Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 2916: Kiểm Tra




Nhưng khi nàng mở cửa sổ thì đã có người chặn ở bên ngoài.

Khánh Trần:

“…”

Chuyện quái quỷ gì đây, mình chỉ là một học sinh cấp 3 bình thường, sao đột nhiên lại bị liên lụy vào mớ chuyện khó hiểu này?!

Mấy chục tên cướp tướng mạo hung ác xông đến, dùng dây thừng trói hai tay của mọi người lại và đưa lên chiếc xe bên ngoài.

Ngôi làng hơn ba trăm người, hơn hai mươi người bị giết chết, số còn lại bị bắt đi.

Đám tội phạm gầm rú, chĩa súng lên trời và bóp cò một cách trắng trợn, giống như đang ăn mừng thắng lợi.

Khánh Trần bị trói hai tay ngồi trong thùng xe tải, hắn ngây dại, thậm chí còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Trong thùng xe, bốn tên đàn ông ôm AK47, lạnh lùng cầm tù tất cả mọi người.

Khánh Trần đã gặp trường hợp này bao giờ đâu, hắn còn không biết đám giặc cướp này định mang mình đi đâu!

Hắn quan sát hoàn cảnh xung quanh, thử vùng ra khỏi sự trói buộc của dây thừng, ai ngờ vừa giãy một cái thì dây đã đứt rồi.

Khánh Trần thầm kinh ngạc, bốn tên cướp trong thùng xe đang giơ súng đảo qua mọi người, hắn vội vàng cầm lấy dây thằng lặng lẽ trói tay mình lại.

Hắn ngạc nhiên vì sức lực của mình bây giờ, nhưng hắn không có năng lực đánh giá thế mạnh và điểm yếu trong chiến đấu.

Thiếu niên có sẵn sự sợ hãi với súng ống và tội phạm, khiến hắn tạm thời không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Ô tô di chuyển sáu tiếng đồng hồ, cuối cùng tiến vào một khu rừng rậm rạp.

Đoàn xe đi vào trong trại, Khánh Trần nhìn thấy hàng trăm người dân Mexico che mặt bằng những chiếc khăn bẩn thỉu đang bận rộn sản xuất ma túy trong mười mấy lều cỏ.

Đây là một hang ổ sản xuất của trùm ma túy!

Khánh Trần hiểu ra, đám thổ phỉ này tấn công thôn làng không phải vì thù hận và chiến tranh giữa các làng, mà bọn họ cần bắt sức lao động đến điều chế ma túy cho mình!

Có điều hình như xưởng ma túy này mới được xây dựng không lâu, thế nên thiếu rất nhiều lao động.

Đám tội phạm lùa những người dân vừa bị bắt đến một khu đất trống để huấn luyện trước khi làm việc, Khánh Trần không hiểu đối phương nói gì, chỉ có thể ghi nhớ những từ Tây Ban Nha đó rồi nhanh chóng phân tích nghĩa của chúng.

Đúng lúc này, một tên côn đồ xì xà xì xồ với Khánh Trần, Khánh Trần không hiểu, chỉ có thể nở nụ cười khách sáo.

Côn đồ nói một thôi một hồi, đột nhiên lao về phía Khánh Trần, hùng hổ chĩa súng vào đầu hắn.

Đây là tệ nạn của việc bất đồng ngôn ngữ, Khánh Trần còn chẳng biết đối phương vừa nói gì nữa!

Trong lúc căng thẳng, bác gái Mexico nọ vội vàng nhào lên ngăn cản tội phạm, nàng giải thích bằng ngôn ngữ bản địa mãi, lửa giận của tên kia mới từ từ bị dập tắt.

Khánh Trần nhìn bác gái, trong tình huống này mà đối phương còn sẵn lòng đứng ra giải vây giúp mình.

Tên cướp lạnh lùng nhìn bọn họ rồi cất súng đi, sau đó đẩy bọn họ đến chỗ làm việc, phát cho mỗi người một mảnh vải bẩn thỉu để che miệng và mũi, ngay cả hài tử cũng không ngoại lệ.

Lúc đi qua hàng rào, Khánh Trần nhìn thấy đám tội phạm tập hợp các bé trai lại một chỗ, phát súng cho bọn họ và dạy những đứa trẻ ấy bóp cò.

Bọn trẻ bị súng giật ngã lăn ra đất, đám tội phạm đứng bên cạnh cười ha hả, bọn họ muốn bồi dưỡng đội quân nhí cho trùm ma túy!

Khánh Trần thở dài, nơi này hỗn loạn như vậy ư, trong nước vẫn tốt nhất...

Công việc của bọn họ không phức tạp, chỉ cần thực hiện bước cuối cùng là nén bột có độ tinh khiết cao thành viên. Nơi này là xưởng nguyên sơ, ma túy với độ tinh khiết cao được sản xuất và bán sang châu Âu và khu vực Trung Đông, sau đó bên phân phối ở nơi đó sẽ pha loãng bột ma túy, cho thêm bột magie, bột mì, lớp phủ tường...

Khánh Trần vừa làm việc vừa lặng lẽ quan sát hoàn cảnh xung quanh.

Trong trại có hơn hai trăm tên tội phạm ma túy, bao quanh trại là tường vây bằng gỗ, bốn tòa tháp dựng ở bốn góc, lúc nào cũng có người cầm súng canh gác trên tháp.

Những tên tội phạm này có súng máy hạng nặng!

Khánh Trần cảm thấy bất lực, mấy tiếng qua đã quá đỗi kỳ lạ với hắn, không ngờ hắn còn được trải nghiệm cuộc sống ở xưởng chế tạo ma túy.

Hắn quan sát rất lâu, rồi hắn yên lặng cúi đầu, âm thầm suy tính.

Gần hang Golondrinas, hơn một nghìn người đang di chuyển với tốc độ cực nhanh.

Thành viên của Hội Phụ Huynh vũ trang đầy đủ, giống như một nghìn lính đặc công được huấn luyện nghiêm khắc, người nào người nấy cũng bước đi như bay như có võ nghệ cao cường.

Trong kênh liên lạc, giọng điệu nghiêm túc của Tiểu Thất vang lên:

“Nhất định phải nhanh chóng xác nhận vị trí của ông chủ, sống phải thấy người, chết phải thấy xác!”

Theo phỏng đoán của ông lão trên núi Ngân Hạnh, xác suất 90% Khánh Trần đã gặp nạn bởi Người Xem Mệnh, nhưng chỉ cần ngày nào chưa phát hiện thi thể của Khánh Trần thì bọn họ vẫn sẽ tiếp tục tìm kiếm.

Lúc này, bọn họ đã đến cạnh hố sụt của hang Golondrinas, Tiểu Thất đứng trên vách núi nhìn xuống hố trời tối om:

“Đột một, xuống dưới kiểm tra.”

120 người đóng đinh dây thừng một cách thành thạo, chẳng mấy chốc dây thừng đã chạm đáy hố.