Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2918: Chờ Đợi




Guberman ngồi đơ người trên ghế:

“Các ngươi là lính đánh thuê? Ai thuê các ngươi, ta ra giá gấp đôi.”

Tiểu Ngũ tức đến mức bật cười, hắn xách Guberman lên bằng một tay, treo hắn giữa không trung:

“Ta hỏi ngươi, xưởng sản xuất ma túy của ngươi ở đây, đừng lải nhải những lời vô dụng với ta. Tiền? Bọn ta không thiếu.”

20 tiếng đồng hồ sau.

Nhà tù Allengle là nhà tù nghiêm ngặt nhất Mexico, nằm giữa sa mạc, giam giữ hơn ba nghìn tội phạm giết người, tội phạm ma túy, được coi là một trong những nhà tù đáng nhất sợ của dân ma túy.

Thủ lĩnh tập đoàn ma túy Cartel của Mexico bị giam giữ ở đây.

Hiện nay, ba tập đoàn ma túy lớn nhất thường xuyên ám sát, sống mái với nhau như quân phiệt, để phòng ngừa bị giết, Cartel dứt khoát ở lại trong nhà tù này, hơn một nửa tù nhân trong tù đều là người của hắn, ngoài ra còn có cai ngục bảo vệ hắn, có thể nói hắn là trùm ma túy khó chết nhất.

Lúc này, ở bên ngoài cách tường vây của nhà tù Allengle 10 mét, một đội ngũ ba trăm người đang di chuyển trên sa mạc.

Từ đằng xa, cai ngục thấy bọn họ vũ trang đầy đủ thì lập tức kéo chuông cảnh báo trong nhà tù. Nhưng lực lượng canh gác nhà tù hình như chỉ dùng để phòng ngừa tù nhân vượt ngục, không ai có ý định đề phòng có người tấn công từ bên ngoài.

Mấy trăm cai ngục chưa kịp tổ chức lực lượng chiến đấu thì ba trăm Người Nhà tinh nhuệ đã đến bên ngoài tường nhà tù, chạy lấy đà rồi nhẹ nhàng nhảy qua bức tường…

Cai ngục nhìn Người Nhà nhảy lên tường vây như đàn châu chấu, cảm thấy vô cùng sợ hãi!

Tiểu Thất dẫn đội ngũ nhanh chóng tước vũ khí của đối phương, hắn tìm được trưởng ngục, hỏi:

“Cartel đâu?”

Trưởng ngục ngạc nhiên, từ bao giờ tập đoàn Cartel lại lợi hại đến mức có một lực lượng vũ trang mạnh mẽ như thế đến cướp ngục?!

Hắn nơm nớp lo sợ dẫn Tiểu Thất đi vào nhà tù, đám tù nhân đang hoạt động tự do trong sân, Cartel cũng ở trong đó, hắn nhìn đội ngũ vũ trang này dễ dàng đánh bại cai ngục.

Cartel đanh giọng, hỏi:

“Các ngươi là người của ai?”

Tiểu Thất cười khẩy:

“Ngươi không cần biết, giao địa chỉ xưởng ma túy của ngươi ra đây, bọn ta lấy được địa chỉ là đi luôn.”

Cartel chậm rãi lùi về sau, hắn vung tay ra hiệu cho cấp dưới:

“Giết bọn chúng.”

Trong đám tù nhân đó có người rút súng ra!

Tiểu Thất gãi đầu:

“Nhà tù kiểu quái gì thế này, sao tù nhân lại được cầm súng?! Thịt bọn họ!”

Mười phút sau, Cartel nhìn gần hai nghìn thuộc hạ nằm la liệt trên mặt đất, hắn ra vẻ bình tĩnh và hỏi:

“Rốt cuộc các ngươi là ai? Muốn xưởng ma túy à, ta nói cho các ngươi là được...Đánh nhau tổn thương hòa khí.”

Tiểu Thất cười tủm tỉm:

“Biết điều như thế sớm có phải hơn không? Loại người như ngươi ta thấy nhiều rồi, hồi trước ở thế giới trong không biết có bao nhiêu người giống như ngươi bị bắt đi lao động cải tạo rồi. Ở thế giới trong nào có phần tử phạm tội thấy bọn ta còn dám cứng đầu!”

Đúng lúc này, điện thoại đổ chuông, giọng Tiểu Cửu vang lên ở đầu dây bên kia:

“Tập đoàn ma túy Fontes cũng bị xử lý, đã lấy được địa chỉ xưởng ma túy, chuẩn bị đi đến từng nói tìm kiếm ông chủ.”

Chỉ trong 30 tiếng đồng hồ ngắn ngủi, ba tập đoàn ma túy lớn nhất mà đến cả Lực lượng chống ma túy của Mỹ cũng không thể tiêu diệt được, cứ thế bị Hội Phụ Huynh chinh phục.

Mà Hội Phụ Huynh chỉ muốn làm một việc, tìm được Khánh Trần.

Những tên tội phạm ma túy kia đến chết cũng không thể ngờ được, vì tìm kiếm Khánh Trần, nhóm Tiểu Thất sẽ điên cuồng đến mức nào.

Dù ngươi trốn trong tù thì cũng phải vào nhà tù bắt ngươi cho bằng được.

Đội ngũ Hội Phụ Huynh lại lên đường, chuẩn bị san bằng tất cả xưởng sản xuất ma túy ở Mexico.

Trên Kình Đảo, các thành viên cốt cán của Bạch Trú, Hội Phụ Huynh, Côn Luân đang mở họp, ngay cả Kỵ Sĩ dự bị cũng bị gián đoạn huấn luyện tạm thời.

Chuyện Khánh Trần mất tích đủ để khiến tất cả mọi người gác việc đang làm lại để trở về cung cấp sự giúp đỡ.

La Vạn Nhai nói một cách nghiêm túc:

“Tiểu Thất và những người khác đã san bằng tập đoàn ma túy Mexico, đang trên đường đến tất cả các xưởng sản xuất ma túy bí mật. Vì bây giờ chúng ta không thể xác định trạng thái của ông chủ, có lẽ hắn mất trí nhớ, thực lực bị phong ấn, không thể giải quyết tình huống nguy hiểm. Vì thế chúng ta không thể tìm hắn qua trùm ma túy luôn, mà phải tự đi phá hủy công xưởng ma túy, thế thì những ông trùm ma túy ấy sẽ không biết chúng ta đang làm gì, cũng không biết ông chủ có khả năng đang ở trong tay họ.”

“Bao lâu nữa là nhóm Tiểu Thất đến nơi?”

Trịnh Viễn Đông hỏi.

La Vạn Nhai trả lời:

“Đến xưởng gần nhất thì mất một tiếng, xa nhất cần 12 tiếng đi ô tô, có đủ thời gian. Chỉ có điều chúng ta vẫn không thể xác định rốt cuộc ông chủ có ở trong xưởng ma túy không nữa.”

Bầu không khí của buổi họp có phần căng thẳng.

Vì trước khi trở về, Hội Phụ Huynh chưa đến được Kiếm Môn Quan cũng đã bị tập đoàn quân Phượng Hoàng tấn công.