Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2971: Thật Thú Vị




Hai đội còn lại lợi dụng lúc Ương Ương đang bị thu hút sự chú ý, một đội tấn công phi thuyền phù không trên mặt đất, và đội còn lại chạy vể phía xa!

Các lập trình trí tuệ nhân tạo mang trong robot chiến đấu là thiết kế riêng cho chiến đấu, cho dù chúng có phân tích thế nào đi nữa thì cũng đều cho rằng mình đã không còn khả năng chiến thắng trong trận chiến này.

Đây là kết quả mà tây đại lục chưa bao giờ nghĩ tới!

Tuy nhiên, khi hàng ngàn đạn đạo cỡ nhỏ lao tới, Ương Ương vẫn bình tĩnh đứng trên không trung, sắc mặt không chút thay đổi.

Nàng lại duỗi lòng bàn tay ra lần nữa, nhưng lại thấy hành ngàn đạn đạo thu nhỏ đang thay đổi hướng và nhắm thẳng vào những con robot chiến đấu đang chạy trốn.

Chiêu thức này nhìn khá giống với Vô Cự của Khánh Trần, chỉ khác thứ mà Ương Ương ngăn chặn và dẫn dắt lại là đạn đạo.

Tiếng nổ rền vang truyền đến, những cỗ robot chiến đấu đang chạy trốn kia lần lượt nổ tung và rơi xuống.

Ương Ương vung tay, những robot chiến đấu lao về phía nàng đều mất hết phương hướng trên không trung, xoay tròn tại chỗ như hàng ngàn con ruồi không đầu, trường lực xung quanh chúng giống như một mê cung không có lối ra, bất kể vật lộn thế nào cũng không thể trốn thoát.

Những người trường lực dị năng bẩm sinh đã là vua của những người siêu phàm, ban đầu lúc nhìn thấy Ương Ương, Lý Thúc Đồng đã rất ngạc nhiên khi chứng kiến một người dị năng mà chưa chắc một trăm năm nữa đã xuất hiện.

Cho đến thời khắc nàng được thăng cấp thành Bán Thần, thế giới mới hiểu nàng ưu việt thế nào trong lĩnh vực kiểm soát không khí!

Đây chính là năng lực thống trị của một dị năng trường lực ...

Ương Ương cúi đầu thì nhìn thấy đội quân cuối cùng đang lao về phía Khánh Nhất, nàng cảm thấy sức lực trong cơ thể đang nhanh chóng tiêu hao, nhưng vẫn đủ dùng!

Trong chớp mắt, ngay khi 2400 robot chiến đấu sắp chạm tới bầu trời chỗ Khánh Nhất thì chúng đột ngột dừng lại.

Ngay sau đó, chúng bay lộn ngược lên bầu trời như thể có ai đó dùng một tấm lưới vô hình bao phủ chúng rồi kéo thật mạnh!

Khánh Nhất và những người khác đều hoảng hồn khi nhìn thấy cảnh này, Tống Niểu Niểu hỏi:

"Cái này..."

Khánh Nhất nói:

"Tắt chương trình kích nổ Tham Lam đi, chúng ta không cần nó nữa."

Họ chỉ biết ngẩng đầu nhìn Ương Ương đối phó những robot chiến đấu kia như gà chọi chó, trong lòng dâng lên niềm vui sướng chưa từng có.

Phía Đông đại lục đã bị đàn áp quá lâu, từng đội quân đều bị tiêu diệt gần hết, những con người quen thuộc cũng đều biến mất.

Ngày Ương Ương trở thành Bán Thần, mặc dù chỉ là một ngày ngắn ngủi, nhưng phía Đông đại lục cuối cùng đã giành được một chiến thắng lớn xứng đáng đi vào lịch sử.

Ở phía bắc của Thành phố 5, quân dã chiến đang nhanh chóng di chuyển.

Linh ngồi trong xe chỉ huy và nhìn chằm chằm vào sa bàn ảo:

"Khánh Dã, đã kích nổ Tham Lam theo thời gian đã định chưa?"

Vừa dứt lời thì có tiếng truyền đến:

"Không hề kích nổ Tham Lam, Trần Ương Ương đã trở thành Bán Thần và một mình tiêu diệt hết 12.000 robot chiến đấu, đại thắng!"

Ngay cả Linh cũng sững sờ tại chỗ:

"Hả?"

Kỳ lạ.

Quá kỳ lạ.

Nàng đã nhìn thấy những đoạn phim vận mệnh, vì thế nàng biết rằng khi Khánh Nhất đến rìa kết giới, kết giới sẽ giãn ra và Khánh Nhất sẽ không thể sơ rút lui kịp thời.

Nhưng Tham Lam sẽ phát nổ, và robot chiến đấu sẽ bị phá hủy hoàn toàn.

Đây là một kịch bản đã được viết trong vận mệnh, nhưng bây giờ nó đã bị thay đổi hoàn toàn.

Trong trận chiến này, phần thắng lẽ ra phải thuộc về Thiên Địa Kỳ Bàn bởi vì thị giác thượng đế tây đại lục phải khóa chặt người sống, vì thế ngay cả người xem mệnh cũng không cách nào biết được kết cục của robot chiến đấu là gì, theo lý lẽ ra nên giành được thắng lợi.

Nhưng Thiên Địa Kỳ Bàn đã cho Khánh Thị thấy trước robot chiến đấu nên họ đã chuẩn bị kỹ lưỡng một quả bom hạt nhân cỡ nhỏ nhưng lại vô tác dụng.

"Thật thú vị."

Linh cười nói:

"Ra lệnh cho tất cả đội quân Khánh Nhất ở Kiếm Môn quan cùng với Khánh Không rút lui và tập hợp cùng đội quân của ta. Sau đó, ra lệnh cho hạm đội không quân của Khánh Vũ, đội quân trên bộ, tiến thêm 50 km về phía bắc, đừng để Phong Bạo Hào có cơ hội xuyên thủng hàng phòng ngự và tấn công thành phố."

Khánh Dã hỏi:

"Có báo với Ương Ương nhanh chóng đến tập hợp không, một Bán Thần dị năng, nói không chừng cứ điểm trên không trung cũng có thể bắn hạ."

Linh lắc đầu:

"Nàng chỉ trở thành Bán Thần trong thời gian ngắn mà thôi, hiện tại đến việc Phong Bạo Hào ở đâu chúng ta cũng không biết, không quân thành Phong Bạo cũng không thấy bóng dáng đâu, nàng sớm muộn gì cũng trở thành Bán Thần, nhưng trận chiến này e là không thể đến được.."

"Không thể đến kịp sao?"

Linh khẳng định nói:

"Ừm, nếu suy đoán của ta chính xác, công tước Phong Bạo sẽ không kéo dài cuộc chiến đến sáu ngày sau, bởi vì hắn biết rằng thức thần Âm Dương sẽ phải tu luyện trong bảy ngày sau khi trở về Thần Kiều, và bây giờ có vẫn còn một chặng đường dài phía trước trước khi Dodomeki xuất hiện trở lại. Trong 6 ngày, hắn sẽ không cho Dodomeki cơ hội nhìn thấy bầu trời một lần nữa."