át!

Quân đoàn Thú Nhân tiến vào trận địa bên trong một cách dễ dàng. Không còn gì có thể cản được bước chân của chúng.

Một số binh sĩ đã dùng súng máy hạng nặng bắn phá dưới hầm trú ẩn.

Nhưng trước khi súng máy hạng nặng bắn trúng tấm khiên, thì những binh sĩ thú nhân đã lao đến lôcốt và dùng tay không đập nát nóc lôcốt! Thậm chí có những binh sĩ thú nhân còn có thể lấy lựu đạn có sức nổ mạnh và ném chúng vào lôcốt, giết chết tất cả những binh sĩ bên trong!

Máy bay không người lái bao vây họ, nhưng trước khi họ có thể bắt đầu tấn công thì binh sĩ thú nhân đã lao tới trước mặt những người lính có tế bào thần kinh được kết nối với máy bay không người lái và xé xác những người lính.

Ngắn ngủn mười mấy phút đồng hồ, toàn bộ chiến trường giống như Nhân Gian Luyện Ngục, binh đoàn 127 thương vong hơn phân nửa!

Các trận địa phòng thủ nhiều lớp dễ dàng bị binh sĩ thú nhân xuyên thủng, và không dễ để binh sĩ nhắm chuẩn chúng.

Tan tác.

Đây là thất bại hiếm thấy trong lịch sử chiến đấu của Khánh Thị, binh lính bình thường đã bị tàn sát không còn sức đánh trả trước đoàn binh sĩ thú nhân này.

Họ vừa đánh vừa rút lui, nhưng không có cách nào để rút lui được nữa.

Binh đoàn dã chiến 127 đứng chôn chân trong sự ô nhục. Phó đoàn trưởng nhìn đám binh sĩ thú nhân bị mây bom đốt trụi lông:

"Thủ lĩnh, chúng ta làm sao bây giờ?"

Thủ lĩnh cười khổ nói:

"Còn có thể làm gì chứ, cầm vinh quang đạn cùng bọn hắn liều mạng!"

Lúc này, một bóng người khác xuất hiện trên sườn núi nơi quân đoàn Thú Nhân có mặt, hắn lao tới không chút do dự, tốc độ không thua kém gì quân đoàn Thú Nhân.

Một binh sĩ của Khánh Thị sửng sốt trong chốc lát, hắn ngơ ngác nhìn bóng dáng giống như những chấm đen nhỏ:

"Đội quân Ảnh Tử tới rồi sao? Hình như không phải, tốc độ dường như còn nhanh hơn so với đội quân Ảnh Tử!"

"Phía sau sườn núi là độ dốc 70 độ, người bình thường căn bản không leo lên được!"

"Chờ đã, số lượng người cũng không đúng, đội quân tinh nhuệ của quân đoàn Ảnh Tử không phải chỉ có hơn 300 sao? Theo ta đếm ít nhất cũng phải hơn 2000 người!"

Họ hoàn thành tấn công trong phút chốc, tốc độ của mọi người ngày càng nhanh hơn.

Nhưng trong cuộc tiến công thần tốc này, cả đội quân lại không hề mất trật tự, họ được chia thành các đội quân nhỏ hơn gồm một trăm người.

Trong chiến trường lộn xộn này, quân tiếp viện thẳng thớp giống như nhiều con dao mổ cắm chính xác vào phía sau quân đoàn Thú Nhân!

Quan trọng nhất là đội quân này dù không cao lớn như quân đoàn Thú Nhân, nhưng lại linh hoạt hơn và có tổ chức hơn quân đoàn Thú Nhân.

Một binh sĩ của Khánh Thị đột nhiên nói:

"Đây không phải là thành viên của hội Phụ Huynh sao? Người đứng đầu chính là Tiểu Thất, tađã từng nhìn thấy hắn ở thành phố 5!"

"Chờ đã, hội Phụ Huynh?! Không phải hội Phụ Huynh vừa mới đi qua Kiếm Môn quan sao, họ đều nói không thể chống đỡ được nữa, sao bây giờ từng người một đều trở nên hung hãn như vậy!?"

Tiếp sau đó, một thủ lĩnh binh đoàn Thú Nhân giơ tay và vẫy chiếc khiên chống nổ về phía Tiểu Thất, nhưng lại nhìn thấy Tiểu Thất trượt qua khe hở giữa tấm chắn và mặt đất bằng một cái thuẫn, trượt dọc theo khe hở hàng rào chắn của quân đoàn Thú Nhân đến phía sau lưng của những người binh sĩ Thú Nhân và nhanh nhẹn đứng dậy.